.....chạy ra cổng thì gặp hắn với ông bác nào đó với nguyên chiếc xe hơi dài như trong phim dành cho mấy người nổi tiếng. Tôi há mồm ngạc nhiên:
_ Xe này là của cậu à?
_ Ừm!
_ Đi đến trường bằng xe này hảaaa???
_ Không! Đi bằng cái này.- Nói rồi hắn chỉ về phía bác đó- Bác lấy ra giùm tôi đi.
Cái bác mà hắn gọi là quản gia ấy lấy từ trong xe hơi ra một chiếc xe đạp cực đẹp, loáng bóng, hắn nhìn tôi cười với vẻ như ta đây giàu lắm:
_ Lên xe đi! Muốn trễ học à?
_ Ờ....ờ....- tôi nhảy phắt lên xe nhưng hồn vẫn cứ bay bổng đi đâu ấy!
Phong đạp rất nhanh và rất nhannhhhhhh, gió lùa vào tóc tôi ríu rít, che hết cả tầm nhìn của tôi nhưng không biết sao tôi không cảm thấy sợ và ấm áp hẳn lên. Tôi cúi xuống nhìn mà không nói nên lời: “Gì vậy nè? Mình....mình đang ôm hắn sao?”, định rụt tay lại thì hắn nắm tay tôi nói: