Cả một đống âm thanh quái dị cất lên. Tiếp đó là thân ảnh kiều mị xuyên qua. Đôi chân trắng mê người lần mò từng bước. Sát sau đôi giày cao gót, một con chó béc- giê gầm gừ, tứ chi gầy nhẳng, nhanh thần tốc đuổi theo bóng dáng nhỏ nhắn phía trước, kèm theo những bước chạy hối hả là 1 tràng tiếng kêu thẳm như heo chọc tiết:
-con bà nhà mày!! Sủa cái của nợ, mày bị hóc xương hử!!! Chết tiệt!!
Đuổi nhau mất nửa vong thành phố. Bạn chó sửu nhi của cta cuối cùng quyết định bỏ Cuộc. Nhặt lại cho bạn nữ chính 1 tâm hồn yếu ớt đang treo lửng cành cây. (tg: tâm hồn tỉ yếu ớt vcl) May thay bạn sửu nhi đã”đưa đón”mỗ nữ nào đó đến tận tổng công ty mà cô đang làm.
Cô lầm bầm tự kỷ:
-chà, chưa j đã đến công ty rồi,về nhà phải đãi sửu nhi ăn bữa mới đi.
Mỗ nữ của chúng ta đã vất việc bị hành chết đi sống lại ra sau đầu.(đã bị bán mà còn giúp ng ta kiếm tiền.Mỗ nữ:ăn tông hay ăn dép!?Mỗ tác giả: Dạ cho em miếng bánh mì! (っ´▽`)っmỗ nữ:đi chết đi!!nam chính:honey bình tĩnh!! ヾ(¯∇ ̄๑))
Chỉnh trang quần áo lôi thôi trên người, cô bước vào vs 1 phong cách hoàn toàn khác. Nơi đó mấy Nv qua đg ngước nhìn cô rồi túm tụm lại nói chuyện phiếm:
Cô ất:“-nhìn kia, phó tổng giám đốc đi muộn!”
Cô bính:“-phó tổng giám đốc mà đi muộn á!? Tao ko tin đâu! “
Cô giáp:“-Lãnh diễm mỹ nhân nổi tiếng bậc nhất là người
khiêm khắc, đi muộn là có kịch vui xem đây! “
Cô đi qua,nghe thấy,thờ ơ ko quan tâm.Bước vào thang máy đi mất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT