Ngồi ngoài ban công cô miên man suy nghĩ. Trên tay là điều thuốc
Quả thật cô rất buồn rất lâu rồi cô không hút thuốc nhưng dạo rày cô hút rất thường. Có lẽ do tâm trạng cô đang rất là không ổn định.
Cô trách mình sao hôm đó say rượu có thể kể lể hết với Tô Viễn như vậy.
Cũng may là dạo rày anh bận nên không tìm cô chứ nếu không cô cũng không biết đối mặt với anh thế nào
“ Reng, Reng “ Chuông điện thoại bỗng vang cắt đứt dòng suy nghĩ của Yên ‘Phương cô lê bước xuống bếp rót ly nước rồi bắt máy
“ A lô “
“ Yên Phương hôm nay không đi làm à? “
Là Chân Tuệ hôm nay đi ngang chỗ làm tìm cô mà không gặp nên gọi điện cho cô hỏi
“ Uh hơi mệt nên nghỉ “
“ Sao vậy không khỏe à “ Chân Tuệ lo lắng hỏi
Nghe được nỗi lo lắng của bạn dành cho mình bất giác Yên Phương cảm thấy ấm lòng. Cô tự mỉm cười nhẹ nhàng đáp
“ Uh “
“ Hôm nay nghĩ có muốn đi đâu giải khuây với tao không “
“ Đi đâu? “
“ Thì đi mua sắm, ăn uống với lại tối nay có buổi biểu diễn của Mars. Tao sẽ đưa mày theo “
Bên kia đầu dây Chân Tuệ có vẻ rất hào hứng.
“ Mars?? “ Yên Phương thắc mắc
“ Trời cô ngốc này Mars là thần tượng đang nổi tiếng hiện nay đó? Mày thật sự không biết à “ Chân Tuệ đến là bực bội với cô bạn này
“ Tao không biết nhưng mà tao không thích đến nơi đông người, ngột ngạt khó chịu lắm “
Yên Phương nhẹ nhàng nói. Cô quả thật là không thích đến nơi như thế
“ Không được tao đã mua vé hai người rồi. Là vé hàng đầu đó, mày phải đi không được từ chối “
Xem ra khó lòng từ chối nên Yên Phương cũng đành gật đầu
Cũng đang buồn lâu lâu đổi không khí cũng không phải là chuyện xấu
Chân Tuệ kéo Yên Phương đi mua sắm ở trung tâm thương mại cao cấp. Mua rất nhiều đồ cao cấp. Yên Phương cảm thấy ngưỡng mộ vô cùng. Chân Tuệ tuy không khá giả nhưng học khá giỏi nên khi tốt nghiệp xin được việc làm ở một tập đoàn lớn. Lương rất cao, chả bù với cô học hành lẹt đẹt nên chỉ tốt nghiệp ở bậc trung cấp nên xin việc làm tốt như Chân Tuệ rất khó. Vả lại gia đình của Chân Tuệ khá giả nên không cần lo ăn lo mặc như cô
Nhìn Chân Tuệ vô tư vô lo cười nói ríu rít như chim nên cô cũng cảm thấy vui lây
Quả thật buổi ca nhạc tối nay cô thật là không muốn đi. Cô muốn từ chối nhưng Chân Tuệ nài nỉ quá nên cô cũng đành im lặng mà chiều lòng cô ấy
Nhìn mình trong gương có vẻ phờ phạc nên cô đành trang điểm nhẹ. Mặt cho mình chiếc đầm xanh nhạt mỏng bằng chifon không tay, có điềm cái nơ nhỏ ngay ngực trông cô thật nhẹ nhàng, than thoát. Tô một lớp son mỏng màu đẹp trông cô càng sinh động hơn
Đúng tám giờ cô và Chân Tuệ đã đứng ở trước cửa nơi biểu diễn. Yên Phương như choáng ngộp với nơi này. Người không biết ở đâu ra mà đông thiệt là đông
Không biết là thần thánh phương nào mà khiến bao nhiêu người hâm mộ như thế
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT