Đồ ngốc –ki ki tức giận lao về phía hoàng tử xách cổ áo cậu lên giận dữ quát –cậu là hoàng tử cơ mà! Đừng quên mình là ai, không phải cậu không thể mạnh mẽ được mà cậu không biết cách mạnh mẽ thôi. Khi cậu muốn bảo vệ ai thì cậu sẽ trở nên mạnh mẽ.
Hả -philip ngạc nhiên nhìn ki ki.
Vậy cậu có đi không? Ta không có nhiều thời gian đâu –Nhung liền hướng ánh mắt về phía cậu.
Nếu vậy thì…tôi đi –philip mỉn cười.
Được rồi ta mau đi thôi –Trang vui vẻ nhảy lên và… ngã dập mặt.
Ha ha ha –tất cả mọi người bật cười nhìn Trang rồi sau đó mọi người lập tức phi ngựa về phía cung điện của công chúa aurora đương nhiên lần này Nhung đi với ju ju còn Trang đi với ki ki (do hai người kia không biết cưỡi ngựa).
Chúng ta phải nhanh lên sắp hết ngày rồi không thì không kịp mất –Nhung vội vã phi ngựa thật nhanh nhưng đột nhiên lũ ngựa dừng lại một cách bất thường.
Chuyện gì vây? –philip lo lắng nhìn xung quanh.
Ở đây có sức mạnh hắc ám –Nhung lạnh lùng lên tiếng rồi tạo ra một quả cầu nước phóng về phía trước.
Ha ha thông minh thật –một tiếng cười vang lên bầu trời chợt tối lại mụ phù thủy áo đen liền xuất hiện cùng với bầy dơi to đùng.
Phù thủ áo đen! Trang mau đưa hoàng tử cùng mọi người trốn đi –Nhung ngạc nhiên quay sang nhìn Trang.
Được –cô gật đầu rồi đưa mọi người vào một lùm cây.
Ju ju ta cũng đi thôi –ki ki liền kéo tay ju ju nhưng cô nhóc liền giật ra nhảy nhanh đến chỗ của Nhung.
Ju ju đợi đã –ki ki liền đuổi theo nhưng ju ju không chịu đứng lại mà còn chạy nhanh hơn.
Da-chi-sa –cô liền đọc thần chú nhưng cũng không có gì.
Ju ju –ki ki liền ngăn ju ju lại.
Tránh ra –cô nhóc liền đẩy ki ki ra rồi tiếp tục đọc thần chú –Da-chi-sa! Da-chi-sa, Da-chi-sa!
Đủ rồi ju ju! –ki ki lo lắng lại gần ju ju.
-Cậu hiểu được cái gì chứ!cậu có hiểu được cảm giác cô đơn của tôi trong khi cậu có nhiều người bạn! Cậu có hiểu được cảm giác đau khổ khi cậu lúc nào cũng vượt mặt tôi dù cho sức của tôi hơn cậu, tôi biết sức mạnh của tôi có hán không thể dùng thường xuyên được nhưng tôi có gì không bằng cậu cơ chứ? TÔI GHÉT CẬU.
-Ju ju…tớ…
AAAA –đột nhiên mặt đất rung chuyển tạo thành một vết nứt khiến ju ju ngã xuống hố.
JU JU!!!! –ki ki hét lên liền chụp lấy tay cô nhóc.
Ki ki sao cậu? –ju ju ngạc nhiên nhìn ki ki.
-Xin lỗi…tớ xin lỗi ju ju, xin lỗi đã bỏ mặc cậu! chắc cậu cô đơn lắm! Xin lỗ ju ju xin lỗi cậu thật nhiều, nếu như tớ quan tâm ju ju nhiều hơn yêu thương cậu nhiều hơn thì mọi chuyện đã không như vậy xin lỗi…xin lỗi cậu…
Ki ki?! Có lẽ ta đã quên mất ngày đó…ngày mà ta là bạn của nhau…
Ki ki! Tớ sai rồi, tới sai thật rồi! xin lỗi cậu ! xin lỗi –ju ju ân hận nhìn ki ki đôi mắt ánh lên đầy đau khổ.
Không sao đâu! Vì đã đến lúc làm mới lại tình bạn rồi –ki ki mỉn cười ấm áp nhìn ju ju.
-Đúng vậy
A –đột nhiên mỏn đá ki ki đang đứng chợt sụp xuống khiến cô và ju ju rơi xuống hố.
-Dù cho thờ gian.
- có phôi pha.
Thì hai chúng ta vẫn mãi là bạn –cả hai cùng nắm tay nhau rồi rơi xuống hố.
Ki ki! Ju ju! –Nhung hét lên chạy lại về phía vực nhưng đã quá muộn tất cả đã kết thúc…
Chi-pa-la –chợt một giọng nói vang lên từ dưới hố ki ki và ju ju được một luồng sáng bao bọc đưa họ lên mặt đất.
Ki ki! Ju ju mừng quá –Nhung vui mừng ôm lấy hai cô nhóc.
Em không sao mà! Nhờ vậy chúng em đã có sức mạnh mới đó là sự kết hợp của tình bạn. Giờ ta phải giết bà ta thôi! –ki ki mỉn cười đưa mắt nhìn phù thủy áo đen.
Chi- pa-la –cả hai cùng đọc thần chú lập tức một tia sáng bao lấy bà ta khiến bà ta không cử động được.
Hoàng tử philip –Nhung hét lên rồi cùng mọi người giữ chân mụ phù thủy lại.
Được mụ phù thủy chết đi! –lập tức cậu phi ra dùng kiếm đâm bà ta một nhát khiến máu phun ra.
Ha ha ha xem như các ngươi giỏi nhưng dù có giỏi đến đâu cũng không thay đổi được vận mệnh đâu –phù thủy áo đen mỉn cười rồi tan biến vào không chung.
Vận mệnh ư? –Nhung ngạc nhiên.
Nhung mau đi thôi sắp hết giờ rồi –Trang liền lên tiếng khiến cô giật mình liền cùng mọi người lên ngựa.
------------------------------------
Đây là đâu? –tôi ngạc nhiên nhìn xung quanh tất cả chỉ là màu đen.
Mai Ngọc! –một giọng nói vang lên khiến tôi giật mình.
Ai…ai vậy? –tôi ngạc nhiên nhìn xung quanh.
Định mệnh! Định mệnh sắp đến rồi –giọng nói đó lại tiếp tục vang lên.
Định mệnh! Là gì vậy? –tôi ngạc nhiên bỗng cảnh vật biến mất tôi liền mở mắt ra.