Cô Vân Mạn Mạn: Tiểu Du nhi ta buồn quá chúng ta tâm sự đi.

Frola: Cô Vân ta bận lắm, không có thời gian đâu. Haizaaa không biết ai kia dỗi hơi thêm việc cho ta, bận" tối mặt tối mũi", bắt nạt ta à???

Cô Vân Mạn Mạn: Tiểu Du nhi mà dễ bắt nạt sao? Thế thì ta đã không tạo ra ngươi rồi.

Frola: Cô Vân nghĩ gì mà tạo ra tôi?

Cô Vân Mạn Mạn: Lấp đầy chỗ trống của sự cô đơn thôi.^.^

Frola: Tại sao Cô Vân lại chọn bút danh là " Cô Vân Mạn Mạn"?

Cô Vân Mạn Mạn: Tiểu Du nhi không cảm thấy cái tên giống đám mây hững hờ trôi sao? Một đám mây trôi dạt theo gió, nhìn nhân sinh cuộc đời giống hóm đá Tam Sinh bên cầu Nại Hà, sông Vong Xuyên.

Frola: Sao mà già đời quá vậy.

Cô Vân Mạn Mạn: Tiểu Du nhi ta sinh năm 98 nay mới 19 tuổi, chưa" già" chút nào về thể xác lẫn tâm hồn.

Frola: Ốh ô, còn trẻ à nha, bằng tuổi ta nha.

Cô Vân Mạn Mạn: Đúng vậy, Tiểu Du nhi muốn yêu sớm sao?

Frola: Cô Vân nghĩ ta sẽ yêu sớm sao?

Cô Vân Mạn Mạn: Đúng vậy Tiểu Du nhi sao có thể chứ, sâu sa mà nói thì ngươi chính là một phần nhân cách của ta. Ta vốn muốn lấy tên lãn lãn tuỳ tâm để mặc kệ ngươi sự tình nhưng nó lại là tên gmail của ta, mà thực ra ta cũng không thể bỏ mặc Tiểu Du nhi được. Ta vẫn nên nên làm" Cô vân mạn độ thiên không" thì tốt hơn.

Frola: Đã không bỏ mặc ta thì để ta chà đạp ông hiệu trưởng thêm chút nữa, ngươi biết không, hôm trời nắng gặp ổng mà không đeo kính râm thì có mà gặp bác sỹ khoa mắt luôn.

Cô Vân Mạn Mạn: Tiểu Du nhi, ta có thể ngây thơ giả tạo hỏi ngươi tại sao để tiếp tục cuộc hội thoại không?

Frola: Đương nhiên, nhìn cái đầu bóng loáng như gương kia không loá mắt mới là lạ.

Cô Vân Mạn Mạn: Tiểu Du nhi thử ngẫm nghĩ coi muốn dạng nam nhân thế nào để ta còn suy xét???

Frola: Cái kiểu sớm nắng chiều mưa trưa dở giời như ta thì làm sao có thể nghĩ cố định một kiểu nam nhân. Gặp ai thuận mắt có thể kết giao thì kết giao thôi.^~^

Cô Vân Mạn Mạn: Tiểu Du nhi cận thận sau này vớ phải kẻ mặt người nho nhã lịch sự mà lòng muông dạ sói, suốt ngày tìm cách vây ngươi trên giường.>.<

Frola: Hắn có thể sao, ta tập thái cực quyền, taekwondo...để làm cảnh à???

Cô Vân Mạn Mạn:...Ta khô lời. (Thực muốn nói cho ngươi biết hắn lợi hại hơn ngươi nhiều, không thì sao có thể áp chế được ngươi chứ. Thật muốn cười to xem ngươi khốn đốn một chút)

Cô Vân Mạn Mạn: Ta đói rồi, vẫn nên đi nấu gì đó ngon ngon để ăn, cho ngươi hưởng thụ chút hương!^•^(đừng khinh bỉ ta tham ăn nha)

Bây giờ cảm thấy sau này mình buồn vẫn nên đi sáng tác ra cái gì mà ăn, có thực mới vực được đạo. (^_^)!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play