''Em nghĩ nhìn bộ dạng của anh bây giờ ma nó còn sợ hơn ''-Thiên nói
Nhân nghe đến ma lại nôn tiếp .
''Chẳng hiểu anh ta có là con trai không?''-Thiên lẩm bẩm
''Nè đi chơi tiếp thôi''-Nhân đứng dậy hít 1 hơi thật sâu để bình tĩnh lại rồi lại nở nụ cười bán nguyệt như mọi ngày
''Ok đi đâu?''-thiên hào hứng nói . Nói về đi chơi thì chẳng cần nói cũng biết đã chơi là phải chơi hết tất cả mọi trò trong khu vui chơi luôn dù không ăn
Chơi hết cả các trò chơi trong khu vui chơi Lúc này :
''AAAAAAAAAAAA 16 h trời ơi sao mà thời gian nhanh thế'-Thiên nhìn đồng hồ hét lên
''Em sao à''-Nhân hỏi
''Thôi chết , em quên là mang cơm cho Băng''-Thiên gãi đầu cười ngượng. Thôi cô chết rồi, không mang cơm cho con bạn thân này nó hành hạ cô dã man mất .Mama ơi cứu con
''Ờ ta chẳng biết 2 người đó ăn cái j ?''-Nhân cười nói
''Vậy về thôi''-Thiên nói kéo tay Nhân chạy vù vù và biến mất trong làn bụi .
''Hộc...hộc....hộc''-Thiên kéo tay Nhân bắt taxi rồi đến bệnh viện .Phải xin lỗi vs Băng trước nếu không sẽ không tha!
''Em chạy nhanh thật đó''-hân vẫn còn hơi sức để khen.
''Cảm ơn''-Thiên nói chẳng quan tâm cô đứng trước cửa phòng của Phong mà lo sợ nếu vừa ms bước vào căn phòng nào cô có sao không?
''voà thôi''-Nhân nói đẩy cửa phòng bước vào
''A hai gười về rồi sao?''-Tiếng Phong vui vẻ nói
''Thiên Thiên đâu''-Giọng Băng hỏi
''Ở ngoài''-Nhân nói. Nghe tên mình , Thiên lo sợ bước vào
''ara ara bạn Thiên bạn đi chơi có sướng không''-Vừa mới bước vào đã nghe thấy cái lời nói dịu dàng ngon ngọt của Băng bên tai
''Rất vui''-Thiên mỉm cười ngượng
''Vậy à , Vui lắm nhỉ vậy bạn nghĩ mink vui không ?''-Băng nói dịu dàng mắt tki lườm Thiên