*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói ra chỉ sợ ngay cả Trương Tiểu Tịch cũng không nghĩ tới, hôm qua chính mình đánh bậy đánh bạ ra Thiểm Điện Quang Tốc Quyền (hoặc là gọi thất bội trọng lực quan tốc quyền?) làm lục phủ ngũ tạng bị thường lại khiến hắn nhân họa đắc phúc, vốn lấy tư chất hạng hai trong trăm có một của hắn, mặc dù không phải kém nhưng tuyệt không phải hạng nhất, muốn tìm được tia khí tiên thiên tiềm ẩn trong cơ thể cũng phải tốn không ít công phu, ngắn thì bảy tám ngày, dài thì nửa tháng cũng là chuyện thường, không nghĩ tới chính là, thân thể của hắn đã tự động mở ra cái gọi là công năng tự động chữa thương, cần biết, mặc dù bản thân thân thể không có ý thức, nhưng tìm lợi tránh hại là bản năng của thân thể, sau khi chịu thương tổn tự nhiên sẽ có quá trình tự lành, mà vừa khớp, tia khí tiên thiên tiềm ẩn cũng là một bộ phận thân thể, thấy chủ thể gặp nạn, khí tiên thiên cũng cam tâm tình nguyện hiện thân giúp tu bổ thân thể, kết quả nó bị Trương Tiểu Tịch đang mò kim đáy biển tìm được trong trạng thái suy yếu.

Trong lúc ngủ mơ, Trương đại tiêu đầu còn đang chảy nước bọt hiển nhiên còn chưa ý thức được cánh cửa tu luyện nội công nội công đầu tiên đã được bước qua, mà một loạt phản ứng dây chuyền sau đó, nhìn như trùng hợp nhưng suy nghĩ cẩn thận cũng là chuyện hợp tình hợp lý, nếu bị mỹ nữ sư phụ biết đoán chừng cũng chỉ có thể dở khóc dở cười cười mắng một tiếng quá may mắn.

Trương đại tiêu đầu bị một trận ho khan nhẹ kéo lại trong lúc ngủ mơ. Thế là Trương Tiểu Tịch mang theo nước bọt trên miệng nhìn thấy khách hàng đầu tiên trong đời (sao lời này có chút mờ ám?) —— một cụ bà vẻ mặt hiền từ.

Cấp tốc lau nước bọt, Trương Tiểu Tịch cười ngọt lịm với bà cụ, thuận tiện khoe hàm răng trắng, "Chẳng hay chỗ tôi có thể giúp cụ gì chăng?"

Bà cụ cười híp mắt, "Cháu trai, nghe nói tiêu cục các ngươi có dịch vụ bảo vệ a."

Trương Tiểu Tịch gật nhẹ đầu, khí thế lầm lẫm, " Có người uy hiếp nhân thân của cùng tài sản của ngài, Dii động Đại Yên chính là lựa chọn an toàn hàng đầu."

Bà cụ thật vui vẻ, "Vậy quá tốt rồi, nhưng gần nhất ta không có gặp nguy hiểm a."

Trương Tiểu Tịch; "..."

Bà cụ lại cười mỉm, " cháu à, nghe nói tiêu cục các ngươi còn có dịch vụ chuyển hàng?"

Trương Tiểu Tịch giữ vững tinh thần, giới thiệu tiếp, "Đúng vậy a, phạm vi vận chuyển trước mắt bao trùm toàn bộ thành Thanh Dương, người già đi đứng không tiện như cụ nếu có đồ vật muốn chuyển cho bằng hữu thân thích ở xa thì chúng ta là lựa chọn hàng đầu, cam đoan mau lẹ hiệu suất cao." Dù sao cũng là đơn hàng đầu tiên nha, trạch nam vẫn rất chờ mong có khởi đầu tốt đẹp, cho nên ra sức chào hàng.

Bà cụ cười híp mắt như cũ, "Há, nghe không tệ, nhưng gần nhất ta muốn chuyển đồ."

Trương Tiểu Tịch; "..."

Bà cụ cười híp mắt hỏi tiếp, "Chàu à, nghe nói tiêu cục các ngươi cũng cung cấp dịch vụ tìm người?"

Lần này Trương Tiểu Tịch suýt nữa khóc thành tiếng, cụ ạ, ngươi coi ta thành trò cười mà, nhưng mà chiếu theo thái độ chuyên nghiệp cần có, hắn vẫn trả lời, chỉ là câu trả lời này cũng hơi bất lực.

Bà cụ ồ một tiếng, "Thật ra ta vừa vặn muốn tìm người."

Trương Tiểu Tịch nghe xong lập tức tỉnh táo tinh thần, xem ra bà cụ chỉ hơi dài dòng một chút, cũng không phải có chủ tâm biến hắn thành thằng hề, thế là nhiệt tình hẳn, "Ngài đem địa chỉ của hắn cùng tin nhắn nói cho ta biết, chỉ cần người này trong nội thành Thanh Dương, ta bảo đảm trong vòng một canh giờ chuyển lời cho hắn, không biết ngài muốn tìm ai?"

Bà cụ cười tủm tỉm, "Ta muốn tìm bạn già ta."

"A? Không biết bạn già ngài bây giờ ở nơi nào a?" Trương Tiểu Tịch lấy giấy bút, dù không có gì để ghi cũng phải tạo cảm giác chuyên nghiệp.

"Bạn già ta a?" Bà cụ bỗng nhiên thở dài, "Bạn già ta mười năm trước đã không còn nữa."

Bịch, Trương Tiểu Tịch té ngã trên đất.

Lúc này Trạch nam thực tình rất muốn khóc, thì ra bà cụ ngài đúng là tới chơi ta, ngày đầu khai trương, cuộc làm ăn đầu tiên, có thể xuôi chèo mát mái một chút sao.

Trò chuyện với bà cụ một lát, rốt cục bà cụ cũng hài lòng, khách sáo vài câu cũng chịu rời đi.

Trương Tiểu Tịch lau mồ hôi lạnh trên trán, không nghĩ tới ngày khai trương liền gặp một bà cụ sắc bén như vậy, may mắn là thiếu niên trụ được, trong lòng hắn yên lặng cầu nguyện, chỉ mong khách hàng kế tiếp tốt hơn.

Một lát sau, một người đàn ông dáng vẻ vội vã, trạch nam nhìn nhìn, thì ra là Hàn đại phu mở phòng mạch ngay cạnh, Hàn đại phu vừa vào cửa liền hô to, "Mau mau, mau đem thang thuốc này đưa đến nhà Lý viên ngoại thành tây, a Hoa nhà hắn sắp sinh."

Trương Tiểu Tịch nghe xong kinh hãi, có người muốn sinh? Đây chính là mạng người quan trọng a, liền vội vàng đứng lên tiếp nhận thang thuốc trong tay Hàn đại phu, Hàn đại phu lấy ra mười đồng nhét vào tay thiếu niên, đồng thời dặn dò, "Nhanh, trong vòng nửa canh giờ nhất định phải đưa đến a."

Trương Tiểu Tịch nghe xong cũng không quản nội thương trên người, vận khởi Thảo Thượng Phi xong ra khỏi cộng, chạy như điên về thành tây.

...

Sau nửa canh giờ, Trương Tiểu Tịch suýt hộc máu khi biết A Hoa là con chó cái nhà Trương viên ngoại.

Trương viên ngoại cầm chặt tay Trương Tiểu Tịch, kích động nói, "Cảm tạ cậu a, chàng trai, A Hoa có thể sinh thuận lợi một ổ chó con cũng có một nửa công lao của cậu."

Thiếu niên giật nảy cả mình, chuyện này quá ác độc rồi, chó cái nhà ông sinh chó con sao có thể có một nửa công lao của ta nhưng cũng miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, "Không khách khí không khách khí, đều là công lao của ngài đều là công lao của ngài, ta không quan hệ."

Từ biệt Trương viên ngoại, Trương Tiểu Tịch kéo một thân tàn phế từng bước một trở về tiêu cục, mặc hắn đã khóc khi biết chân tướng, nhưng nói thế nào thì mình cuối cùng cũng hoàn thành hợp đồng đầu tiên, sờ mười văn tiền thưởng trong túi, trong lòng trạch nam cũng là có cảm giác thành tựu, đây chính là khoản tiền kiếm được đầu tiên khi đầu thai a, theo CCAV(thật ra là CCTV nhưng lão cố ý chuyển thành CCAV, China Central Adult Video) hay nói, nó còn có ý nghĩa vượt thời đại a.

Mới vừa vào cửa, lại phát hiện tiêu chính sảnh đã có người chờ ở nơi đó, Trương Tiểu Tịch thấy là một thiếu phụ khoảng hai mươi tiểu, khuôn mặt nhu mì xinh đẹp, nhưng mà hai mắt sưng đỏ, có lẽ vừa khóc một trận. Trương Tiểu Tịch còn chưa kịp thể hiện sự chuyên nghiệp thì thiêu phụ đã kêu khóc, "Công tử nhất định phải giúp đỡ thiếp thân."

Yếu điểm của trạch nam là nước mắt, lập tức mềm lòng, đáp lại lấp ba lắp bắp, "Có chuyện gì cô từ từ nói, có thể giúp ta tất nghĩa bất dung từ."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play