Đột nhiên Tôn Ngộ Không chạy tới phía sau, kinh ngạc kêu lên.
Đường Tăng vội vàng Thuấn Di qua đó, hai mắt lập tức sáng lên.
Bọn họ chỉ thấy những Yêu quái đã bị bọn họ giết chết trước đấy toàn bộ thi thể đều biến mất, trên mặt đất cũng xuất hiện một vài khối đậu vụn, có màu bạc, có màu vàng óng.
- Cái này...
- Chẳng lẽ những hạt Đậu Tiên này đều là những Yêu quái biến thành sao?
Sa Tăng trợn mắt há hốc mồm.
- Không, đúng hơn là những Yêu quái kia do Đậu Tiên biến thành.
Đường Tăng nói, lúc này rất nhiều chuyện hắn đều đã hiểu ra, trước đó hắn chỉ suy đoán mà thôi, hiện giờ đã rõ ràng rồi.
- Nhưng đây là sản phẩm của Thiên Đình, tại sao lại xuất hiện ở đây?
Trư Bát Giới kì quái nói, hắn nhặt một hạt Đậu Tiên lên, cảm nhận nói
Tiên Khí trong này rất nhiều, chỉ có một phần nhỏ Yêu Khí, dường như dùng Yêu Khí để che dấu đi vậy.
- Điều này còn không phải rất đơn giản sao, là người khác đưa cho Thánh Anh Đại Vương.
Đường Tăng nói.
- Hả? Sư phụ, là ai?
Tôn Ngộ Không cũng tò mò, loại đồ vật như Đậu Tiên đến hắn cũng khó được dùng, nhưng những Yêu quái khi nãy dường như có không ít đâu.
Đường Tăng đang muốn nói, đột nhiên sắc mặt thay đổi rõ ràng.
Xoạt...
Ô hô...
Chợt một Hỏa Khuyên cực đại xuất hiện bao phủ bọn họ lại, thậm chí còn có một tầng ánh sáng giam giữ bọn họ ở bên trong.
Bên ngoài ánh lửa nhiệt độ cao đang đốt cháy vào bên trong với tốc độ cực nhanh.
- Ha ha ha ha....
Giọng cười non nớt mà trong trẻo vang lên, Hồng Hài Nhi một lần nữa xuất hiện, hơn nữa đám Yêu quái biến mất trước đó cũng xuất hiện lại lần nữa.
Lần này Hồng Hài Nhi không ngồi trên kiệu, nàng bay trên không trung, trong tay cầm một cây thương, cách đám Đường Tăng một tầng lửa bao phủ.
- Yêu quái lại xuất hiện.
Sa Tăng kêu lên.
- Không tốt, đây là Tam Muội Chân Hỏa!
Đột nhiên Tôn Ngộ Không chấn động, phát hiện hỏa diễm vây khốn bọn họ chính là Tam Muội Chân Hỏa.
- Tam Muội Chân Hỏa?
Đường Tăng nở nụ cười.
- Khiến bản đại vương tổn thất nhiều thủ hạ như vậy, Đường Tăng, bản đại vương nhất định phải ăn thịt ngươi!
Hồng Hài Nhi quát lớn.
- Tiểu Yêu quái nhà ngươi thật trâng tráo, lão Tôn ta tới xử ngươi!
Tôn Ngộ Không đột nhiên bay lên, trực tiếp phá tan màn sáng, bổ một gậy xuống Hồng Hài Nhi.
- Ngộ Không, đừng đánh chết nàng ta....
Đường Tăng vội vàng kêu lên.
Nhưng hắn đã lo lắng thừa, làn váy màu đỏ trên người Hồng Hài Nhi đột nhiên sáng lên, khí tức của nàng tăng vọt, sau đó không sợ hãi chút nào nghênh đón, Hồng Anh Thương trong tay đâm về phía Kim Cô Bổng.
Đing!
Kim Cô Bổng chấn động, Tôn Ngộ không lập tức cả kinh.
- Con khỉ chết tiệt, xem thương!
Hồng Hài Nhi khẽ kêu lên, lại một lần nữa ra tay.
Bang bang...
Keng keng...
Hồng Hài Nhi và Tôn Ngộ Không va chạm mạnh, kình phong dao động, uy lực của Hồng Anh Thương kinh người, không hề bị rơi vào thế hạ phong.
Đường Tăng bàng hoàng nhìn làn váy màu đỏ lửa kia của Hồng Hài Nhi, đây chắc chắn là bảo vật, có thể khiến cho tăng mạnh lực chiến của Hồng Hài Nhi.
Đột nhiên đôi môi anh đào của Hồng Hài Nhi chu lên, một ngụm hỏa diễm vừa vặn phun lên mặt Tôn Ngộ Không.
- A....
Tôn Ngộ Không kêu lên thảm thiết, vội vàng dập lửa, nhưng ngọn lửa kia như cái ung nhọt đốt cháy đến xương tủy, pháp lực không thể dập hết được, thậm chí đến cả pháp lực cũng bị thiêu cháy tiêu hao.
- Quả nhiên lại là người phun ra được Tam Muội Chân Hỏa.
Đường Tăng nói nhỏ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT