*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

" Con... Tư Tư con? " 

" Tiểu thư cô..." 

Mọi người khiếp sợ nhìn người con gái trước mắt,... khụ... quả thật thì phản ứng của bọn họ cũng rất bình thường nha! vì vị  đại tiểu thư xinh đẹp, cao ngạo tựa như chim khổng tước của mình tự nhiên trang điểm hóa trang cho mình trở thành một kẻ vô cùng " lập dị " kia làm cho họ không thể nào chấp nhận nổi.

Đầu tiên là khuôn mặt mộc xinh đẹp bị một lớp phấn giày đặc che phủ, cô đeo một cặp kính to bản che đi đôi mắt nâu to tròn, cô mặc một bộ đồ công sở chuẩn mực kèm theo đôi giày ống bao trọn đôi chân thon dài của mình. có thể nói là vô cùng thảm hại a.

" Mọi người cảm thấy như thế nào...? "  Coi như không nhìn thấy những khuôn mặt ngạc nhiên đến há hốc đến lỗi có thể nhét vừa một quả trứng gà, cô khẻ nở nụ cười nhẹ nhàng tỏa đầy ánh sáng ( Rin: Chị Tư Tư ác quá  D3 ) 

" Tư Tư sao con lại ăn mặc  thành ra cái dạng này?..." 

Mọi người không hẹn mà cùng nhau gật đầu tán thành, ánh mắt như muốn nói tiểu thư à ngài nên thay đồ đi a như thế này cũng quá... 

' Không sao, con thấy mặc như vậy là rất ổn mà... " Mã Tư Thuần nở nụ cười đầy ẩn ý  nhìn biểu cảm của mọi người cô hiểu mình đã đạt được mục đích.

" Mẹ từ bây giờ cho đến lúc con chính thức tiếp quản Bách Niên, con sẽ không phải là công chúa của Bách Niên mà chỉ là một nhân viên thực tập trong phòng PA của Bách Niên, xuất thân bình thường, tính cách lập dị.... " 

Sau một hồi giải thích cho Mã phu nhân hiểu được chủ ý của mình Mã Tư Thuần liền sải bước ra ngoài, khẽ thở dài, cuộc sống của co bắt đâò rồi 

Vừa ra đến ngoài đại sảnh cô liền nhìn thấy một chiếc xe BMW màu bạc dừng ở đó, vừa thấy cô bước ra tài xế liền đi đến cung kính đưa chìa khóa đến 

" Tiểu thư đây là xe ông chủ muốn đưa cho ngài " 

Khẽ mím môi tiếp nhận chìa khóa xe cô biết chắc hẳn cha mình đã an bài mọi thứ từ sớm rồi nếu cô không trở về thì ông cũng sẽ gọi cô trở về mà thôi. Vài phút saumột chiếc xe băng băng chạy ra khỏi khu biệt thự ven biển, nhập vào đường cao tốc thẳng tiến đến trung tâm thành phố.

Trong khi đó cô không hề hay biết mình đã làm cho cuộc sống của một người bị đảo lộn. Đăng Nguyên Hạo cảm thấy thật bất đăc dĩ, từ sau ngày hôm ấy lúc nào anh cũng nhớ đến màn hôn đó, khuôn mặt sạch sẽ xinh đẹp tinh kiết ấy, đôi mắt long lanh ấy làm trái tim anh rung động ( Rin : Ảnh ý động lòng ùi.... xách dép chạy lẹ) 

Bàn tay vô thức chạm lên bờ môi lạnh giá như muốn cảm nhận được sự ấp áp ngọt ngào của nụ hôn ngày hôm ấy. Khẽ lắc đầu xư tan đi những suy nghĩ trong đầu, Tự bao giờ anh lại có suy nghĩ khác ngoài công việc vậy, " Cô gái tôi mong đến lúc gặp lại em.... " 

( Rin : A a quá bá đạo, quá vô lại / Đằng Nguyên Hạo :( liếc mắt) nhóc con muốn gì, A Trung gọi bảo vệ kéo con nhóc này ra... / Rin chạy lẹ...

Sau 30 phút chiếc xe cử Mã Tư Thuần đã vững vàng dừng lại tại bãi đỗ xe của Bách Niên 

Nói về Bách Niên người ta nghĩ ngay đến lĩnh vực giả trí, những thành tựu mà công ty này đem lại, là mơ ước của hàng loạt người muốn nỏi tiếng trong ngành giải trí, không hề sai khi nói Bách Niên là ông vua của ngành giải trí.

Vừa mở cửa liền có một người đàn ông mặc vest đen chạy tới 

" Tiểu thư đã lâu không gặp " Dương Minh Phong cung kính hô ông hiện là phó giám đốc của Bách Niên cũng là cánh tay đắc lực của cha cô 

Khẽ gật đầu  " Chú Phong đã lâu không gặp, dì Tiêu Mai khỏe chứ " Mã Tư Thuần không tỏ vẻ cao ngạo mà vô cùng kính trọng bề trên từ nhỏ khi cha mẹ mải miết với công viẹc cô luôn được vợ của ông chiếu cố mình rất nhiều 

" Tốt,Tốt bà ấy vẫn luôn nhắc đến cô... Biết cô trở về nên rất vui, tiểu thư bà ấy muốn cô tới cung chúng tôi dùng bữa cơm..." Khi nhắc đến vợ mình  Dương Minh Phong không khỏi nở nụ cười đầy cưng chiều và dung túng.

Nhìn biểu cảm trên khuôn mặt của  Dương Minh Phong khi nhắc tới vợ mình khiến đáy mắt của Mã Tư Thuần thoáng qua một tia hâm mộ, nhưng cũng rất nhanh che dấu tất cả, trong lòng không khỏi tự diễu, bị thương như vậy giờ đây tình yêu với cô là thứ vô cùng đáng sợ " Mã Tư Thuần mày còn chờ mong gì nữa sao? " 

" Tất nhiên là được, Chú Phong cứ gọi con là Tư THuần như trước đây đi, còn nữa bây giờ con chỉ là một nhân viên thực tập mà thôi" Nhẹ nhàng nhắc nhở ý tứ của cô rất rõ dàng làm sao Dương Minh Phong không hiểu nhanh chóng trở về khuôn mặt lạnh nhạt của một vị lạnh nhạt.

" Mã Tiểu Thư, mời theo tôi " 

Rin : haiza lâu rồi không viết cảm thấy mình lười quá, viết tạm một đoạn cho mọi người xem, cảm ơn mọi ng đã ủng hộ rin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play