Trong khi hai đứa còn ngủ ngon lành trên giường thì điện thoại nó reo chuông. Lết cái thân đi tìm điện thoại. Nhìn chiếc điện thoại " Mamiii ❤" mà nó giật mình mãi mới nghe được.

[- Con nghe ạ.

- Đến nơi từ 5h sáng mà không gọi cho mẹ để mẹ phải gọi cho con thế này hả. Tự hỏi xem mình bao nhiêu tuổi rồi mà cứ như trẻ con ấy. Suốt ngày để mẹ phải lo lắng cho là sao. Thiên Bảo nó là con trai mà nó còn biết đường gọi về cho mẹ nó còn mình thì..... Mẹ chám con ắm rồi đấy. Nuoli cho lớn 17 tuổi rồi mà cyws như lên ba không thể hiểu nổi con giống ai nữa _ Mẹ tuôn ra một tràng

- Mẹ có mệt không ạ?

- Con muốn chết hả? Tưởng dùng hàm ý mà mẹ không biết chắc. Cẩn thận không có đường về nhà nghe con. Haizzzz sinh con gái là khổ thế đấy. Được đứa con trai như Thiên Bảo có phải tốt hơn không. Vừa đẹp trai học giỏi, ngoan ngoãn, lễ phép, siêng năng chăm chỉ, thông minh, nhanh nhẹn... lại còn biết nấu ăn nữa... đâu có giống ai đó đâu.

- Mẹ àaaaa.

- Thôi mẹ không rãnh để nói chuyện với con nữa. Gọi Thiên Bảo còn hơn. 

- Con hay cậu ta mới là con mẹ đây. Con mách ba cho xem.

- Cứ thử đi con. Đừng trách mẹ]

Mẹ nó chưa để nó kịp nói gì thì tắt máy

" Hừ.... suốt ngày Thiên Bảo. Cậu ta thì có gì tốt đẹp đâu mà. Haizzzz....."

Nó nhảy lên giường ngồi, kéo Linh Vy dậy

- Này bà ơi gần 12h rồi đấy. 

- Thật hả. Muộn thế rồi cơ à?

- Ừ. Có đi ăn hong đây để còn đi chơi chớ.

- Có chớ, bà gọi chp anh Bảo với Huy đi

- Không bao giờ. Nhìn cái mặt cậu ta tôi chỉ muốn lao lại đập cho mấy cái bỏ tức ý. Bà đi mà gọi

- Lại sao nữa vậy? 

- Thì mẹ tôi ấy, suốt ngày Thiên Bảo nghe thấy ghét

- Haizzzzz mệt bà.

Nói rồi Linh Vy lấy điẹn thoại gọi cho Thiên Bảo....

Và rồi nó, Linh Vy, Bảo, Huy cùng đi. Lịch trình của tụi nó đã được sắp xếp. Đầu tiên đến Bà Nà Hill trước rồi còn chỗ khác tính sau..

Tụi nó đi cáp treo tham quan một vòng rồi nó và Linh Vy quyết tâm leo núi, Thiên Bảo và Huy không chịu thế là cải nhau vòng vòng cuối cùng đường ai nấy đi không liên quan gì nữa. 

Nhưng sau khi leo được một đoạn không hiểu sao nó có ý định từ bỏ... vì thực sự rất mệt

- Bà ơi tôi có chuyện muốn nói _ Nó quay qua Linh Vy 

- Tôi cũng thế nhưng bà nói trước đi

- Hay tụi mình...... đi xuống đi. Tôi mệttttt

- Ơ ơ tôi cũng định nói vậy đấy

Hai đứa cùng nhìn nhau cười rồi quay xuống không quên dừng chân chụp ảnh.

Đi xuống được đến nơi hai đưa lết cái xác vào trong trung tâm. Xa xa..

Huy và Bảo đang chơi game bắn súng rất thảm nhiên... nghĩ lại mới thấy hối hận nhưng cũng muộn mất rồi. 

Giá như biết trước ở đây điều hòa mát, uống nước chơi thử tất cả các trò chơi ở đây..

Không biết sao hai đứa kia thấy tụi nó đi lại ngồi xuống cái bàn tụi nó đang ngồi

- Leo lên trên đỉnh chưa? _ Huy hỏi

- Hừ.... biết rồi còn hỏi_ Linh Vy lườm Huy

- Hahaha đã bảo mà không nghe_ Thiên Bảo cười nói xong liền nhận được ánh nhìn "thân thiện" từ nó

- Bây giờ đi đâu nữa không?

- Tàu lượn siêu tốcccc..

Đó là ý kiến của nó nhưng vẫn nhận được sự đồng tình.

Và tụi nó chơi tàu lượn siêu tốc... nhiều lần tim nó muốn nhảy luôn ra ngoài

- Tiếp không? 

- Tôi xin... mệt_ Nó lắc đầu rồi vào bàn ngồi nghỉ... thật sự.. rất mệt. Ngồi nghỉ ngơi thêm lúc tụi nó tham quan và gọi là san bằng khu này. Chơi hết tất cả các trò chơi, tham quan đủ thứ trời đất.

5h 

Rời khỏi Bà nà Hill cả bốn về khách sạn tắm, thay đồ và ăn tối để tiếp tục cho lịch trình buổi tối. Tuy nhiên khác hẳn với hai boy thì hai girl nhà ta lại vác máy ảnh ra biển đón bình minh

- Thật tuyệt vờiiii.... _ Nó hét

- I Love Danang_ Linh Vy hét

Và hai đứa cứ hồn nhiên mà không biết xung quanh có rất nhiều người nhìn mình. Thứ nhất bởi tụi nó là gái xinh mà, thứ hai là mọi người đang thắc mắc giữa chốn đông người này tự nhiên có hai đứa điên ở đâu ra hét ầm ỷ lên thế

- Bà chụp ảnh cho tôi nha _ Nó đưa máy ảnh cho Linh Vy rồi chạy ra biển tạo dáng các kiểu để thu được photo tuyệt vời nhất.

6h Trong khi cả lớp đã tập chung ở nhà hàng ăn tối thì hai đứa tụi nó còn đi dọc bờ biển hóng gió

Điện thoại Linh Vy reo chuông.. là Thiên Bảo gọi tụi nó về. Lúc này cả hai mới chợt nhận ra trời đã tối

- Maaaaa

Hai đứa cùng hét và nhanh chân chạy về khách sạn. Ma là động lực lớn lao nhất để tụi nó có thể chạy nhanh nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play