Phía trước là một mảnh sương mù mờ mịt, khắp nơi đều là sương mù, dùng mắt thường khó có thể nhìn thấy được quá xa.
- Có yêu khí.
Tôn Ngộ Không nói.
- Điều này có gì kỳ quái đâu? Ở đây trước đây hơn phân nửa có rất nhiều yêu quái thường lui tới, chỉ có điều chắc hẳn đều bị Như Lai Phật Tổ đánh chết.
Ngưu Ma Vương không để ý nói.
- Mau nhìn kìa, có rất nhiều con nhện...
Bỗng nhiên Lục Nhĩ Mi Hầu nói.
Quả nhiên, trong sương mù dày đặc phía trước có rất nhiều mạng nhện, phía trên có rất nhiều con nhện nhỏ.
Có con lớn bằng ngón út, có con lớn bằng cái bát to, còn có con lớn chừng nửa thước, phân bố ở trên cây xung quanh, kết thành rất nhiều mạng nhện.
Ở đây lại giống như vương quốc của loài nhện, trên những sương mù dày đặc thực tế chính là sương mù do con nhện phun ra, có độc.
Chỉ có điều mức độ khói độc này không có mấy ảnh hưởng đối với đám người Đường Tăng.
- Như vậy làm sao có thể đi được chứ? Nhiều nhệm như vậy cơ mà?
Sa Tăng hỏi.
- Ngu ngốc, một quyền lại giải quyết xong!
Ngưu Ma Vương khinh thường nói, hắn giơ Ngưu Ma Quyền lên muốn giết chết. Chỉ có điều Lục Nhĩ Mi Hầu vội vàng kéo hắn lại.
- Làm gì vậy?
Ngưu Ma Vương bất mãn.
Lục Nhĩ Mi Hầu nhìn Đường Tăng bĩu môi. Ngưu Ma Vương sửng sốt, quay đầu nhìn lại, phát hiện ánh mắt của Đường Tăng phát sáng, hình như nhìn thấy bảo bối gì đó.
- Sư phụ, ngài đây là?
Ngưu Ma Vương nghi ngờ hỏi.
- Con nhện tinh.
Đường Tăng cao hứng nói:
- Chúng ta một đường đi tới, gặp phải càng lúc càng nhiều con nhện, điều này nói rõ con nhện tinh vẫn ở phía trước, cũng không có bị Như Lai đánh chết.
- Thì tính sao?
Ngưu Ma Vương kỳ quái.
- Ngươi không hiểu.
Đường Tăng phất tay nói, vẻ mặt cao thâm khó dò.
Ngưu Ma Vương lập tức không hiểu ra sao, đám người Tôn Ngộ Không cũng giống như vậy.
- Đi, tiếp tục đi, đừng có ngừng lại.
Đường Tăng kích động, tốc độ nhanh hơn hơn, đi vào sâu bên trong ngọn núi lớn:
- Nhện tinh ơi, ta tới rồi!
Đám người Tôn Ngộ Không nhìn nhau, cũng vội vàng tăng tốc độ nhanh hơn, đuổi theo.
Dãy núi này có các loại độc trùng, trong đó nhện là nhiều nhất.
- Bá bá bá...
Trong rừng rất nhiều con nhện leo lên, kèm theo tiếng xào xạc.
Còn có một vài con nhện muốn công kích đám người Đường Tăng, phun ra mạng nhện, chỉ có điều đều bị Tôn Ngộ Không dùng một cây đuốc lại đốt cháy sạch, không biết có bao nhiêu con nhện lớn bị giết chết.
- Ngộ Không, nhẹ nhàng một chút, không nên phá sát giới quá nhiều, trời đất sẽ oán giận.
Đường Tăng dạy dỗ.
- Vâng, sư phụ.
Tôn Ngộ Không ngượng ngùng nói.
- Trời đất nổi giận thì sao, có thể được ăn sao?
Ngưu Ma Vương bĩu môi.
Đường Tăng không để ý tới hắn, dù sao phần lớn đám con nhện nhỏ này đều vừa thành tinh, thậm chí rất nhiều con đều là con nhện bình thường, nhiều nhất chỉ được xem như là mãnh thú mà thôi, cũng không phải là bảy con nhện tinh này.
Hiện tại Đường Tăng đã không để mắt tới những tiểu yêu bình thường nữa, chút điểm kinh nghiệm này hắn đã chướng mắt.
Cuối cùng, bọn họ đi ra khỏi dãy núi này, nhìn thấy được một nơi trống trải, một gian nhà lá tinh xảo đang nằm ở vị trí nơi đó.
- Chà chà chà, rốt cuộc tìm được các ngươi!
Đường Tăng chà xát tay, hóa thành một trận gió vọt vào trong gian nhà lá.
Kết quả, bên trong không có gì cả, vườn không nhà trống, trong không khí vẫn lưu lại yêu khí cường đại, hiển nhiên những con nhện tinh mới vừa đi không lâu.
Đương nhiên, Đường Tăng cũng không biết chỗ thế giới này, nhện tinh sẽ là một hay là bảy, bởi vì kiếp trước hắn xem qua Tây Du Ký không ít lần, số lượng của những con nhện tinh đều khác nhau.
- Sư phụ?
Đám người Tôn Ngộ Không cũng tiến vào gian nhà lá, nghi ngờ nhìn Đường Tăng, không biết Đường Tăng đang giở trò quỷ gì.
- Có trang phục của nữ nhân.
Ngưu Ma Vương nói xong, lấy từ bên cạnh ra một bộ trang phục của nữ nhân quan sát.
- Sư phụ, nơi này có một cái động.
Lục Nhĩ Mi Hầu ở phía sau gian nhà lá phát hiện ra một cái động.
Quả nhiên, Đường Tăng vừa nhìn qua, nơi đó quả thật có một cái động, cửa động là một cửa đá bị rất nhiều cỏ tranh ngăn cản.
- Động? Ha ha, bần tăng thích động.
Đường Tăng mừng rỡ, sốt ruột vội vàng đi tới, sửa sang lại kiểu tóc, kêu lên:
- Nhện tinh muội tử ở bên trong, bần tăng Đường Tam Tạng mời đi ra gặp mặt.
Đường Tăng đã cảm ứng được, trong động này có vài khí tức vô cùng cường đại đang kích động, hơn phân nửa chính là bảy con nhện tinh, xem ra thật hấp dẫn.
- Sư phụ, làm sao sư phụ biết được nhện tinh là muội tử, mà không phải là đệ đệ?
Ngưu Ma Vương cảm thấy kỳ quái nói.
- Cút đi, vi sư thần thông quảng đại, các ngươi không hiểu đâu.
Đường Tăng cao thâm khó dò, tiếp tục kêu:
- Con nhện tinh muội tử, mau ra đây, bần tăng sẽ không làm thương tổn các ngươi.
- Ầm ầm...
Mặt đất thoáng chấn động, sơn động phía sau nhà lá m cũng bắt đầu thoáng có chút chấn động.
- Sư phụ cẩn thận.
Tôn Ngộ Không kêu lên, lấy ra gậy Kim Cô lộ vẻ cảnh giác.
- Chuyện nhỏ thôi cần gì phải kinh động như vậy.
Đường Tăng đi tới cửa động, cảm ứng tình huống bên trong, hắn phát hiện ra vài khí tức cường đại đang nhanh chóng rời xa, hình như ở sâu bên trong sơn động.
- Các nhện tinh muội muội nếu còn không ra bần tăng sẽ tức giận đấy.
Đường Tăng kêu lên, đồng thời gạt cỏ tranh ở cửa động ra.
Phía trên cửa đá khổng lồ có mấy chữ lớn tuyệt đẹp... Động Bàn Tơ!
- Sư phụ, ta tới mở cửa.
Ngưu Ma Vương bóp bóp nắm đấm nói.
- Đi đi, phải ôn nhu.
Đường Tăng phất tay đuổi Ngưu Ma Vương ra, búng ngón tay chách một tiếng, nói:
- Vừng ơi mở cửa ra.
Lập tức cửa đá chấn động, sau đó từ từ dâng lên trên.
- A a...
- Chạy mau, hắn sắp đuổi tới...
Sâu bên trong sơn động lập tức truyền ra tiếng kêu gào hốt hoảng.
- Các nhện tinh muội muội đừng chạy, bần tăng sẽ không làm thương tổn tới các nàng.
Đường Tăng vội vàng vọt vào, kết quả đụng phải một đầu bị che phủ.
Chỉ thấy cửa động quấn đầy mạng nhện, trong ba tầng bên ngoài ba tầng, ở giữa sợ rằng còn có mấy trăm tầng, trực tiếp hoàn toàn bịt kín cửa động Bàn Tơ.
Những mạng nhện này đều là do tơ nhện lớn kết thành, đặc biệt kiên cố, sợ rằng Tiên Đế cũng không có cách nào xé nát.
Mạng nhện chi chít như vậy hoàn toàn che kín lối vào động Bàn Tơ, cho dù một con kiến cũng không bò vào bên trong được.
- Trời ạ, đây là thù tới mức nào mới ngăn cản bần tăng như vậy?
Đường Tăng tức giận nói.
- Xoạt!
Hai tay của Đường Tăng nắm lấy mạng nhện cực lớn, trực tiếp xé nát nó, nhanh chân tiến vào trong.
Một đường đi qua, những mạng nhện rắn chắc ở trước mặt hắn lại giống như tờ giấy, hoàn toàn không có cách nào ngăn cản được nửa bước, thế của hắn giống như chẻ tre.
- Mau cùng lên...
- Đi bên này...
Bên trong động Bàn Tơ, mơ hồ có giọng nói hoảng hốt lo sợ vang vọng, khoảng cách rất xa, tất cả đều là giọng của nữ nhân.
Đường Tăng nhanh chóng đuổi theo, nhưng cuối cùng phát hiện ở đây có quá nhiều lối rẽ, giống như mê cung vậy, âm thanh từ bốn phương tám hướng truyền đến, không thể phân biệt rõ phương hướng.
Chỉ có điều Đường Tăng vẫn dựa vào lực lượng ý chí của mình, một đường truy đuổi, tìm đúng đường.
Nhưng sau khi đuổi tới, hắn lại phát hiện âm thanh đã biến mất, thậm chí mấy khí tức cường đại này cũng đã biến mất, Đường Tăng ở nơi sâu nhất trong động Bàn Tơ phát hiện ra một truyền tống trận, nhưng nó cũng đã bị phá hủy.
Hiển nhiên các nhện tinh đã dùng truyền tống trận này để chạy trốn.
- Đây là thù tới mức nào chứ? Không ngờ chạy nhanh như vậy, thật là quá đáng!
Đường Tăng cả giận nói.
- Ầm!
Hắn một tát đập vỡ truyền tống trận đã bị tàn phá này, sau đó một cước giẫm xuống đất, lập tức khiến cho núi lở đất nứt, từng vết nứt cực lớn xuất hiện, núi đá đổ sụp.
Ầm ầm ầm.
Trong tiếng nổ lớn, động Bàn Tơ trực tiếp sụp đổ, ở đây bụi bặm mù mịt, cả dãy núi lớn đều phải bắn ra tung tóe.
Bảy con nhện tinh đã chạy đi rất xa, cảm ứng được chấn động lớn ở phía sau lưng, sắc mặt bọn chúng lập tức trắng bệch.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT