Thái Vy, gia cảnh hiện đại và lúc xuyên qua không khác nhau là mấy, thập phần bi đát. Một cô gái mỏng manh, yếu đuối, chỉ biết tìm đến cái chết để kết thúc. Xuyên ngay vào một phường cô đầu, không khác nhà thổ là mấy. Thái Vy sẽ làm gì? Mạnh mẽ đương đầu hay lại tìm đến cái chết một lần nữa?
Chuyện nói kịch tính thì cũng không kịch tính, nói nhàm chán thì cũng không đến nỗi như vậy. Nói chung nhân vật nữ không phi phàm, nam chính cũng không quá xuất sắc. Tình yêu cũng không thuộc dạng lụy, chết lên chết xuống. Bởi ta nghĩ, cái gì cũng có mức độ, sóng gió quá khiến cả hai đều mệt mỏi, có ở với nhau cũng mất hết ý vị.
Ta nghĩ hai người yêu nhau cũng giống như cùng nhau nấu một nồi cơm vậy. Khéo chỉnh củi lửa để cơm chín tới, thỳ ăn vừa thơm, vừa dẻo, cực kì ngon miệng. Nhiều lửa quá thì cơm khét, ít lửa thì cơm sống. Thế nên dù hạnh phúc hay đau khổ, cũng nên trong giới hạn “đủ” để chịu đựng, để không mất đi cái hương thơm “chín tới” ấy.
Kết thúc truyện như thế nào? Vui ta sẽ để he, buồn buồn se, điên điên op. He he, nói chung cứ đọc rồi biết.