Bàn tay Đường Tăng vung tới trực tiếp đánh tan ý chí Thánh Nhân của Côn Luân Thánh Nhân.
Nhất Đại Thánh Nhân trực tiếp mất mạng.
Đường Tăng dường như nghe được âm thanh gào khóc, đồng thời một vài cánh hoa nhuốm máu bay xuống, sau đó biến mất trong hư không.
"Trời khóc?" Đường Tăng nhíu mày lại.
Trong truyền thuyết, khi một Thánh Nhân tan thân thì sẽ tạo nên dị tượng trời khóc, xem ra điều này là sự thật. Nhưng đây là bên trong Hỗn Độn, ảnh hưởng không lớn, nếu như ở Tam Giới thì e rằng sự việc sẽ vô cùng đồ sộ, cả Tam Giới cũng sẽ bị bao phủ bởi huyết vũ.
Lúc này, một cỗ năng lượng Tinh Khí Thần nồng đậm vọt tới, bị Đường Tăng hấp thụ, đây chính là dòng năng lượng Tinh Khí Thần mà Côn Luân Thánh Nhân đã đạt được, khi những năng lượng tinh khí này xuất hiện cũng đồng nghĩa với Côn Luân Thánh Nhân đã thực sự tan biến.
Nhục thể của Đường Tăng rung động, lại một lần nữa cảm thấy thực lực tăng lên không ít, còn thiếu một cấp nữa thì thuộc tính sẽ đạt 70 điểm.
Thậm chí ngay đến cả Tinh Khí Thần của một Thánh Nhân cũng không đủ cho hắn thăng cấp, nhưng ngẫm lại cũng đúng, từ 69 đến 70 là một cửa ải lớn, nhìn như một bước ngắn, kì thực khoảng cách lại rất xa, khó có thể vượt qua được.
Cảm nhận thực lực tăng trưởng, vẻ mặt Đường Tăng không cảm xúc lại lần nữa đi tiếp.
Suốt dọc đường đi, Đường Tăng nhìn thấy một vài khí Hỗn Độn trôi nổi tàn phá lục địa đều bị đánh tan tác, có pháp tắc Thánh Nhân nhập thể nên không bị Hỗn Độn tiêu diệt.
Ngoài ra còn có một số xác Linh Bảo, ít nhất đã là Hậu Thiên Linh Bảo, thậm chí có thể Tiên Thiên Linh Bảo cũng bị đánh hỏng rồi.
Một vài Tiên Thiên Linh Bảo vẫn còn đang dần sinh ra bên trong Hỗn Độn đều bị mấy cường giả hủy diệt.
Chiến đấu quá kịch liệt ảnh hưởng đến cả thế giới Hỗn Độn, đến cả Tam Giới cũng không tồn tại nữa, cũng không biết đến cuối cùng còn có bao nhiêu người sống sót.
Rốt cuộc Đường Tăng đã đi rất xa băng qua Hỗn Độn, thấy được nơi chiến trường đã diễn ra.
Khoảng cách còn trăm vạn dặm mà Đường Tăng đã cảm nhận được uy áp kinh khủng, khó có thể tới gần.
Trận chiến vẫn còn đang tiếp tục, Nữ Oa hiện ra bản thể là thân người đuôi rắn, cao đến mấy vạn dặm, lân phiến bao trùm đuôi rắn tức giận quất Thương Viễn, đánh khiến Hỗn Độn nổ mạnh.
Thần Quang nơi đó bùng lên, hủy thiên diệt địa, dường như tất cả mọi người đều bị thương, trong đó Nguyên Thủy Thiên Tôn và Đạo Đức Thiên Tôn bị thương nặng nhất, hơi thở đã yếu đi rất nhiều.
Nhưng Thương Viễn cũng bị thương rất nặng, chắc hẳn có liên quan đến Thần Tiễn bị Hậu Nghệ bắn lén.
Lúc này Đường Tăng đột nhiên nhớ tới: "Trước đó Thương Viễn nói Hậu Nghệ là phản đồ là có ý gì?”
- Tru Tiên Kiếm trận...
Đột nhiên Thông Thiên Giáo chủ ném một trận đồ ra, bốn thanh kiếm từ khắp nơi công giết Thương Viễn.
Đám người Nữ Oa ăn ý cùng tọa trấn mỗi một góc Tru Tiên Kiếm trận, Thông Thiên Giáo chủ chủ công, kiếm khí chém Hỗn Độn, cùng bổ về hướng Thương Viễn.
Lúc này Thương Viễn cũng lấy vũ khí của mình ra, đó là một cái gương có thể phản xạ công kích, cũng có thể thôn phệ công kích, vô cùng khủng bố.
- Đi!
Nữ Oa quát một tiếng ném một tờ giấy vàng ra, một tiếng "Đing" vang lên, Hỗn Độn xung quanh đều bị tiêu diệt, Bảo Kính trong tay Thương Viễn bị đánh nát.
Thương Viễn chấn động, ngay sau đó trong mắt bộc phát ánh sáng nóng rực bắn tới tờ giấy vàng, nhưng tờ giấy vàng lại lập tức hóa thành Ánh Sáng Ngũ Sắc trở lại trong tay Nữ Oa.
Ngay khi tờ giấy vàng này xuất hiện trong tay Nữ Oa, Đường Tăng đột nhiên cảm thấy tiếng gọi mãnh liệt, Nữ Oa cũng cảm nhận được sự rung động của tờ giấy vàng dường như đang muốn rời khỏi tay mình.
Nữ Oa mạnh mẽ quay đầu nhìn về phía Đường Tăng bên ngoài trăm vạn dặm, Đường Tăng lập tức cảm thấy một cỗ áp bách kinh khủng bao phủ vọt tới.
Nhưng Đường Tăng không nhìn Nữ Oa, mà là gắt gao nhìn chằm chằm tờ giấy vàng trong tay Nữ Oa, lẩm bẩm:
- Kinh Thư?
Oanh...
Đột nhiên Thương Viễn bộc phát đánh bay Tru Tiên Kiếm trận, một quyền mạnh mẽ sắp đánh bay Nữ Oa ra ngoài, tay kia tóm lấy tờ giấy vàng.
- Đó là Kinh Thư, đừng để hắn lấy được...
Sắc mặt Nữ Oa thay đổi lập tức.
Vút...
Đing...
Tru Tiên Kiếm nổ văng khắp nơi, chém bay Kinh Thư ra ngoài.
Tam Thanh Thánh Nhân liên thủ đánh ra một quang cầu, nơi đó phát sinh tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, Hỗn Độn rít gào quay cuồng, Đường Tăng đứng ở bên ngoài cũng bị thổi bay.
Nữ Oa phất tay một cái, Kinh Thư bị nàng thu hồi, sau đó thân rắn khổng lồ quấn lấy Thương Viễn.
- Grào, Kinh Thư của ta!!
Thương Viễn rống giận, mạnh mẽ nắm lấy đuôi rắn của Nữ Oa vung tới hướng Tam Thanh Thánh Nhân.
Tam Thanh Thánh Nhân vội vàng liên thủ cứu được Nữ Oa.
Vút...
Tru Tiên Kiếm trảm phá Hỗn Độn chợt lóe lên, bức lui Thương Viễn, Thông Thiên Giáo chủ lập tức xuất hiện bên cạnh Nữ Oa.
Thương Viễn cũng không ra tay lần nữa, chì nhìn Nữ Oa chằm chằm không chớp mắt, hắn đã xác định tờ giấy vàng kia chính là Kinh Thư.
Trước kia chỉ là liếc mắt mà hắn cũng đã cảm nhận được khí tức mênh mông đập vào mặt, cái loại cảm giác này chắc chắn chỉ có Vô Thượng Kinh Thư mới có thể có được, mặc dù vẫn chưa hoàn toàn thành hình nhưng cũng đã rất trân quý rồi.
- Khi nãy đã xảy ra chuyện gì?
Thông Thiên Giáo chủ có chút bất mãn, Nữ Oa lại bất thần trong trận chiến, Kinh Thư thiếu chút nữa đã bị cướp đi.
Đám người Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không hiểu, một trận đại chiến nguy hiểm như vậy mà còn thất thần được, không giống với phong cách của Nữ Oa.
- Kim Thiền Tử, hắn và Kinh Thư có thể hô ứng với nhau.
Sắc mặt Nữ Oa không thay đổi nói, ngước mắt nhìn về phương xa bên trong Hỗn Độn, nơi Đường Tăng đang đứng.
- Cái gì?
- Nữ Oa Nương Nương, giải phong ấn của ta đi.
Đường Tăng lạnh lùng nói.
Nhưng Nữ Oa không để ý tới Đường Tăng, mà là âm thầm thương nghị tình huống trước mắt với đám người Thông Thiên Giáo chủ.
Khuôn mặt Đường Tăng không biểu lộ cảm xúc gì, âm thầm dùng hệ thống quét qua thông tin của đám người Nữ Oa, lúc trước hắn không cách nào nhìn thấy tin tức của Nữ Oa, nhưng hiện giờ có thể thấy được rồi.
Thương Viễn lại có tu vi Thiên Tôn, còn cao hơn Nữ Oa một cấp, khó trách lại khủng bố như vậy.
Nhưng Đường Tăng cũng không phải không có ưu thế, thuộc tính ý chí của hắn vĩnh viễn siêu việt hơn đám người Nữ Oa, mặc dù chỉ vượt qua một chút, nhưng thuộc tính ý chí mỗi lần vượt qua một điểm lại chính là biến hóa nghiêng trời lệch đất, hoàn toàn khác xa nhau.
Cho nên Đường Tăng cảm thấy nếu uy năng ý chí của hắn có thể vận dụng, có lẽ chưa chắc đã không có sức liều mạng.
Oanh....
Đột nhiên Thương Viễn lại xuất thủ một lần nữa, uy lực dữ dội trực tiếp phi tới chỗ Nữ Oa, thề phải cướp cho được Kinh Thư.
Năm người Nữ Oa liên thủ miễn cưỡng ngang tài ngang sức với Thương Viễn, nhưng có vẻ rơi vào thế hạ phong, muốn chiến thắng dường như là điều bất khả thi.
Thật sự là cảnh giới Thiên Tôn, sự chênh lệch của mỗi một cảnh giới giống như bầu trời và mặt đất, dùng Thánh Cảnh để bù lại rất khó khăn, bên trong chiến trường Nữ Oa là chủ công, những người còn lại chỉ giúp đỡ mà thôi.
Dù vậy thì uy lực mà Tam Thanh Thánh Nhân cùng liên thủ phát ra cũng không thể khinh thường, uy lực đó sẽ xảy ra biến đổi.
Nơi đây lại một lần nữa sôi trào, sáu người đánh trên một chiến trường khiến Hỗn Độn nổ tung.
Đường Tăng không tiếp tục nhìn nữa, thấy sáu người đánh kịch liệt liền lặng lẽ đi ra sau lưng Thương Viễn, bộc phát toàn lực đánh ra một quyền.
- Con kiến hôi cũng dám đánh lén bản tôn?
Thương Viễn cười nhạt, thân hình chấn động, Hỗn Độn nổ tung, Đường Tăng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Đường Tăng cảm giác như toàn thân muốn nứt ra, quá kinh khủng, đây chỉ là Thương Viễn tùy ý chấn động thân mình, nếu là công kích trực tiếp thì chỉ sợ rằng trong nháy mắt đã bị hắn đánh chết rồi.
- Không muốn chết thì cút xa ra!
Đạo Đức Thiên Tôn quát.
Đám người Nữ Oa vốn không để ý Đường Tăng, hết sức chăm chú liên thủ đối kháng Thương Viễn.
Đường Tăng liếc nhìn Đạo Đức Thiên Tôn, tên kia có vài phần tương tự Thái Thượng Lão Quân, chắc hẳn Thái Thượng Lão Quân chính là phân thân của tên này.
"Mặc dù thân thể mình cường hãn, nhưng cuối cùng cũng vì cấp quá thấp, quan trọng nhất là không có pháp lực, không có quy tắc chi lực của bản thân, thậm chí ngay đến cả ý chí cũng không thể phóng ra ngoài được, như vậy căn bản không thể tham chiến được.”
- Mau giải phong ấn cho ta!
Đường Tăng quát
Mẹ nó, đến lúc nào rồi mà còn nội đấu, lão tử tới đây giúp các ngươi đấy!
- Ngươi nói gì?
Nữ Oa tức giận trừng mắt nhìn Đường Tăng.
- Nói ngươi đấy, mau giải phong ấn cho ta, ta tới giúp các ngươi.
Đường Tăng nói.
- Chỉ dựa vào ngươi?
Nữ Oa khinh thường, nhưng do dự, cuối cùng vẫn để chút thời gian đánh ra một đạo quang mang chui vào trong cơ thể Đường Tăng.
Bên ngoài cơ thể Đường Tăng lập tức xuất hiện những sợi tơ chằng chịt màu trắng, những sợi tơ này đan vào nhau thành một cái võng bao phủ lấy từng tế bào trên người Đường Tăng.
Đây chính là phong ấn mà Nữ Oa đã bố trí, rất quỷ dị, đến ý chí cũng bị phong ấn theo. Trước đó Đường Tăng không thể tìm được phong ấn ở đâu, không ngờ bây giờ lại sử dụng phương thức này để hiển hóa ra.
Bùm...
Sau khi phong ấn được giải hóa ra trực tiếp bị vỡ vụn như những bong bóng xà phòng.
Đường Tăng ngay tức khắc cảm nhận được sức mạnh sôi trào mãnh liệt trong cơ thể bộc phát ra ngoài.
Ầm ầm...
Phạm vi vòng tròn quanh người Đường Tăng trong khoảnh khắc hóa thành những khoảng hư vô, Hỗn Độn trực tiếp biến mất, thời gian và không gian như không còn tồn tại, tất cả đều biến mất.
Loại cảm giác khống chế được tất cả này lại một lần nữa trở về, trong phạm vi này, Đường Tăng cảm nhận được bản thân chính là Thần, Hỗn Độn vô tận này dường như có thể tùy ý bị hắn biến thành bất cứ thứ gì, thậm chí có thể trở thành Tiên Thiên Linh Bảo.
Giờ phút này, hắn cuối cùng mới cảm nhận được ý chí của bản thân hoàn toàn phát huy tất cả uy năng của nó ra ngoài, sẽ không bị hạn chế bởi thân thể yếu ớt nữa.
Đám người Nữ Oa đang chiến đấu với Thương Viễn cảm thấy lực lượng bị áp chế, theo bản năng dừng tay lại đồng thời cùng bàng hoàng nhìn về hướng Đường Tăng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT