( Cương thi thịnh yến ) là một pháp thuật có tính kéo dài liên tục, một khi hoàn thành, trừ khi tiêu diệt sạch sẽ những Cương thi bị nguyền rủa, nếu không pháp thuật này sẽ duy trì mãi mãi.

Cho dù Hắc Sâm, kẻ sử dụng pháp thuật đã bị Mã Văn giết chết, thì vẫn không thay đổi được gì. 

Trong vài phút đồng hồ, bên ngoài nhà gỗ nhỏ lấp kín cương thi.

Mã Văn quyết định mặc kệ cái lỗ to bị Hủ thực hỏa bào mòn trong phòng, cùng An Na rút lui về phòng khách.

Trước khi Cương thi xông tới, hai người nhanh tay lẹ chân, cưỡng ép phong ấn kín kẽ cửa sổ.

Điều này có thể trì hoãn thêm ít thời gian, nhưng không phải kế hoạch lâu dài.

Trong phòng khách, bầu không khí có chút ngưng trệ. Thi thể Hắc Sâm lẳng lặng nằm ở nơi đó, máu đen chảy đầy đất.

Anna cúi đầu xấu hổ, nàng thật không ngờ Hắc Sâm cường đại như thế, nếu không phải Mã Văn xuất thủ, mình rất có khả năng bị lão già ghê tởm giết chết.

Nàng đang tự oán trách bản thân không ngăn cản được( Cương thi thịnh yến ) của Hắc Sâm.

Mã Văn nhẹ nhàng nói: "Không phải lỗi của tỷ. Anna. Pháp thuật của yêu sư khó lòng phòng bị, những Cương thi bị nguyền rủa này đều được hắn dày công sắp xếp, chôn xung quanh phòng, có thể triệu hoán để điều động bất cứ lúc nào. Cho nên thời gian thi pháp của hắn cũng giảm bớt một nữa."

"Hiện tại, chúng ta phải nghỉ biện pháp quét sạch đám cương thi này."

Anna gật đầu, lộ ra một ít lo lắng: "Những Cương thi này đã trải qua nguyền rủa, không có Thánh thủy,… chúng ta rất khó gây thương tổn cho tụi nó."

Mã Văn cười thầm nói: "Ai nói chúng ta không có Thánh thủy a?"

Dứt lời, hắn thuận tay móc ra hai bình Thánh Thủy đặt trên mặt bàn.

Phía trên còn dán nhãn hiệu, sản phẩm của giáo hội Bạch Ngân.

"Đệ thích nhất một điểm ở giáo hội Bạch Ngân, miễn đưa ra cái giá hợp lí, cái gì bọn họ cũng bán."

Mã Văn thành thạo bôi Thánh thủy lên loan đao, phòng ngừa đám cương thi xâm nhập bất ngờ.

Đồng thời từ lúc Mã Văn vừa bước vào phòng khách, đôi mắt của hắn không ngừng láo liên đánh giá nơi này

Nơi đây có...huyền cơ khác, nó chính là nguyên nhân quan trọng nhất để Mã Văn tuyển chọn Đạo thi giả Hắc Sâm gây phiền phức.

Nghe nói hắn có một rương chứa bảo.

...

Sau khi giết Hắc Sâm, toàn bộ 220 exp từ yêu thuật sư này, Mã Văn vui lòng nhận hết. Một phần đại lễ bao kinh nghiệm phong phú đủ để Mã Văn thăng lên cấp 3 còn có dư.

Hắn vừa dò xét vị trí cất giấu rương bảo, vừa phân phối 118 exp sát lục lên nghề nghiệp Du hiệp.

Một dòng khí nóng chảy qua người, đẳng cấp nghề nghiệp của hắn đã tăng lên lv3!

Muốn tăng cấp Du hiệp từ lv3 lên lv4 yêu cầu 800 exp, cho nên 102 exp sát lục còn lại hắn cũng không động tới, giữ lại để về sau dùng khi cần thiết.

Một điểm {điểm thuộc tính} tự do, hắn không do dự nhét vào nhanh nhẹn——khi nhanh nhẹn đạt 20 điểm, sẽ nắm được đặc tính nhanh nhẹn ( phi diêm tẩu bích) lúc trước, nên hắn sẽ không đem {điểm thuộc tính} tự do đặt trên loại thuộc tính khác. Vì vậy, nhanh nhẹn của hắn bây giờ đã đạt độ cao 18 điểm.

Thăng cấp, {điểm kỹ năng} đạt được 24 điểm, tạm thời cất lại 18 điểm, dư ra 6 điểm thì nâng vào ( tiềm hành ), kết quả, tiềm hành của hắn đạt mốc 50 điểm, gây ra hiệu quả ẩn giấu ( xuất kỳ bất ý ).

( Xuất kỳ bất ý ): thời điểm sử dụng tiềm hành phát động đánh lén kẻ địch, tổn thương X2

Hiệu quả này phối hợp với kỹ năng Bối Thứ của đạo tặc, sát thương tạo ra hoàn toàn nghịch thiên, có thể trực tiếp đánh ra gấp 4 lần tổn thương, mặt khác còn kèm theo thủ đoạn liên kích, giúp cho đạo tặc phát ra lực bộc phát mà nghề nghiệp khác không thể so sánh. Nhưng lúc này Mã Văn là du hiệp, năng lực chiến đấu chính diện mạnh hơn đạo tặc, nhưng phương diện đánh lén kém hơn một khoảng.

Từ cấp 3 trở về sau, khiến Mã Văn hi vọng nhất chính là có thêm một sở trường nghề nghiệp.

Sở trường nghề Du hiệp có ba loại, theo thứ tự là ( tinh chuẩn xạ kích ), ( song đao lưu ), ( tự nhiên thân hòa ).

( tinh chuẩn xạ kích ): giúp mức độ chính xác và tính ổn định của xạ thuật( thuật bắn) đề thăng trên phạm vi lớn.

( song đao lưu ): ngươi có thể dùng loan đao với tư cách vũ khí chính, ngươi trợ thủ đắc lực tương đối cân đối.

( tự nhiên thân hòa ): năng lực thuần dưỡng dã thú tăng lên diện rộng.

Ba sở trường chức nghiệp, đại diện cho ba trường phái của Du hiệp: Du hiệp cung tiễn thả diều, Du hiệp song đao cận chiến, và Du hiệp phái dã thú trong truyền thuyết.

Tự hào về năng lực và kinh nghiệm chém giết cận chiến, xếp top trong 99 Gamer ở đại lục Phí Nam kiếp trước, tất nhiên Mã Văn không buông bỏ ưu thế lớn nhất của bản thân. So với việc ẩn núp bắn lén, hắn càng tin tưởng loan đao trong tay mình!

Không hề đắn đo, hắn lựa chọn ( song đao lưu )!

Lực bộc phá của song đao du hiệp, không hề kém so với đạo tặc kể cả sau khi tiến giai thích khách cũng thế!

Đáng tiếc nhất, Mã Văn với tình hình kinh tế hiện nay, vẫn chưa có loan đao tiện tay, thanh loan đao này chưa đủ tầm với hắn, về phần tay trái, chỉ có thể dùng một chủy thủy kém chất lượng thay thế.

Du hiệp lv3 có 68 giá trị sinh mệnh, khả năng kháng lực sát thương tăng lên, điều này làm cho Mã Văn tăng nhiều cảm giác an toàn.

...

"Ngài đang tìm cái gì?"

Anna bắt chước động tác của Mã Văn, quét thánh thủy lên trường kiếm(kiếm dài), kỳ quái nhìn Mã Văn.

Nhà gỗ nhỏ kêu lên cọt kẹt, Cương thi bên ngoài gần như sắp xông vào, ngài còn đang tìm cái gì?

"Đệ nghe nói Hắc Sâm che giấu một cái rương, bên trong chất chứa tiền tài bất nghĩa mà hắn vơ vết mấy năm này ở mộ địa."

Mã Văn giải thích một câu.

Trong mắt An Na lộ ra sắc thái nghi ngờ: "Nghe nói?"

Nàng không phải người ngốc.

"Buổi sáng, lúc tỷ không ở bên cạnh, đệ thường đi dạo một vòng xung quanh. Dò la được một số tin tức." Năng lực chém gió của Mã Văn vẫn rất bá đạo, "Ta đã sớm nghe mọi người bàn luận, Hắc Sâm lấy trộm tài vật của người chết."

"Nhưng trên đường đến đây, ngài đã nói cho ta biết, khả năng của Hắc Sâm có chỗ đặc biệt hơn người." Anna khó hiểu nói: "Những thứ này người bình thường cũng không thể biết a?"

"Ta biết rõ hắn hay buôn bán với Vong linh pháp sư." Mã Văn thản nhiên nói: "Thời gian lâu dài, tự nhiên có vài thủ đoạn."

"Anna, tin tưởng đệ, trong mộng cảnh, số lượng tri thức và năng lực mà đệ nhận được, tỷ không cách nào tưởng tượng nổi đâu. Đạo sư dạy đệ rất nhiều thứ kỳ lạ, nhưng đệ chắc chắn không làm hại tỷ."

Mặt An Na còn chút phân vân, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.

Năng lực mà Mã Văn thể hiện sau cơn bệnh nặng, quả thực làm nàng phải nhìn bằng cặp mắt khác. Yêu thuật sư khiến thúc thủ vô sách, lại dễ dàng bị Mã Văn cắt đứt đầu. Tuy có đặc điểm nghề nghiệp hỗ trợ thêm, nhưng năng lực của ngài tuyệt đối không thể đánh giá thấp.

"Đã tìm được! Thì ra là ở đây!"

Cảm thấy thứ gì đó cộm dưới chân, Mã Văn lật tấm thảm lên, lộ ra một hầm.

Mã Văn lập tức mở nó ra, không có bất kỳ phòng bị gì.

Hắc Sâm đoạn tuyệt nhân thế, độc lai độc vãng, bản thân là yêu thuật sự, cũng sẽ không thiết kế cạm bẫy như đạo tặc, không cần lo lắng xuất hiện bẫy rập kinh khủng.

Lấy tấm ván phía trên hầm, quả nhiên có một rương nhỏ bên trong!

Phanh!

Vách tường phòng khách kết cấu từ cây Viên Mộc đột nhiên bị móng vuốt bẻ gãy, đánh ra một cái khe hỏng!

Một cương thi to mập chảy nước mũ, thò một tay vào trong.

"Mã Văn!"

Thanh âm khẩn trương của An Na vang lên cao vút.

"Đừng sợ, bọn chúng chưa vào được." Mã Văn liếc sơ thôi, cũng biết cái khe hở kia quá nhỏ, không đủ để bọn cương thi lách qua.

Còn thời gian, bất quá cũng không nhiều.

Mã Văn nhanh tay nhấc rương ra, đặt trên sàn nhà.

Rương không khóa, đoán chừng Hắc Sâm cho rằng chẳng ai đánh chủ ý lên người mình.

Mã Văn mở rương, ô vuông tầng trên rải đầy ngân tệ. Anna cảm thấy sốc, nàng thật không ngờ, tên trộm xác này lại giàu có như thế.

"Cất ngân tệ vào trước." Mã Văn kéo ô vuông tầng thứ nhất ra, đưa cho Anna. Người sau quyết đoán lấy ra một bao vải, mang tất cả ngân tệ đặt vào.

Tầng thứ hai chứa vật phẩm cá nhân của Hắc Sâm. Một quyển ( Yêu thuật sư tiến giai thủ sách[Sổ tay tiến giai yêu thuật sư] ), có lẽ trao đổi được từ một vong linh pháp sư nào đó, còn có một quyển ( Thi pháp ký lục ), thêm sách pháp thuật trên tay Hắc Sâm, về cơ bản đã hợp thành một bộ cơ sở Huyễn thuật sự cấp thấp. Trong chợ đen có thể bán ra một cái giá thật tốt đi—— điều kiện hàng đầu là không bị chấp pháp giả của liên minh Vu Sư tóm được.

Thù địch giữa liên minh Vu sư và Vong linh pháp sư, cộng thêm tương quan nghề nghiệp, là sự tình mà mọi người đều biết.

Mã Văn dùng khăn trải bàn gói kỹ hai quyển sách mới và một quyển cũ trước đó, để sang một bên.

Đồ vật mà hắn muốn, đang nằm ở tầng thứ ba.

Dời đi tấm ngăn tầng hai, ở tầng ba chỉ có hai món đồ vật, hơn nữa đều bị tro bụi phủ kín.

"Quả nhiên, đầu óc của tên yêu thuật sư này không xài được. Vật thực sự tốt lại không biết công dụng."

Mã Văn chứng kiến hai món đồ vật kia, lộ ra nụ cười châm biếm.

Chiếc nhẫn kim cương đên trên tay Hắc Sâm, mặc dù có thể thuấn phát một pháp thuật, nhưng điều kiện hạn chế quá lớn.

Mà hai món đồ vật trong rương này, mới là bảo bối chân chính!

Đều là vật phẩm vi quang hàng thật giá thật!

"Thêm nhẫn kim cương đen, thì có ba món vật phẩm vi quang rồi! Quả nhiên đánh chém quái vật tinh anh hình người tiền đến rất nhanh a...." Mã Văn hài lòng lấy ra một đôi găng tay và một chiếc nhẫn giản dị.

Hai món đồ này, hắn vô cùng quen thuộc, thậm chí không cần dụng thuật trinh sát cũng nắm rõ thuộc tính của chúng!

( Găng tay khủng khiếp )

Phẩm chất: Vi quang (Ánh sáng nhạt)

Hiệu quả: kháng tính hàn băng +5, kháng tính hỏa diễm +5

Yêu cầu: trí lực 11

( Chiếc nhẫn cầu nguyện (? ) )

Phẩm chất: Vi quang

Hiệu quả: bổ sung thêm pháp thuật – Thải hồng phún xạ[Bắn cầu vòng], hạn chế: mỗi ngày dùng một lần

Yêu cầu: trí lực 13

...

Vật phẩm trang bị của thế giới này, đại đa số là bạch bản[Đồ trắng], cũng là đồ vật bình thường nhất, không kèm theo bất kỳ hiệu quả nào; phía trên một cấp bậc, chính là vật phẩm ( Vi quang ), có thêm ít thuộc tính tốt, đương nhiên, cũng có một số vật phẩm vi quang mang thuộc tính bình thường; tiếp tục lên trên một cấp, là vật phẩm ( ma pháp ) mà chỉ có Vu sư cao cấp có tài năng mới chế tạo ra được. Vật phẩm ma pháp rất ít lưu thông ở giới thường dân, chỉ có vài Vu Sư cao cấp sở hữu, bởi vì quá trình chế tác cực kỳ phức tạp.

Về phần các loại vật phẩm Truyền thuyết, Sử thi thậm chí bán Thần khí, còn quá xa vời đi. Kiếp trước, sau khi Mã Văn dùng thân phận Ám Dạ chúa tể thành công phong Thần, trong chỉ có duy nhất một món bán Thần khí ( Vĩnh Dạ quốc gia ) mà thôi.

Mạo hiểm giả cấp thấp, vũ khí trong tay đều là bạch bản, có một món trang bị vi quang, đã là một sự tình khó lường rồi.

Sau khi Mã Văn thủ tiêu Hắc sâm, nhận được một hơi ba món vật phẩm vi quang. Làm sao không khiến hắn vui vẻ được chứ?

Hắn cấp tốc mang ( Găng tay khủng khiếp ) vào, rồi đeo ( Chiếc nhẫn cầu nguyện ) ở ngón trỏ tay phải.

Ở thời đại lúc trước, yêu tinh Đô Linh đúc thành 49 chiếc nhẫn cầu nguyện, mỗi cái đều có được ma lực mạnh mẽ, đều là vật phẩm ma pháp chính cống; hôm nay Mã Văn lấy được, đại khái là vật phẩm mô phỏng của công tượng nhân loại hoặc luyện kim sư chế tạo.

Dù vậy, chiếc nhẫn này gia tăng thực lực của hắn khá nhiều.

Hắc Sâm không biết cách kích hoạt ( thải hồng phún xạ ) trên nhẫn, nhưng hắn rõ ràng.

"Mã Văn! Bọn chúng sắp xông vào!"

Anna cất xong ngân tệ, có chút căng thẳng hô.

"Ta đã biết."

Mã Văn đứng dậy, tay phải loan đao, tay trái chủy thủy, bình tĩnh nói:

"Giao bọn nó cho ta đi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play