Schuyler cảm thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên khi họ đi thuyền tới vịnh Vernazza. Phong cảnh trước mặt có thể làm cho bất cứ ai cũng phải mỉm cười, thậm chí đến Jack cũng thấy bừng sáng cả gương mặt. Những vách đá thật tuyệt vời. Những ngôi nhà cheo leo trên đó trông cổ kính chẳng khác gì đá núi cả. Họ neo thuyền lại, rồi bốn người cùng nhau leo lên vách đá phía trên, hướng tới con đường dẫn lên núi. Năm thành phố tạo thành Cinque Terre được kết nối với nhai bởi hàng loạt những lối đi đầy đá sỏi, có một số con đường còn gần như không thể đi nổi, Iggy đã giải thích cho họ nghe trong lúc cùng nhau đi qua một loạt những ngôi nhà nhỏ được trát vữa bên ngoài.
Viên Thợ Săn hào hứng kể cho họ nghe về lịch sử của từng ngôi nhà mà họ đã đi qua.
- Còn đây là ngôi nhà mà dì Clara của tôi đã bán lại vào năm 1977 cho một gia đình tốt bụng đến từ Parma, đây cũng là nơi cô gái xinh đẹp nhất Italia đã sống - Iggy nói rồi tạo âm thanh một chiếc hôn - Nhưng. . . quá cô Máu Đỏ, các vị biết họ thế nào rồi đấy. . . họ. . . cầu kỳ. . . còn đây là. . . -
Iggy gọi to những người nông dân khi họ đi qua cánh đồng. Anh vỗ lên những con vật lúc họ đi qua khu chăn thả. Con đường uốn lượn lên xuống từ những đồng cỏ cho tới những ngôi nhà, men theo những vách đá trên biển.
Schuyler quan sát những viên đá nhỏ lên xuống phía bên kia của ngọn đồi lúc họ đi về phía trước. Iggy vẫn tiếp tục nói chuyện trong khi Drago gật gật đầu cười một mình như thể anh ta đã đi những chuyến như thế này nhiều lần lắm rồi và anh chỉ muốn làm vui bạn mình thôi. Leo núi đúng là mệt, nhưng Schuyler thấy vui vì được vận động tay chân và cô chắc là Jack cũng thế. Họ đã dùng quá nhiều thời gian ở trên thuyền và mặc dù họ được phép bơi trên biển, nhưng nó không giống như cảm giác được leo trèo trong không khí thoáng đãng như thế này. Trong vài tiếng đồng hồ họ đã đi từ Vernazza tới Corniglia rồi tới Manarola. Schuyler nhận thấy họ đã trải qua một ngày trời mà không hề thấy chiếc xe nào chạy qua đây, không thấy cả đường dây điện thoại cũng như dây điện ở nơi này.
Chính là nó - Jack gửi thông điệp cho cô - Ở đó đấy.
Schuyler biết thế có nghĩa là anh ấy đã phán đoán quãng đường của họ từ khoảng nửa đường giữa hai thành phố cuối cùng. Thời điểm đã đến. Schuyler vỗ vai Iggy và ra dấu cho anh ta về phía vách đá lởm chởm phía trước có phần lộ ra bên trên gờ đá.
- Ăn trưa chứ? - Cô hỏi với ánh mắt sáng lấp lánh.
Iggy mỉm cười.
- Tất nhiên rồi! Tôi mải nói mà quên không cho chúng ta dừng lại ăn trưa.
Địa điểm Schuyler dẫn họ tới là một nơi khá đặc biệt. Con đường mở rộng về phía trước tạo thành một dải đất để có những vách đá phía bên kia của con đường mòn.
Hai viên Thợ Săn trải một trong những tấm vải phủ bàn ăn trắng tinh của Bá Tước lên mặt cỏ được bao quanh bởi những phiến đá nhấp nhô và bốn người họ ngồi xung quanh. Schuyler cố để không nhìn xuống phía dưới lúc cô dịch người sát gờ đá hết mức có thể.
Jack ngồi đối diện cô. Anh đang liếc nhìn qua vai cô để trông xuống đường bờ biển bên dưới. Anh vẫn cứ nhìn chăm chăm bãi biển như thế trong khi Schuyler giúp hai người kia bỏ đồ ăn ra khỏi giỏ. Cô lấy ra xúc xích, thịt giăm bông, lạp sườn, xúc xích cuộn cùng thịt bò hun khói. Vài loại thịt được làm thành những cuộn dài trong khi một số khác thì được cắt thành những lát nhỏ và được bọc trong giấy nến. Có một ổ bánh mỳ ngọt có nhân và một túi giấy màu nâu trong có chứa bánh hạnh nhân và bánh mứt. Thật đáng tiếc là tất cả chỗ đồ ăn này sẽ phải bỏ phí. Drago lấy mấy hộp nhựa có đựng pho mát Ý - pho mát kem tươi, pho mát làm từ thịt cừu được bọc trong những chiếc lá lan nhật quang vẫn còn xanh. Schuyler xé miếng bọc pho mát kem ra và cắn một miếng. Nó có vị bơ và sữa, cũng tuyệt vời như cảnh đẹp ở nơi này.
Mắt cô thoáng gặp mắt Jack. Hãy sẵn sàng. Anh gửi thông điệp cho cô. Cô vẫn tiếp tục mỉm cười và ăn như thể bị đói ghê lắm. Một chiếc thuyền máy nhỏ vừa cập vào bờ biển phía dưới. Ai mà biết được rằng một tên cướp biển Bắc Phi tuổi teen đến từ vùng biển Somali lại có thể trở thành một nguồn liên lạc đáng tin cậy chứ, Schuyler thầm nghĩ. Từ rất xa phía trên này cô cũng có thể nhận thấy cậu ta đã đưa đến cho họ thứ họ yêu cầu: một trong những chiếc thuyền chạy nhanh nhất của nhóm cướp biển. . . được trang bị bởi một động cơ ngoại cỡ thô thiển.
Iggy mở nút chai rượu Prosecco và cả bốn người cùng ngắm mặt trời trải dọc bờ biển với nụ cười thân thiện trên môi. Anh ta khoát rộng tay rồi nhìn xuống bữa tiệc giữa ngày và bảo:
- Chúng ta bắt đầu được chưa?
Đó chính là khoảnh khắc mà cô chờ đợi. Schuyler ngay lập tức hành động. Cô ngả người ra sau như có vẻ bị mất thăng bằng rồi cúi người lại và như vô tình hất cả cốc rượu của mình vào mặt Drago. Chất cồn trong rượu làm mắt anh cay xè. Anh ta nhìn cô, nhưng trước khi anh kịp phản ứng thì Iggy vỗ nhẹ lên lưng anh ta vẻ đồng cảm như thể Schuyler chỉ đang đùa chút cho vui thôi.
Lúc mắt Drago còn đang bị nhòa vì rượu và Iggy đang cười tít cả mắt lại thì Jack liền tấn công. Anh trượt chuôi dao ra khỏi tay áo sơ mi, cầm vào tay rồi phi dao khiến nó ngập sâu vào ngực Drago, khiến anh ta ngã lăn ra đất, máu chảy tràn. Schuyler giúp Jack làm con dao đó từ một tấm ván trên thuyền. Anh rút nó ra khỏi lưng của mặt cầu thang bị hỏng rồi mài nó lên một hòn đá cô nhặt được trong lúc lặn dưới biển. Con dao găm nhỏ nguy hiểm chết người.
Schuyler vội tấn công tên Thợ Săn kia, nhưng Iggy đã kịp hành động trước khi cô đứng dậy. Điều này họ không ngờ tới. Tên béo đã có thể di chuyển. Nhanh như chớp hắn rút con dao ra khỏi ngực bạn mình rồi dùng nó như vũ khí của chính mình. Hắn quay sang Schuyler, nụ cười trong mắt hắn đã tắt.
- Jack.
Cô kêu lên khi thấy hắn chuẩn bị hành động. Đột nhiên cô không thể di chuyển được. Iggy đã đánh cô bằng câu thần chú bất động lúc hắn lấy con dao và giờ thì hắn đang cầm nó ngang ngực cô. Chỉ một loáng là nó có thể đâm vào tim cô. . . nhưng Jack đã lao đến chen vào giữa hai người họ và lãnh trọn cú đâm.
Schuyler phải thoát ra khỏi câu thần chú đó. Cô cố cựa quậy mình, dùng tất cả năng lượng mình có để cố chống lại cái mạng nhện vô hình đang bọc lấy mình. Cảm giác như cô đang phải di dịch giữa một đám bùn lầy dày đặc vậy. Nhưng cô cũng tìm thấy điểm yếu của nó rồi đánh thủng và vượt ra ngoài. Cô hét lên rồi chạy về phía Jack đang nằm bất động như một cơ thể không còn sự sống.
Nhưng Iggy đã tới đó trước cô. Anh ta lật người Jack lên, nhưng rồi lại phải nhìn lại lần nữa cho chắc vì lúc này Jack trông vô hại, vẫn còn sống và đang cười không ngớt.
Anh nhún người để đứng dậy rồi bảo:
- Thợ Săn ơi là Thợ Săn. Sao ngươi lại có thể quên rằng một thiên thần thì không thể bị hại bởi chính lưỡi dao anh ta tự tạo ra nhỉ? - Jack sắn ống tay áo lên trong khi đối mặt với kẻ địch.
- Sao anh không làm cho mọi chuyện trở nên đơn giản được à? - Anh nói nhẹ nhàng - Ta nghĩ anh nên quay về và nói với Bá Tước rằng chúng ta không phải là cặp nữ trang rẻ tiền mà bà ta có thể cất trong hộp đồ nữ trang của mình. Hãy đi ngay đi và chúng ta sẽ không làm hại anh.
Thoáng có vẻ như viên Thợ Săn kia sẽ đồng ý với đề nghị của Jack. Nhưng Schuyler hiểu rằng anh ta đã quá trưởng thành để có thể đi con đường của kẻ hèn như thế. Gã người Ý rút con dao nhọn ra khỏi túi và hướng thẳng vào Jack, rồi đột ngột dừng lại giữa chừng. Anh ta cứ để con dao như thế với vẻ mặt rất buồn cười, nửa như đầu hàng, nửa như vẫn còn băn khoăn.
- Một màn bất động thật đẹp - Jack nhận xét rồi quay sang Schuyler.
- Rất vui lòng - Schuyler cười. Cô đã dùng chính chiêu mà viên Thợ Săn đánh mình để đánh lại hắn.
Jack tiếp tục cuộc chiến. Với một hành động mạnh mẽ, Jack ném tên bảo vệ béo xuống khỏi vách đá, khiến hắn rơi xuống mặt nước bên dưới. Schuyler lăn tên khác đến mép đá rồi cũng cho hắn xuống biển để được sum họp cùng với bạn.
- Em đã có chiếc can chưa? - Jack hỏi trong lúc họ cùng leo xuống vách đá để tới chiếc thuyền cướp biển.
- Tất nhiên rồi - Cô gật đầu.
Họ đã lên kế hoạch trốn thoát rồi cẩn thận: Jack sẽ cố làm cho chiếc neo của du thuyền chìm sâu xuống đáy biển đầy đá trong khi Schuyler sẽ đổ hết dầu của con thuyền. Đêm trước đó thì họ đã ngầm phá hỏng buồm và máy radio.
Họ chạy dọc theo bờ biển để tới chiếc thuyền cướp biển, nơi người bạn mới của họ, Ghedi đang chờ. Schuyler đi khảo sát khu chợ Sain - Tropez - nơi mà thành viên cũ của đội tự xưng là "Thuỷ quân Somali" đang giúp để dỡ những thùng cá ở bến tàu. Ghedi nhớ những ngày phiêu lưu cũ của mình và ngay lập tức tranh thủ cơ hội để giúp đỡ những người Mỹ bị giam giữ.
- Xin tuân lệnh hai người - Ghedi cười, để lộ hàm răng trắng loá. Anh ta trông khá nhanh nhẹn, uyển chuyển với gương mặt điển trai, vui vẻ và làn da như màu ca cao cháy. Anh nhảy khỏi mạn thuyền. Anh sẽ quay trở lại chợ trên một chiếc phà.
- Cảm ơn, ông bạn - Jack nói rồi cầm lấy bánh lái - Ngày mai hãy kiểm tra tài khoản của cậu nhé.
Anh chàng Somali cười nhăn răng và Schuyler hiểu là số tiền trả cho việc ăn cắp con thuyền đã được trả đủ.
Động cơ khổng lồ của con thuyền gầm lên lúc họ lái thuyền xa khỏi bờ. Schuyler liếc nhìn hai viên Thợ Săn đang trôi nổi vô hồn trên mặt nước. Cô cố trấn an mình rằng cả hai bọn họ sẽ sống sót. Họ là những người từ thời thiên cổ nên không có cú ngã từ vách đá nào có thể thực hiện hại được họ, chỉ có thân thể sẽ bị bầm dập thôi. Nhưng họ vẫn không tỉnh lại ngay được, trong lúc đó Jack và Schuyler có thể cao chạy xa bay.
Cô thở phào. Cuối cùng thì họ cũng trên đường đi tới Florence để bắt đầu cuộc tìm kiếm những người canh giữ chiếc cổng trước khi Máu Bạc tìm ra nó. Họ đã quay lại với hành trình của mình.
- Em không sao chứ? - Jack hỏi khi anh đang chèo lái con thuyền một cách chuyên nghiệp vượt lên những con sóng hung tợn. Anh đưa tay nắm chặt tay cô.
Cô cầm tay anh áp lên má mình, thấy yêu vô cùng cái cảm giác khi những vết chai sạn trên tay anh chạm vào da. Họ đã làm được. Họ đã được ở bên nhau an toàn, tự do. Rồi cô thấy người như đông cứng lại.
- Jack. Phía sau chúng ta.
- Anh biết. Anh đã nghe thấy tiếng động cơ - Anh nói mà không cần ngoái lại nhìn.
Schuyler nhìn chăm chăm về phía chân trời, nơi có những hình thù màu đen xuất hiện. Có nhiều Thợ Săn hơn đang đi trên những chiếc mô tô nước màu đen và bạc có hình huy hiệu in nổi trên kính chắn gió. Trông họ ngày một đông khi tới gần. Rõ ràng là không chỉ có Iggy và Drago mới là cai ngục của Jack và Schuyler.
Việc trốn thoát đang trở nên khó khăn hơn là họ nghĩ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT