Long Quy nhất thời tiếp tục cất bước tiến lên, Tôn Ngộ Không gãi đầu một cái, đi trước mở đường.
Bỗng nhiên Thanh Dật đánh về phía Đường Tăng, một cái cắn vào cổ Đường Tăng.
Đường Tăng vội vàng ngăn trở Thanh Dật:
- Nữ thí chủ đừng như vậy, mặc dù bần tăng giúp ngươi hóa giải cừu hận, nhưng không cần nhiệt tình cảm tạ bần tăng như vậy, đây là việc bần tăng nên làm.
Thanh Dật nghe vậy, càng thêm tức giận muốn cắn Đường Tăng, nàng hận không thể uống máu Đường Tăng, ăn thịt Đường Tăng.
- Thịnh tình không thể chối từ mà!
Đường Tăng bỗng nhiên hôn lên mặt Thanh Dật một cái, Thanh Dật nhất thời như bị sét đánh, vội vàng lùi về sau, nổi giận trừng mắt Đường Tăng.
- Nữ thí chủ không cần nhiệt tình như vậy, nhanh ngồi xuống nghỉ ngơi
Đường Tăng để Thanh Dật ngồi trên lưng Long Quy, đồng thời hắn ngồi vào Hồng Mộc Bảo Tọa, lại lần nữa ôm lấy Tằng Tiểu Muội để trên đùi mình.
- Đại sư phụ, người thật lợi hại!
Tằng Tiểu Muội sùng bái nhìn Đường Tăng, vừa nãy Đường Tăng ra tay, phát ra công kích mạnh mẽ, làm cho nàng cảm thấy cực kỳ đẹp trai.
- Đó là đương nhiên, đại sư phụ là cao tăng đến từ Đông Thổ Đại Đường cơ mà, chuyên môn giúp người hóa giải cừu hận.
Đường Tăng đầy kiêu ngạo nói.
Lúc này bên cạnh truyền đến tiếng răng Thanh Dật ma sát với nhau, ken két!
Tằng Tiểu Muội liếc mắt nhìn Thanh Dật, nói:
- Nhưng hình như nàng càng hận người rồi, đại sư phụ.
- Tiểu Muội ngươi nói sai rồi, nàng là quá cảm kích ta, bần tăng luôn luôn làm việc tốt không cần báo đáp.
Đường Tăng nghiêm trang nói.
- Ồ, đại sư phụ thật là tốt.
Tằng Tiểu Muội bỗng nhiên tỉnh ngộ, có điều đột nhiên nàng nhìn thấy ánh mắt như muốn ăn thịt người của Thanh Dật kia, sợ đến mức vội vàng lui vào trong ngực Đường Tăng.
Cao Thúy Lan ở bên cạnh nín cười, có điều nàng rất rụt rè, không hề nói gì.
Đoàn người hạ xuống ngọn núi lớn này, ở trong núi, đi qua rừng gai, vượt núi băng đèo.
Trong lúc nghỉ ngơi, Đường Tăng lấy ra đồ ăn chia cho Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội, nhưng không biêt có phải cố ý hay không mà đã quên mất Thanh Dật.
Thanh Dật vốn đã là tiên nhân, không cần ăn gì, nhưng bị phong ấn pháp lực, mặc dù sẽ không chết đói, nhưng cũng sẽ cảm thấy đói bụng, nhưng nàng rất quật cường, quyết không mở miệng nói với Đường Tăng.
Oanh ——
Lúc chạng vạng, Đường Tăng bỗng nhiên đánh ra một Bạo Liệt Hỏa Cầu, nổ tan xác một con chim nhạn từ không trung bay qua.
Thanh Dật bị sợ nhảy một cái, mạnh mẽ trừng Đường Tăng một chút:
- Đồ điên!
Đường Tăng cũng không để ý, trong miệng rù rì nói:
- Người khác cười ta điên rồ, ta cười bọn họ không biết gì!
Trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống, tăng cường 10 điểm kinh nghiệm, Đường Tăng nhất thời cười nhạt, chim nhạn nhỏ nữa cũng là điểm kinh nghiệm mà!
Thanh Dật không muốn nói thêm, nàng hận Đường Tăng hận đến trong xương, lúc trước hòa thượng ghê tởm này dĩ nhiên công kích bộ vị nhạy cảm của nàng, làm cho nàng nổi giận đến hận không thể lột da rút gân tên hòa thượng ghê tởm này!
- dừng lại ở ngay đây đi.
Đường Tăng nói.
Long Quy nhất thời ngừng lại, nơi này địa thế bằng phẳng, có vài cây đại thụ che trời, thích hợp ngủ qua đêm ngoài trời.
- Sư phụ yên tâm, lão Trư con nhất định sẽ không để bất cứ thứ gì tới gần.
Sa Tăng cùng Trư Bát Giới cũng nhanh chóng phân tán đến bốn phía.
- A Quy, ngươi tùy ý hoạt động, không cần đi xa.
Đường Tăng ôm Tằng Tiểu Muội xuống đất.
Cao Thúy Lan cũng xuống theo, chấn hưng tinh thần phấn chấn, cả ngày đều ngồi trên lưng Long Quy, mặc dù đi đứng không mệt, nhưng cũng không phải rất thoải mái.
Thanh Dật đã khôi phục tinh thần, nàng mặt lạnh đi tới một bên, con ngươi chuyển động, tìm kiếm cơ hội chạy trốn.
Đường Tăng biết Thanh Dật chắc chắn sẽ không an phận, có điều hắn cũng không để ý tới, có Tôn Ngộ Không ở đây, Thanh Dật muốn chạy trốn căn bản không có khả năng, chớ nói chi là pháp lực nàng bị phong ấn rồi.
- Trạm tiếp theo, nếu như ta nhớ không lầm, hẳn là Bạch Cốt Tinh rồi!
Đường Tăng âm thầm suy nghĩ, quyết định giúp Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội có một chút năng lực tự vệ, đến lúc đó hắn mới thuận tiện giết yêu kiếm điểm kinh nghiệm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT