Nhưng Đường Tăng căn bản không để ý tới Hạc Tử Tinh, chỉ lo giãy dụa muốn trở về, nhưng chút lực lượng ấy căn bản không thể tránh thoát tay của Hạc Tử Tinh.
- Đừng lo lắng, ta sẽ bảo vệ ngươi.
Hạc Tử Tinh an ủi.
...
- Mẹ nó, bần tăng không muốn ngươi bảo hộ a!
Đường Tăng khóc không ra nước mắt, Hạc Tử Tinh khẳng định cho rằng nhục thân kia chính là hắn, có vẻ như căn bản không có ý thức được trong nhục thân kia căn bản không có linh hồn.
Mà càng hố cha chính là, bởi vì uy năng ý chí tăng lên, ở dưới tình huống không có linh hồn chủ đạo, dẫn đến ý chí tự động hộ chủ, ngăn cách hết thảy cảm ứng cùng dò xét.
Cái này dẫn đến tình huống Hạc Tử Tinh không có tận lực dò xét, căn bản nhìn không ra trong cỗ nhục thân kia không có linh hồn.
Tựa hồ Hạc Tử Tinh rất lo lắng Đường Tăng, dưới tình huống phát hiện nhục thân của Đường Tăng hoạt tính mười phần, căn bản sẽ không nghĩ đến cái này vẻn vẹn chỉ là một bộ thân thể.
Cho nên, nàng căn bản không có hoài nghi cái gì.
Còn có một chuyện chính là, Hạc Tử Tinh lớn lên ở Nữ Nhi quốc, phương thức tư duy cũng bị hoàn cảnh của Nữ Nhi quốc ảnh hưởng, lòng chiếm hữu nam nhân cực kỳ cường liệt, chủ nghĩa nữ nhân có chút cực đoan.
Lúc này nàng đã đưa Đường Tăng đến Hỗn Độn vô tận, chỉ sợ sẽ không dễ dàng để Đường Tăng trở về.
Nghĩ đến điểm này, Đường Tăng vừa im lặng vừa bất đắc dĩ, nhục thân căn bản không pháp tránh thoát Hạc Tử Tinh trói buộc, càng bất đắc dĩ là, coi như tránh thoát tay của Hạc Tử Tinh, lấy tốc độ của nhục thân, chỉ sợ cũng phải bay một tỷ năm mới có thể trở về.
Coi như hai bên cùng bay xích lại gần, cũng phải mấy ngàn vạn năm.
Đường Tăng thử, phát hiện tốc độ của mình đích thật tăng rất nhiều, ngay cả ở trong Hỗn Độn đạt đến mỗi giây mấy ngàn mét, có thể nói là rất lợi hại, tốc độ tăng lên không chỉ gấp mười lần.
Mà thuấn di càng có thể ở trong Hỗn Độn một lần thuấn di khoảng cách trăm dặm.
Nhưng tốc độ như vậy, so với Hỗn Độn vô tận mà nói, vẫn quá chậm quá chậm, không thể so sánh với Thánh Nhân.
Bởi vì chỗ cường đại của Thánh Nhân, cũng không phải bởi vì Thánh Nhân ý chí, trên thực tế tác dụng của Thánh Nhân ý chí vẻn vẹn chỉ là gia trì ở trên Thánh lực, dẫn đến Thánh lực biến chất.
Lại thêm Thánh Nhân đã lĩnh ngộ ra pháp tắc của mình, địa phương cường đại chân chính của bọn hắn, là pháp tắc.
Mà cái này, Đường Tăng không có, mặc dù ý chí của hắn cũng có thể ngôn xuất pháp tùy, nhưng dù sao không phải pháp tắc chân chính.
Cho nên chỉ có ý chí kinh khủng, lại không cách nào đánh đồng Thánh Nhân.
Một lần thuấn di một trăm dặm, coi như một giây hắn có thể thuấn di một trăm lần, cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc, so sánh với Hỗn Độn vô tận mà nói, vẫn quá chậm.
Chờ hắn tiếp về nhục thân của mình, đoán chừng đã mấy vạn năm, khi đó hoa cúc vàng cũng khô héo.
Lúc này, hắn cùng nhục thân cảm ứng, lần nữa trở nên mơ hồ, hiển nhiên Hạc Tử Tinh còn tiến lên, tốc độ nhanh chóng, hắn căn bản không thể tưởng tượng.
...
- Oanh...
Côn Luân Thánh Nhân đánh ra một đạo quang cầu kinh khủng, Thánh uy hạo đãng, quét sạch mấy ức dặm, oanh Hỗn Độn ra một khu vực to lớn.
Hạc Tử Tinh vội vàng đánh ra Thánh lực phản kích cùng ngăn cản quang cầu kinh khủng kia, nhưng thực lực của nàng so sánh với Côn Luân Thánh Nhân mà nói, yếu hơn không ít.
Trong âm thanh ầm ầm, Thánh lực của Hạc Tử Tinh bị đánh tan, dư uy cuốn tới.
Hạc Tử Tinh vội vàng dùng thân thể của mình bảo vệ nhục thân của Đường Tăng.
- Oanh...
Sóng xung kích kinh khủng cuốn tới, hất Hạc Tử Tinh cùng nhục thân của Đường Tăng tung bay đến không biết bao xa.
Hạc Tử Tinh hóa thành bản thể, gắt gao bảo vệ nhục thân của Đường Tăng, tiếp tục đào vong, đồng thời thi triển bí thuật không ngừng trốn xa, tăng thêm tốc độ liều lĩnh tiến lên, phóng tới chỗ sâu nhất của Hỗn Độn.
Côn Luân Thánh Nhân đuổi theo không thả, ở phía sau điên cuồng công kích.
Nhưng Hạc Tử Tinh chỉ lo chạy trốn, căn bản không quay đầu lại chiến đấu.
Cho nên mặc dù lần lượt thụ thương, nhưng lại dần dần kéo khoảng cách ra.
Cuối cùng, Hạc Tử Tinh thiêu đốt bộ phận tinh huyết, đột nhiên xông vào một nơi kỳ dị, biến mất không thấy.
Nơi này là tuyệt vực trong Hỗn Độn, ngay cả Thánh Nhân đi vào nơi này, cũng có thể gặp được nguy hiểm, trước đó thời điểm Hạc Tử Tinh dưỡng thương, trong lúc vô tình phát hiện nơi này.
- Đáng chết!
Thời điểm Côn Luân Thánh Nhân đuổi tới nơi này, đã mất đi khí tức của Hạc Tử Tinh, lập tức nổi trận lôi đình, ở nơi đó bão nổi.
Bất quá hắn tựa hồ không có phát hiện tuyệt vực, chỉ tưởng rằng Hạc Tử Tinh bỏ chạy.
Ở trong tuyệt vực, tựa như là một thế giới mới hình thành, nơi này có pháp tắc không gian cùng thời gian, còn có từng đạo thiểm điện hủy diệt xuyên thẳng qua không trung.
Nơi này là một thế giới không hoàn chỉnh, quy tắc thoáng hiện lại biến mất, khí tức cực kỳ kiềm chế.
Xem như Kim Tiên ở nơi này, cũng khó mà sinh tồn, bởi vì hoàn cảnh nơi này cực kỳ hà khắc, không có bất luận tiên linh lực gì, không có bất luận động thực vật gì.
- Bá...
Một đạo quang mang từ trên trời giáng xuống, Hạc Tử Tinh đã hóa thành thân người, mang theo nhục thân của Đường Tăng đáp xuống một dãy núi, sau đó nhẹ nhàng để nhục thân của Đường Tăng xuống dưới đất.
- Phốc...
Hạc Tử Tinh phun ra một ngụm máu, hiển nhiên tổn thương cực kỳ nghiêm trọng, nhưng gương mặt xinh đẹp của nàng lại tràn đầy vui sướng.
- Đường Tăng nam nhân, ta rốt cục mang ngươi ra ngoài.
Hạc Tử Tinh nhẹ nói, thay Đường Tăng phá giải phong ấn.
- Bạch!
Nhục thân đứng lên, nhưng đã mất đi cảm ứng với linh hồn, nó sẽ không chủ động trở về, chỉ sững sờ nhìn Hạc Tử Tinh ở trước mắt.
- Đường ca... Ta gọi như vậy ngươi được không?
Bỗng nhiên gương mặt xinh đẹp của Hạc Tử Tinh ửng đỏ nhìn Đường Tăng, nói:
- Kỳ thật, ta thích ngươi rất lâu, Đường ca, ta yêu ngươi!
...
- Hạc Tử Tinh, ta hận ngươi!
Trong Hỗn Độn, Đường Tăng bi phẫn không thôi.
Mặc dù đã mất đi cảm ứng đối với nhục thân, nhưng thông qua ý chí cường đại đến kinh khủng, Đường Tăng vẫn có thể từ trong sâu xa cảm ứng được tình huống chung quanh nhục thân.
Hắn nhìn thấy Hạc Tử Tinh thổ lộ với nhục thân của mình, loại cảm giác này, thật không cách nào dùng ngôn ngữ miêu tả, nói không rõ là kích động hay là cái gì.
Bất quá Hạc Tử Tinh vậy mà dùng thân thể của mình bảo vệ nhục thân của Đường Tăng, như thế để Đường Tăng ghé mắt, ý chí cường đại cũng có chút ba động, nhưng chuyện này cũng không thể dễ dàng tha thứ Hạc Tử Tinh khinh nhờn nhục thân của mình.
Đường Tăng tưởng tượng, Hạc Tử Tinh có thể sẽ * nhục thân của mình hay không.
Kinh khủng nhất là, bởi vì nhục thân đã mất đi liên hệ với linh hồn, không có ý thức linh hồn chủ đạo, sẽ làm ra rất nhiều sự tình bản năng.
Tỉ như...
Nếu Hạc Tử Tinh thật cởi hết, nhục thân của hắn rất có thể thật sẽ lên Hạc Tử Tinh, bởi vì nhục thân hoạt tính kinh người, bản năng vẫn còn, không có ý thức tự chủ, hoàn toàn là theo bản năng đi làm việc.
Tuy nói sẽ không bởi vì nhìn thấy thân thể của Hạc Tử Tinh liền có phản ứng, nhưng ngộ nhỡ Hạc Tử Tinh chủ động đụng lên thì sao, ngộ nhỡ Hạc Tử Tinh làm cho nhục thân của Đường Tăng sinh ra phản ứng bản năng thì sao...
- Mẹ nó a...
Đường Tăng vô lực nằm ở trong Hỗn Độn, một bộ không muốn sống nữa:
- Nếu ngươi thích bần tăng liền nói sớm a, bần tăng khẳng định sẽ thỏa mãn ngươi...
Nhưng hiện tại chỉ có thể tưởng tượng, có lẽ nhục thân của mình có thể lên Hạc Tử Tinh, nhưng này dù sao không phải mình, là thi thể của mình a, linh hồn hoàn toàn không có cảm giác a.
- Rống...
Bỗng nhiên trong Hỗn Độn phía trước ẩn ẩn truyền đến tiếng gào.
- Cái đồ vật gì?
Trong lòng Đường Tăng giật mình, vội vàng tĩnh táo lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT