cô bước vào một căn nhà nhỏ xung quanh có trồng thật nhiều hoa bỉ ngạn lời hoa mang nỗi buồn man mác chúng che dấu nỗi buồn đó bằng một màu sắc đỏ rực rỡ, vào sâu bên trong thấy căn nhà mang đậm kiến trúc theo lối cổ xưa khiến người nhìn vào nó có một sức hút rất kì diệu
đang tập trung quan sát mọi thứ thì người kế bên bất chợt ngã xuống cô luống cuỗn đỡ bà dậy rõ ràng mới xuất viện giờ phải vào viện trở lại rồi hazz đúng là số con rẹp
=== ====== ====== ====== ====== ====== =======
bác sĩ bước ra từ phòng cấp cứu lắc đầu nhìn cô với đôi mắt cảm thông cô nhớ ông bác sĩ này hồi sáng khám cho mình thì trong lòng có một dự cảm xấu bay thẳng vào đầu cô
- bác sĩ bà ấy sao rồi?
- người nhà nên chuẩn bị tinh thần bệnh nhân cothêr ra đi bất cứ lúc nào
- ý ông là sao bà ấy bị bệnh gì?
- bà ấy bị bệnh máu trắng thời kì cuối giờ có đại la thần tiên xuống cũng khó mà cứu chữa được
nghe được tin này cô như sét đánh bên tai cô vừa mới cảm nhận đựoc ấm áp tại sao lại đối xử với cô như vậy- vậy bà ấy cò bao nhiêu thời gian
- cái này cao nhất là nữa năm còn sớm nhất là 3 tháng người nhà nên chuẩn bị tinh thần
- vâng tôi biết rồi cám ơn bác sĩ
- đó là tránh nhiệm của chúng tôi mà
ông ta vừa bước đi cô như ngã quỵ xuống tuy rằng cô có cảm giác như không quen biết với bà ấy nhưng từ lúc bà ấy bước vào phòng cô trong lòng cô tự nhiên xuất hiện một cổ ấm áp như từ lâu lắm rồi cô không có nghe ai gọi cô thân mật như vậy giờ nghe như vậy ọi phòng tuyến trong lòng cô như muốn sụp đổ cô muốn khóc thật to khóc cho hết nhưng nổi buồn trong lòng mình
cô ngồi tự kỉ một lúc thì đứng dậy cô nói với chính mình phải mạnh mẽ vì chỉ có mạnh mẽ thì cô mới có thể làm chỗ dựa cho người khác được điều mà cô cần làm bay giờ là phải tìm một công việc ổn định để có thể lo cho thu nhập và một phần để đóng tiền viện phí cái đã
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT