Tôn Ngộ Không giật mình nhìn Đường Tăng, có chút không dám tin tưởng, sư phụ dám xuất thủ với Như Lai Phật Tổ.
Tôn Ngộ Không tự hỏi, coi như mình lại coi trời bằng vung, hiện tại cũng không dám vô lễ như vậy, hắn đối với Như Lai Phật Tổ đã sinh ra ý sợ hãi, lúc trước bị trấn áp năm trăm năm, đã bị thu phục.
Đường Tăng không có trả lời, nhưng hắn trầm mặc đã coi như là trả lời, nếu như Như Lai Phật Tổ đầu thai đến địa phương khác coi như xong, nhưng hết lần này tới lần khác lại đầu thai thành Trư Cửu Muội.
Tình huống hiện tại là, một khi Như Lai Phật Tổ thức tỉnh, ý thức của Trư Cửu Muội sẽ biến mất, loại chuyện này hắn tuyệt đối không cho phép phát sinh.
- Ô ô, đau đầu quá...
Trư Cửu Muội bị Trư Bát Giới ôm trở về, vô cùng đáng thương nhìn Đường Tăng.
Mặc dù trước đó Như Lai Phật Tổ chiếm cứ nhục thân của nàng, nhưng ý thức của nàng rất thanh tỉnh, biết Đường Tăng đánh đầu của mình, hiện tại rất ủy khuất.
Đường Tăng mỉm cười, sờ lên đầu của Trư Cửu Muội nói:
- Cửu Muội phải kiên cường, lần sau ý thức của tên kia thức tỉnh, con đừng sợ, nếu không con sẽ biến mất.
- Ừm, con nhớ rồi.
Trư Cửu Muội nhu thuận trả lời, lúc này nàng cũng biết, ý thức kiếp trước của mình đã thức tỉnh, muốn gạt bỏ ý thức đương thời.
Đây tuyệt đối không thể, mặc dù Trư Cửu Muội còn nhỏ tuổi, nhưng cũng sợ hãi sinh tử, không có ai muốn chết cả.
- Sư phụ, làm sao bây giờ?
Tôn Ngộ Không hỏi, hắn có chút khó khăn, một cái là Như Lai Phật Tổ, một cái là sư phụ cùng sư điệt.
- Vi sư suy nghĩ một chút, phải chăng có thể tách ý thức của bọn hắn ra không.
Đường Tăng nghĩ nghĩ, nói.
- Tách rời ý thức? Cái này chỉ sợ có chút khó.
Ngưu Ma Vương nói, Trư Cửu Muội vốn là chuyển thế thân của Phật Tổ, từ một loại trình độ nào đó nói, Trư Cửu Muội là Như Lai Phật Tổ, chỉ là ý thức đương thời cùng ý thức kiếp trước sinh ra mâu thuẫn mà thôi.
Biện pháp tốt nhất là hai ý thức hoà hợp.
Trước đó Như Lai Phật Tổ là muốn hoà hợp hai ý thức, nhưng hoà hợp như vậy tương đương với gạt bỏ Trư Cửu Muội.
Kia là Đường Tăng không thể tiếp nhận, coi như muốn hoà hợp, cũng là ý thức của Trư Cửu Muội làm chủ đạo, nhưng ý thức của Trư Cửu Muội so với ý thức của Như Lai Phật Tổ mà nói, quá yếu ớt, căn bản không thể chống lại.
Tình huống hiện tại là, trong cơ thể Trư Cửu Muội chỉ có một linh hồn, nhưng trong một linh hồn lại có hai ý thức.
Điều này sẽ gia tăng khó khăn rất lớn, muốn tháo rời ý thức trong một linh hồn, cực kỳ khó, rất có thể sẽ làm linh hồn bị thương, hoặc làm bị thương một ý thức khác.
Mà làm cho Đường Tăng lo lắng nhất là, ý thức của Trư Cửu Muội cùng ý thức của Như Lai Phật Tổ, đến tột cùng là hai ý thức, hay là tính hai mặt của một ý thức?
Cái này giống như bệnh tâm thần phân liệt, một người sẽ có nhiều nhân cách, khó mà ma diệt một nhân cách khác.
- Tiếp tục lên đường đi.
Đường Tăng nói, nhìn sơn trang đã biến mất ở phía trước một chút, tiếp tục đi về hướng tây.
Đám người Tôn Ngộ Không vội vàng đuổi theo.
Bỗng nhiên Đường Tăng có cảm ứng, ngạc nhiên ngẩng đầu.
- Sư phụ ngươi nhìn...
Tôn Ngộ Không cũng phát hiện, vội vàng ngẩng đầu.
Đột nhiên trên trời xuất hiện một đạo bạch quang, hai nữ tử trống rỗng xuất hiện, chính là Nữ Oa Nương Nương cùng Hạc Tử Tinh.
Hạc Tử Tinh nhìn thấy Trần Diên Nhi, hơi sững sờ, lập tức kịp phản ứng:
- Đường ca ca...
- Nữ Oa Nương Nương...
- Là Nữ Oa Nương Nương tới...
Đám người Ngưu Ma Vương giật nảy cả mình, vội vàng bái kiến.
Nữ Oa Nương Nương khẽ gật đầu, lập tức vung tay lên, nhục thân của Đường Tăng hạ xuống, xuất hiện ở bên người Đường Tăng.
- Ngô? Là nhục thân của sư phụ.
Ánh mắt của Tôn Ngộ Không sáng lên.
- Nhục thân của sư phụ trở về!
Trư Bát Giới cũng cao hứng nói.
Đường Tăng càng kinh hỉ, cảm kích thi lễ một cái:
- Đa tạ Nữ Oa Nương Nương.
Nói xong, Đường Tăng đã không kịp chờ đợi, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, nhục thân nữ nhi trong nháy mắt giải thể, hóa thành ức vạn điểm sáng, bay vào trong cơ thể Đường Tăng.
Còn lại chút điểm sáng trực tiếp hôi phi yên diệt, kia là bộ phận thuộc về nhục thân của Trần Diên Nhi, Đường Tăng mang đi bị tế bào hoạt tính được ý chí xâm nhiễm, những tế bào kia đều là một phần lực lượng của hắn.
Linh hồn trở về nhục thân, trong nháy mắt Đường Tăng liền thích ứng được, mở mắt.
Loại tình huống này của Đường Tăng, cũng không phải vẫn lạc, linh hồn vẫn như cũ là dương hồn, không cần hoàn dương, chỉ là tình huống linh hồn xuất khiếu mà thôi.
Nếu như linh hồn vẫn lạc, liền thuộc về âm hồn, coi như trở về nhục thân, cũng chỉ xuất hiện tình huống xác chết vùng dậy, không phải phục sinh chân chính.
Cảm thụ được thân thể cũ, Đường Tăng hưng phấn đến không biết nên nói cái gì cho phải, đặc biệt là cảm nhận được kê kê phía dưới, hắn càng hưng phấn, rốt cục biến trở về nam nhân, rốt cục có thể lần nữa hưởng thụ mỹ hảo của nữ nhân.
- Đường ca ca...
Hạc Tử Tinh ở sau lưng Nữ Oa Nương Nương kêu lên.
Đường Tăng sững sờ, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Hạc Tử Tinh, cũng không biết có nên hận nàng hay không, Đường Tăng biết nàng là muốn tốt cho mình, không có ý muốn hại mình.
- Ông...
Bỗng nhiên chân trời xa xôi xuất hiện một đạo quang mang, quang mang đỏ thẫm lấp lóe, hồi lâu mới tán đi.
- Cái đồ vật gì vậy?
Tôn Ngộ Không nháy mắt một cái.
Đường Tăng cũng nhướng mày, cảm giác giống như có đồ vật gì đó bài trừ phong ấn xuất thế, cái hướng kia đúng là con đường bọn họ thỉnh kinh phải đi qua.
Nữ Oa Nương Nương cũng nhìn về phía đó, ánh mắt xuất hiện một tia ba động, bất quá không nói gì.
- Nữ Oa Nương Nương, cầu người giúp đỡ Cửu Muội.
Bỗng nhiên Trư Bát Giới nói:
- Cửu Muội...
- Ta đã biết.
Nữ Oa Nương Nương gật đầu, nàng đối với nhất cử nhất động của Tam giới, đều nhìn ở trong mắt, cực kỳ tinh tường thân phận của Trư Cửu Muội.
Đường Tăng nghe Nữ Oa Nương Nương nói, không khỏi có chút xấu hổ, mình đánh Như Lai Phật Tổ, không biết Nữ Oa Nương Nương có trách tội hay không?
- Thuận theo tự nhiên đi.
Nữ Oa Nương Nương nói xong, dừng một chút, bỗng nhiên lại nói:
- Đường Tam Tạng, ngươi xem đó mà làm a.
Sở dĩ nói như thế, là bởi vì Nữ Oa Nương Nương luôn cảm thấy Đường Tăng rất cổ quái, mỗi lần đánh vỡ kế hoạch của bọn hắn, sẽ để kinh thư phát sinh biến hóa thần kỳ.
- Vâng, nương nương.
Đường Tăng gật đầu, cực kỳ cao hứng, cái này nói rõ Nữ Oa Nương Nương không phản đối cách làm của mình, trong lòng hắn đang tính toán, có nên để Như Lai Phật Tổ cùng mình đi thỉnh kinh hay không?
Ân, đến lúc đó nên hoán đổi một cái Kim Cô chú cho Như Lai Phật Tổ đeo lên, không phải tên kia có nghe lời hay không.
Nữ Oa Nương Nương không biết ý nghĩ trong lòng Đường Tăng, nếu không không biết sẽ là cái biểu tình gì.
- Đường ca ca...
Bỗng nhiên Hạc Tử Tinh mở miệng, mặt mũi tràn đầy không bỏ nhìn Đường Tăng.
Đường Tăng hơi nghi hoặc một chút, Hạc Tử Tinh biểu lộ là có ý gì?
- Nàng sẽ đi theo ở bên cạnh ta, nàng nuốt Bản Nguyên Ma Khí của Vạn Ma Chi Tổ, hậu hoạn vô tận, ta sẽ giúp nàng tiêu hóa.
Nữ Oa Nương Nương nói:
- Đi thôi, con đường Tây Thiên, chỉ có thể dựa vào chính các ngươi.
- Nữ Oa Nương Nương yên tâm, một bữa ăn sáng!
Đường Tăng không thèm để ý nói, bây giờ Tam giới có thể đánh thắng hắn, đã không nhiều lắm, căn bản không lo lắng nguy hiểm.
Nhưng Nữ Oa Nương Nương lại lắc đầu, nhìn phương hướng hồng quang lấp lóe kia, nàng biết, Nhân giới đã phát sinh biến hóa lớn, hết thảy không giống con đường Tây Thiên trong kế hoạch nữa.
- Tự giải quyết cho tốt đi!
Nữ Oa Nương Nương nói một tiếng, sau đó mới mang theo Hạc Tử Tinh bay đi, quang mang lóe lên liền biến mất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT