Hoa là loài đẹp nhưng lại tàn theo tháng ngày, chỉ cần một cơn gió nhẹ đã khiến cánh hoa rơi, và chồi non lên lại trở thành kiếp hoa dại.
Con người có thể trải qua nhiều kiếp, và những lần như thế tôi đều nghĩ rằng "Kiếp trước mình như thế nào? Có phải là người đàn ông mạnh mẽ, hay lại là một đóa hoa kiên cường trước gió".
Tôi nghe nói tiền kiếp của con người chính là cành cây ngọn cỏ. Như thế phải chăng tôi là một cây cỏ dại sống trong khu rừng rộng lớn và cô người bạn hoa tri kỷ xinh đẹp.
Sau kiếp hoa ấy, giờ đến kiếp người, hình như tôi lại gặp được cô ấy, tên giống như loài hoa cỏ dại - Trinh Nữ. Nhưng chắc vì duyên kiếp trước đã tận nên tình kiếp này không bền lâu, chúng tôi chỉ yêu nhau một thời gian thì đã chia tay.
Tiếp đó, tôi lại gặp được một tình yêu mới, không biết kiếp trước người ấy có phải là một cây hoa bồ công anh đưa thân mình theo chiều gió bay đi khắp mọi nơi, lạc lối đến bên tôi, để rồi tôi yêu thêm lần nữa. Cô ấy là một người rất tốt, luôn bên cạnh chăm sóc quan tâm tôi. Đây có phải là một tình yêu, một hạnh phúc thật sự hay không? Mối tình này rất ngọt ngào xen lẫn những đắng cay.