- Chậm quá đấy, cô đứng lên vào lẹ để tôi còn về - Hắn quát lên với nó khiến mọi người xung quanh thì thầm to nhỏ
Thấy nó vẫn cuối mặt không lên tiếng hắn liền bế nó lên làm nó giật mình.
- Này thả tôi xuống - Nó hoảng giãy giụa bắt hắn thả nhưng hắn không nghe
- Thế bây giờ tôi thả cô xuống cho cô đi tới ngày mai còn chưa tới chắc? - Hắn nói rồi thản nhiên thả nó xuống
Cái chân đau của nó thì làm sau đứng vững được khi hắn vừa thả thì nó mất thăng bằng té xuống. Nó không còn bình tĩnh được nữa thế là òa lên khóc. Hắn thấy nó khóc thì cuống lên bế nó như em bé vỗ vào lưng nó.
- Cô nín ngay, không tôi đăng hình ngay đấy - hắn hù dọa nó để nó nín khóc
Nghe tới bức hình thì nó im phăng phắc, ngoan ngoãn trong vòng tay hắn để hắn ẵm tới bàn tiệc. 2 con người này không hề nhận ra mình là thông gia của nhau cho đến khi lại bàn tiệc.
- Ba, mẹ - Hắn chào hỏi mọi người trong bàn nhưng tay hắn vẫn đang bế nó. Nó thì cuối gằm mặt xuống nên không chú ý đến ba mẹ mình với vẻ mặt khó hiểu.
- Nhi, con... - Ba nó đứng lên nói
Nó nghe tiếng papa yêu của mình thì ngước lên nhìn. Hốt hoảng bước xuống
- Papa làm gì ở đây ạ, cả mama nữa? - Nó ngơ ra hỏi
- Thì bọn ta tới để ra mắt con, mau mau vào đây. Còn cậu? - Mama nó chỉ vào hắn
Thấy vậy ông Lâm mới đứng lên giới thiệu
- Đây là con trai của tôi còn kia chắc là vị tiểu thư nhà Lý đây - Ông Lâm cười
- Thôi thì có mặt đầy đủ chúng ta mau vào bàn nói chuyện thông gia nào - Mama hắn lên tiếng rồi bắt hắn vào ngồi vào bàn.
Sau khi ổn định vị trí thì hắn đứng lên nói
- Nhi là người yêu của con, bọn con đang quen nhau - Hắn
- Thật hả Nhi? - Mama nó hỏi
- Dạ con đang quen nhau - Nó cũng tham gia vào với hắn. Xong thì có thể chia tay bất cứ lúc nào mà