-Đã lâu ko gặp. Nó nói với ng đã gọi tên nó.
-Nghe nói mày bị đuổi khỏi nhà vì ko đỗ cấp 3 nhưng sao lại được học ở đây vậy haha. Ng đó cười lớn khiến mọi ng ở căng tin quay qua nhìn nó và ng đó.
-Ờ đấy, mình làm j đc tao nào. Nó hếch mặt lên thách thức.
-Haha bạn thân ơi, đây ko phải ở quê mà là HN biết chưa? nên đừng có hổ báo với tao.
-Ghê gớm quá nhỉ, dám bật cả tao cơ ak?
-Tao dám đấy, ở đây tao ko sợ mày đâu. Bình trừng mắt với nó.
-Mày định đánh tao chắc.
-Sao lại ko, hôm nay tao phải cho mày biết thế nào là lễ độ.
-Cứ thử xem. Nó khoanh tay trước ngực chờ đợi đối phương ra tay.
-Mày cứ đợi đấy, tao phải đánh cho mày lết xác bò về. Thằng Bình nói xong quay bước bỏ đi ra khỏi đám đông,ko quên kéo tay Vy theo. Vy quay lại nhìn nói với đôi mắt đượm buồn.
Em vẫn vậy, vẫn xinh đẹp như ngày còn bên nó, vẫn mái tóc nhuộm màu hạt dẻ ấy, dáng ng nhỏ bé xinh xinh nhưng đặc biệt hơn cả là đôi mắt đó. Đôi mắt đen to tròn đượm buồn đã hút hồn nó và biết bao ng con trai khác, đôi mắt thật đẹp,đẹp nhất mà nó từng thấy. Nhưng em đã khác em của ngày hôm qua mất rồi, em ko còn ở bên nó nữa mà tay trong tay với ng khác mà lại là thằng bạn thân của nó. Em đã làm tim nó vỡ vụn...thành từng mảnh...