Cuộc sống của nó lại trở lại với vòng xoay sáng đi làm trưa về ăn cơm và tối lại đi làm. Dường như thời gian nó và cô gặp nhau cũng ít dần,cũng phải thôi vì cô đã có người yêu rồi,chẳng lẽ ngày nào cô cũng gặp nó,cô ko sợ bị người yêu nghen hay sao. Cô ko sợ nhưng nó sợ, nó sợ nó là kẻ phá hoại tình cảm của cô với người đó, nó ghét ghét lắm cái cảm giác là người thứ 3 chen chân vào giữa 2ng họ vậy nên nó chọn giải pháp là càng ít gặp mặt cô càng tốt.
Nhưng cô nào có chịu để nó yên, cô liên tục nhắn tin hỏi thăm nó.
-"V đang làm j vậy?"
-"Sao lúc tớ đến ko thấy mặt V?"
-"Sao V lại hay tránh mặt tớ vậy?"
-...
Tại sao thế? Tại sao lại quan tâm nó nhiều vậy? Hẳn là chỉ quan tâm hỏi han theo kiểu "nghĩa vụ" là bạn bè mà thôi. Nghĩ như vậy, nó chỉ nhắn lại vỏn vẹn 2chữ.
-Tớ bận.
Nó cần phải làm như vậy, cần phải tránh xa cô,"càng xa càng tốt, để em rời xa để đến với hạnh phúc của chính em". Và các tin nhắn của cô cũng ít dần,có vẻ như cô đã ngán ngẩm trc các thái độ của nó rồi.
Thời gian cứ thế trôi, mọi việc vẫn cứ tiếp diễn trong cuộc sống nó duy chỉ có điều là ko còn bóng dáng của cô nữa. 1tuần sau đó, lúc đang làm việc nó nhận đc tin nhắn, cái tin nhắn cuối cùng cô gửi cho nó.
-"Mình đi đây, bye V".
Do đang bận làm,khách trong quán cũng đông nên nó nhắn lại.
-Gì vậy mày? Để yên tao ngủ,ngày làm mệt quá cho tao nghỉ đi. Nó lấy 2tay che lấy 2tai xoay ra chỗ khác.
-Chiều nay chị Mai đến đại ca nhưng ko thấy, em bảo đại ca đi làm tối mới về thế là chị ý ở lại đợi đại ca,đợi mãi mà ko thấy nên chị ý gửi lại cái này, bảo khi nào đại ca về thì đưa.