Quyết định của em luôn hướng đến lợi ích của anh
Đau khổ trước! Sau đó mới có thể cắt đứt...
Tình yêu là thứ tình cảm đáng sợ như vậy
Một khi đã vào sâu thì tìm được lối ra là vô cùng khó khăn...
Thế nên em dừng đôi chân này lại
Để anh tìm thấy lối ra cho mình
Lắng nghe tiếng mưa ngoài hiên
Cõi lòng em đượm buồn...
Nghĩ lại...
Trước khi em kịp nhận ra....
Trái tim này đã bị anh cướp mất rồi!
Em không bao giờ hối hận vì đã yêu anh
Chỉ có nuối tiếc...
Chẳng thể bước đi bên anh suốt đời
Điều tuyệt vời nhất đối với em là
Có thể gặp gỡ anh
Phiêu lưu cùng anh
Học chung trường
Được...
Anh ôm ấp
Nghe anh hát
An ủi, yêu thương, bảo vệ bởi anh...
Nhưng...
Bây giờ...
Có lẽ... là
Cái kết của hai ta...
oooOOO•••OOOoo
Khi hắn tỉnh dậy đã là buổi chiều hôm sau. Tâm trạng của hắn vô
cùng, vô cùng tệ khi biết cô đã trở về Milange Quốc một
mình!!! Oán khí ngùn ngụt toả ra tứ phía... rốt cuộc cô nghĩ
gì mà dám bỏ lại hắn cơ chứ???
Chợt một suy nghĩ loé lên trong đầu: Hình ảnh cô chấp tay lại nhìn hắn bằng ánh mắt cún con và nói
” Shiki ơi... Shiki à... Hì hì... Em biết anh là người đại cát
đại lượng! Anh sẽ bỏ qua cho em mà, phải không? Em là không muốn anh mất giấc ngủ ngàn vàng nên mới về trước thôi mà. “
Haizzz... nếu mọi chuyện diễn ra như vậy thì... một trăm phần trăm hắn
không tài nào nổi cáu được. Mọi giận dữ đều tan thành mây
khói. Sắp sửa rời đi thì ông già đáng ghét đó bảo hắn đến
gặp mặt
” Con ngồi xuống! Cố gắng nói chuyện với ta một lát đã. “
” Ta biết, ta biết! Thật ra gọi con đến là để nói rõ, ta sẽ
không cản trở chuyện tình duyên của con nữa. Nhưng tốt nhất...
Shiki... con không nên gặp lại con bé nó ngay!... Violet gì gì
đó.... nó không bình thường...rất khác lạ... “
Hắn nhíu mày, lập tức nổi điên lên
” Ông nghĩ mình là ai mà có thể quyết định chuyện yêu đương của tôi? Violet... em ấy
là người rất rất...tốt, cũng vô cùng khoẻ! Không có gì là
bất thường hết!!!!! “
Quả thật cả ngày hôm nay hắn mệt mỏi cực độ! Nhưng chuyện gặp cô đâu có liên quan
chứ? Kiểu logic quái quỷ gì thế!?
” Cảm ơn ông đã quan tâm ạ! Cháu vẫn khoẻ mà... “
Nói xong hắn định lên tầng trên thì lại bị ông Hie chặn lại. Kì lạ! Bình thường ông đâu có cư xử như thế?
Trong đầu loé lên nghi ngờ cùng vài tia bất an. Hắn gạt tay ông ra rồi đi đến phòng ngủ của cô...
Nhẹ nhàng đẩy cửa ra không chút tiếng động. Cô luôn trang trí phòng ngủ của mình đơn giản nhất với các màu trầm. Nhưng khi vào trong là không gian
đỏ tươi. Rèm cửa, thảm trải đều được thay màu đỏ, ngoài ra
xung quanh phòng còn được rải đầy những cánh hoa hồng. Giường
ngủ được che chắn bởi một dải lụa đỏ mỏng manh. Hắn có thể
nhìn thấy hai bóng người đang hôn nhau trên giường...
P/s: Au có hứa sẽ up chap mới sớm nhưng mà trễ hẹn mất > Lý do là vì bản thảo trong điện thoại của au không lưu được nửa chap sau au viết T_T