Cậu phóng cho cô một
ánh mắt sùng bái. Làm theo chỉ dẫn của cô tạo ra một khối
băng phong ấn cực lớn và cực nặng đè xuống. Lũ thây ma đang
đứng trên mặt đất thì hóa thành tro còn số muốn trồi lên đã
bị chặn lại.
Bấy giờ mới có thể
thở phào nhẹ nhõm! Bỗng cô thấy cơ thể mình như sắp tan ra đến hơi, ngã quỵ xuống. Cơn buồn nôn ập đến, cô ói ra. Nhưng thứ
kia là máu đỏ tươi chứ không phải thức ăn. Ho khan và ói máu
liên tục tưởng chừng như muốn đem lục phủ ngũ tạng, ruột gan
nôn ra hết. Vũng máu lênh láng hiện ra. Cậu ở bên cạnh bị dọa
đến suýt nữa đứt dây thần kinh.
Đến bên vỗ nhẹ ở lưng cô, giọng run rẩy
” Làm.... sao?.... Làm sao đây?...??? “
Cô khó khăn nói ra một chữ
” Thuốc... “
Cậu liền hiểu ra.
Lấy từ túi áo khoác cô một lọ thuốc. Đầu tiên là ngạc nhiên
sau đó chính là cực kì hoảng sợ!
” Thực ra vẫn muốn
giấu cậu đến lúc tôi ra đi nhưng.... Trong mấy ngày qua tôi... ho
ra máu và không dừng được. Số thuốc dù có là vô hạn thì
trước sau gì tôi cũng không thể qua khỏi. “
Will hiểu được. Dù cho cậu có xua tan ý nghĩ đó nhưng...
Trong lòng là một
trận ấm áp ập đến... William quả là người bạn tốt nhất thế
giới! Cô dù cơ thể đau đớn như hàng vạn kim châm nhưng có cậu ở đâu đến phút cuối... kể ra chết cũng không tệ a.
Cậu chu đáo chuẩn bị cho cô chiếc áo cổ cao, tay áo dài, váy xếp dài đến đầu gối
màu vàng kem và một cái áo khoác mới tinh rộng rãi thiết kế
theo kiểu quân đội.
” Cô thay đồ đi. Đừng lo tôi sẽ quay đi chỗ khác tuyệt đối không nhìn trộm! “
Cô gật đầu, dùng tốc độ nhanh nhất thay áo quần.
Dù không thông thạo
lối đi trong lâu đài bỏ hoang này. Nhưng vô biết những thiết kế
phổ biến nhất. Vì vậy có thể theo đó thuận lợi đến đại
điện.
Vừa đến nơi...
Những lưỡi dao chém
sắt như chém bùn bay đến cùng với những ngọn lửa mạnh mẽ
bùng cháy. Cậu may mắn nhận biết trước khi cô lên tiếng nhắc
nhở. Tạo ra một bức tường băng dày đặc. Lưỡi dao cắt phá, lửa nóng thiêu đốt. Trong năm phút, khi bức tường bị phá hủy hoàn
toàn cả hai bên mới dừng lại. Cô cắn chặt môi đến chảy máu
” Eva là cô gái đằng
kia. Cô ấy thích anh trai của tôi từ lần đầu gặp mặt. Lần đó,
vì... đỡ thay đòn tấn công cho anh mà bị dao ba lưỡi tẩm độc
chém chết. Cậu nhìn kĩ sẽ thấy vai phải của cổ có ba vết
chém dài. “
Will hiếu kì quan
sát. Kì thực, cô gái kia mặt chiếc áo chéo vai để lộ ba đứng
khâu trông vô cùng dữ tợn. Xung quanh vết khâu kia là vùng da đang bị thối rửa, chỉ cần nhìn thôi dẫu có ăn chay cả năm cũng
không muốn nhìn thấy thịt.
” Thế còn người đứng cạnh? “
” Elan là tên chàng
trai đứng cạnh Eva. Anh ấy lớn hơn tôi hai tuổi. Năm đó vì chắn
đạn cho tôi mà bị cả trăm viên đạn bắn vào người... “
Cậu cảm thấy ớn
lạnh. Mấy người trong băng gì gì của cô toàn chết không thảm
không à! Cô gái kia như người không hồn chưa nói nhưng còn chàng
trai ở kia thì... nhìn cô bằng ánh mắt là lạ.
” Nhìn kĩ tôi mới phát hiện... Violet... cô... không phải anh ta... “
” Anh ấy yêu tôi... nhưng tôi không đáp lại. “
Cậu thầm la lên: “
Không xong! “ Hèn gì ánh mắt chàng trai kia chứa chan rất nhiều
oán hận và cũng rất nhiều thương yêu.
” Eh... eh... không phải họ là người cô tin tưởng sao? “
Cô lạnh lùng trả lời thẳng thừng
” Tôi nói là đã từng thôi! Họ chết rồi. Đã ra đi trước mắt... tôi chỉ tin những điều
mình nhìn thấy, những điều chắc chắn. Kẻ giết cha mẹ đang
điều khiển xác của bạn bè tôi! Đó là một sự nhục mạ đối
với họ. “
Cậu gật đầu, hiểu
rồi! Di chuyển về phía sau lưng cô sẵn sàng yểm trợ. Elan trước nay yên lặng bây giờ mới lên tiếng
” Violet lâu như vậy không gặp! Em càng ngày càng xinh đẹp... “
Cô qua loa đáp
” Ừ. “
Nụ cười khát máu bỗng chốc xuất hiện trên gương mặt điển trai kia
” Xinh đẹp đến nỗi
tôi muốn bóp méo nó đi. Muốn gửi những thằng lãng vãng quanh
em đến Quỷ Môn Quan. Muốn chặt đứt tứ chi của em, làm mù đôi
mắt kia để em không còn nhìn thấy thằng đàn ông nào nữa trong
lòng chỉ có mình tôi. Càng muốn cái miệng nhỏ nhắn kia vì tôi là nói năng ngọt ngào... “
Elan nói xong là thời điểm Will lay mạnh vai cô. Liếc mắt về phía cậu
” Tôi...hiểu... Ngàn
vạn lần biết tại sao cô không đáp lại... Anh ta chắc chắn có
vấn đề về thần kinh! Hic...hic... đáng sợ... quá là đáng sợ!!! “
Cô thở dài...
” Elan... vì sự tôn
trọng của em với anh làm ơn đừng nói ra những lời khiến em
phải chán ghét. Lần nữa em nhắc lại: Em chỉ xem anh như là một người anh trai, không hơn không kém! Em sắp chết rồi... nhất
định phải làm cho đầu tên khốn kia nở hoa mới an lòng nhắm
mắt. Nếu anh thực sự yêu em thì tránh đường đi. “
Elan cười lớn, tiếng cười rùng rợn nhất
” Anh biết, biết
hết... Kể cả chuyện em-và-thằng-khốn-tên-Shiki nữa!!! Anh ở đây để giúp em ra đi nhanh một chút. Lúc đó em sẽ sống lại lần
nữa như anh nè. Đừng lo lắng, anh nhất định trả cho em cơ thể
và gương mặt nguyên vẹn không như con ngốc Eva... nhưng không có
chuyện anh cho em kí ức giống anh đâu. Giống nó chút cũng tốt!
Ngoan ngoãn nghe theo lệnh là được rồi. “
” Khốn nạn!!!! “
Cậu này không phải
là cô mà là cậu hét lên. Cả triệu mũi tên băng hướng đến chỗ
Elan mà bay đến. Elan và Eva nhảy đi để tránh. Thừa lúc đó, cô
tặng Eva cả chục viên đạn từ khẩu súng tự chế của mình.
Eva chuyên dùng lửa
để tấn công. Khi bị bắn, cô nàng tạo ra ngọn lửa từ khắp nơi
trên cơ thể định đáp lại. Nhưng thứ bốc cháy lên lại chính là
cơ thể của bản thân. Tiếng la thất thanh vang lên. Vài phút trôi
đi, Eva chỉ còn lại tro bụi
” "Biết người biết
ta, trăm trận trăm thắng" quả chẳng sai! Đạn có tẩm dầu, rất
thông minh. Em nhận ra từ khi nào? “
Mặt cô vẫn chẳng có chút cảm xúc nào, tĩnh lặng như mặt hồ
” Từ khi nghỉ chân ở
rừng thông. Cơ bản lúc đó em nhắm mắt không phải để ngủ mà để lắng nghe động tĩnh xung quanh. Lửa của Eva đối với em mà nói
rất quen thuộc. Khi phát hiện ra thì bí mật chuẩn bị đạn. Tuy
là xác sống nhưng Eva có thể được xem là thí nghiệm thất bại. Chỉ cần da thịt và xương cốt thành tro thì cũng không sống
dậy được đến lần hai. “
” Violet luôn luôn nhạy bén và xinh đẹp như vậy. Ngày ngày càng khiến người ta thêm yêu a. “
Không nói nhiều nữa, Elan phóng đến chỗ cô mười lưỡi dao gió. Xem ra đã hết kiên nhẫn.
Will tiếp tục tạo lá chắn. Cô đặt khẩu súng vào túi lấy ra một khẩu súng khác.
Chạy đến trốn sau cột trụ của lâu đài. Cô lắp đạn vào... “ cạch “ một tiếng chốt an toàn bị kéo ra.
Đi ra khỏi cột trụ
nhìn thẳng vào Elan, cô nở một nụ cười. Nụ cười không phải vui tươi như ánh mặt trời ấm áp mà lại nồng nặc mùi máu tanh
” Elan! Lòng kính
trọng và sự nhường nhịn của em có giới hạn riêng của nó. Bất cứ ai dám cản đường em đều đáng chết như nhau. Có ai ở đỉnh
cao ngời ngợi, hai tay lại không dính máu cơ chứ? Em sẽ tiễn anh một đoạn. “
Nói rồi cô nhắm bắn. “ Đoàng...đoàng...đoàng... “ Tiếng súng vang lên. Đương nhiên,
Elan né được nhưng cổ tay vẫn bị viên đạn làm sướt da.
” Violet... em quá độc ác rồi. Tôi từng xem mình như chó canh của em. Vậy mà mới
chết đi có hai năm lại tặng tôi ngay lần đầu gặp mặt một phát
đạn tẩm kịch độc ư!? “
Cô không nói gì nữa,
tập trung nhắm bắn. Elan rút một khẩu súng ra từ không khí.
Khẩu súng này vốn dùng cho xạ thủ nhưng chiến đấu trực tiếp
lại vô cùng tốt. Bởi vì hỏa lực của súng thuộc lại kinh
khủng nhất. Một phát bắn ra... cô phải chạy hết sức mới tránh được đóng tường, gạch đổ xuống.
Tiếp tục như vậy, cô
bắn và né đạn, Elan cũng không khác. Nếu không phải vì cơ thể
cô suy nhược trầm trọng thì còn lâu cả hai mới ngang tài ngang
sức như vậy. Bỗng một lưỡi dao gió được phóng đi, không phải
cho cô mà là cho cậu. Cô hốt hoảng. Chết tiệt! Dám chơi xấu!!!