- Không dưng 1 cô gái như cô lại khen tôi._Duy Long trở lại tư thái ung dung nói.
- Hi...tại người ta thích._Tôi cười nham nhở vì độ diễn kịch vô đối.
- Trở lại bt cho tôi nhờ._Duy Long chấp hai tay, bất lực.
- Không đùa với cậu nữa, mà bình thường nhìn thấy tôi cậu k trừng mắt cũng là kêu người ra đánh, sao hôm nay lại vui vẻ nói chuyện,?_Tôi tắt ngấm nụ cười nhìn chằm chằm vào Duy Long, ép hắn vào thế k thể k nói.
- À thì....tôi....tôi muốn làm chị em kết nghĩa với cô.....tôi hạ mình 1 chút, cô...cô đồng ý chứ?
Duy Long cuối cùng cũng nói ra được những lời muốn nói từ trước. Anh vốn đã chuyển ghét sang thích thú .
- Sao cơ?_Tôi nghĩ mk nghe nhầm ấy chứ?
- Là thật đó_Duy Long nghiến răng nói, để anh hạ mình đã nhục nhã lắm r, lại bị hỏi lại 1 cách trắng trợn vậy biết giấu mặt vào đâu.
- Nghe có vẻ hay đấy, sau này tôi sẽ gọi cậu là Long Cẩu..ha..ha...
- Cô....!_Duy Long tức mà k làm gì được.
___________còn nữa.__________
Tôi k nghĩ Duy Long lại muốn thành chị em kết nghĩa với mk. Nghĩ lại bản thân cũng chẳng có gì tốt, tại sao một tên hotboy lỗ mãng như Duy Long lại muốn thành em trai?
- Ê Long Cẩu....tại sao cậu lại quay sang muốn làm em trai với tôi khi tôi đã khiến cậu xấu hộ trước bạn bè ?_Tôi thẳng thắn hỏi.
- Khụ....khụ, trước tiên đừng gọi tôi là Long Cẩu, thứ 2 tôi muốn làm em trai bất đắc dĩ của cậu là vì...ách....là vì tôi ngưỡng mộ cậu._Duy Long nói, mặt đã đỏ bừng lên.
- Ha ha ha....thật sao?_Tôi cười lớn, 1 lí do hết sức củ chuối mà. Nhưng có 1 "em trai" trong trường quả thật là vui nha, tất nhiên k thể bỏ lỡ. Vậy là tôi đồng ý.
Quay lại bữa tiệc.
Thiên Lâm trong bộ vest màu trắng trẻ trung tránh Khả Lan như tránh tà. Khả Lan là 1 cô gái xinh đẹp nhưng ngang bướng, cô bất chấp lòng tự tôn để bám áo Thiên Lâm.
- Thiên Lâm....Thiên Lâm, anh đợi em với....
Thiên Lâm tránh được Khả Lan nhờ ẩn vào đám đông. Bất giác anh đưa mắt nhìn về phía Như Nguyệt đứng cạnh 1 tên con trai cười đùa, k ngại ngùng mà bước đến.
- Nguyệt._Thiên Lâm gọi, ánh mắt có chút khó hiểu.
Tôi nghe thấy Thiên Lâm gọi vội ngoảnh lại, Duy Long bên cạnh thấy Thiên Lâm sợ bị hiểu lầm mối quan hệ nên cáo từ:"Vậy tôi đi trước nhé."
Duy Long đi khỏi, Thiên Lâm nhíu mày nhìn tôi:"Cậu ta là ai, bạn trai cô hả?"
Tôi cảm thấy thật buồn cười, bạn trai hay k liên quan gì đến hắn ta, đồ Gà Đực.
- Đó là "em trai" tôi._Tôi thành thực đáp.
- Em trai? Tôi tưởng cô chỉ có 1 người anh bên nước ngoài chứ?_Thiên Lâm ngờ vực hỏi.
- Ách, tóm lại k phải bạn trai. Ủa, mà Khả Lan đâu, sao k cuốn gói anh đi luôn đi, hừ, để bạn trai chạy lung tung thật đúng là k nên nha.
- Đừng có nhắc đến cô ta nữa, nhức óc._Thiên Lâm nói r quay sang kiếm chút bánh ngọt bỏ bụng.
Tôi nhún vai, quay mặt nhìn vào đám đông quan sát.
Quả nhiên là Thúy Nga cũng đến.
Thúy Nga nhìn thấy tôi, cô nàng khoác tay Lâm Phong cùng đi đến.
- Trùng hợp quá._Thúy Nga cười, hôm nay cô nàng cũng mặc 1 bộ váy màu đen nhưng dài tới gót chân, vẻ đẹp kiêu sa khác hẳn với dáng vẻ quê mùa thường ngày
- Uk...._Tôi đáp.
- Chào._Lâm Phong cười tươi, hôm nay anh mặc bộ vest màu đen, trông rất phong độ và trưởng thành. Mặc kệ, dẫu sao hắn cũng là 1 tên khùng, có đẹp chết người cũng k khiến tôi đây để ý.
- Xem ra anh đúng là 1 bạn trai tốt, đừng để Thúy Nga thất vọng nha._Tôi đáp, bỗng sắc mặt Lâm Phong tái đi, có chút miễn cưỡng trong nụ cười lạnh.
- Lát nữa có tổ chức trò chơi rất thú vị, tụi mk cùng chung đội đi._Thúy Nga cười tươi nói.
Trò chơi sao? Chơi luôn, sợ j.....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT