Hôm nay nó dậy sớm, 5h30' đã dậy. Làm VSCN cá nhân mất 10 phút, nó không xuống nhà ăn mà ngồi trong phòng. Nó ôm tấm ảnh, trong đó có một người đàn ông đang bế một cô con gái rất xinh xắn, làn da trắng, bên cạnh là một bà mẹ có nét giống cô bé, đứng bên cạnh là một cậu bé kháu khỉnh. Phải, nó nhớ mẹ, nhớ nhiều lắm. Mẹ nó vì nó mà phải chết, vì nó mà phải từ bỏ một gia đình hạnh phúc để đến một thế giới vô cùng xa lạ. Nó tự dằn vặt bản thân, tại sao lúc đó nó lại đòi mẹ mua cho kem?

----------------------

*10 năm về trước*

Hôm nay là sinh nhật lần thứ 6 của nó. Cả nhà quây quần bên cái bánh sinh nhật. Chợt nó nhìn thấy một xe bán kem bên đường, có nhiều bạn nhỏ trạc tuổi nó được ba mẹ dẫn đi ăn kem. Nó nhìn thấy vậy nên cũng đòi mẹ cho đi. Bà cũng đành phải chiều theo ý con gái.

Đang ở giữa đường thì có một xe tải đang lao đến. Tài xế say rượu mấy lái. Nó hoảng sợ quá, không dám nhúc nhích. Mẹ nó đấy nó ra, thế là chiếc xe đã tông thẳng vào bà. Mọi việc diễn ra nhanh quá, giờ đây chỗ bà nằm chỉ toàn là máu - thứ chất lỏng màu đỏ đó.

- MẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸẸ! - nó hét

----------------------

Nó khóc, miệng luôn nói: "Mẹ... là tại con, tại con mà mẹ đã phải từ bỏ gia đình..." Anh, nhỏ và hắn đứng từ ngoài đã nghe được tất cả. Họ bước vào, anh chạy đến ôm chầm lấy nó:

- Không! Không phải tại em! Là lão già Lâm Vương Khải đó đã sắp đặt mọi thứ. Không phải tại em đâu.

Thực ra anh đã khóc từ bao giờ. Anh rất yêu thương nó, nó là người em gái duy nhất của anh. Hắn và nhỏ nhìn thấy cảnh này cũng khóc theo. Tại sao số phận của nó và anh lại trớ trêu đến vậy?

Khóc đủ, nó nín. Vẻ mặt lạnh lùng cầm chiếc cặp mà anh nó tặng xuống lầu ăn sáng.

Bữa sáng trôi qua trong không khí căng thằng.

----------------------

*Trường BLUE STAR*

4 chiếc xe BMW bóng loáng đi vào. Khi 4 người bước ra, đám nữ sinh và nam sinh hò hét ầm ĩ, nào là:

- Oppa Quân!

- Trang ơi làm bạn gái anh nhé!

- Em đứng bên cạnh Trang xinh quớ đi!

- Uầy! Anh đứng cạnh anh Quân đẹp trai quá!

...........................vân vân và mây mây......

*Phòng hiệu trưởng*

"Rầm...!", cánh cửa thân yêu đã được nó phá, tan thành tro bụi (mị chém quá!)

- A BA NUÔI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - nó và anh đồng thanh.

- Hai con về nước sao không báo ta biết để ta đến đón? - ông Minh hiệu trưởng không khỏi vui mừng khi nhìn thấy 2 đứa con nuôi của mình. Mặc dù là con nuôi nhưng ông hết mực yêu thương bọn họ.

- Tại 2 đứa kia. Chúng nó nhoi lắm! - nó, lần này nhỏ và hắn bị chơi 1 vố.

- Thôi thôi. Các con học lớp 11A1 cùng lớp 2 đứa kia. Nghe đâu thằng Huy (nhớ hơm? Hơm nhớ thì xem lại chap 2 nha) nó cũng nhập học vào lớp con đấy.

- Sướng quá! Cảm ơn ba! - nó hun chụt lên má ổng rồi lên lớp.

--------------------------------------

*Tại lớp 11A1*

2 người bọn họ bước vào, sau đó thằng Huy (gọi là thằng cho vui) cũng đuổi kịp nó và anh, tại ngủ dậy muộn. Lớp chọn gì mà như cái chợ vỡ í. Đứa thì ngồi seo-phì, đứa thì gấp máy bay chơi nhau, có đứa thì lại thể hiện tình cảm thái quá,... Nói chung là lớp chọn không bằng lớp thường. (11A1 ngoan nhứt khối đấy!) Nhỏ và hắn trong lớp thì chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm.

"Rầm...! Rầm...!", tiếng thước của cô Lan vang lên. Cả bọn im phăng phắc.

- Lớp chúng ta hôm nay có 3 học sinh mới. - cô Lan.

Sau tiếng nói của cô Lan thì chúng nó lại tiếp tục bàn tán. Chẳng hạn: Trai hay gái nhỉ? (nói như có người mang thai), Có đẹp không vầy? (Mình còn chưa đẹp bằng người ta thì đừng có ra điều kiện)... v.v...

3 người bọn họ bước vào. Cả "đám đông" hò hét.

"Rầm...!" Tiếng thước thứ ba của cô Lan vang lên, lần này là mạnh hơn:

- Các em giới thiệu đi.

- Hoàng Minh Khánh, rất vui được làm quen - Anh giới thiệu, không quên nhát mắt một phát làm bọn nữ phát ngất.

- Hoàng Ngọc Đoan Như - nó lạnh lùng.

- Trần Bảo Huy, rất vuui được làm quen với các bạn! - Zun giới thiệu, không quên cười làm lộ ra chiếc răng khểnh, bọn nữ sinh hò hét điên cuồng.

Cả lớp lại xì xào, nói về nó và anh.

- Bạn Như và Khánh cho mình hỏi, hai bạn là anh em và là Tiểu thư và Thiếu gia của tập đoàn nhà Hoàng Ngọc lớn nhất thế giới phải không? - một bạn nữ hỏi.

- Phải, nó *Chỉ tay về nó* là em mình. - cười, lúc nào cũng dùng chiêu trò "cười".

Bây giờ bà cô Lan mới lên tiếng:

- Em Khánh xuống cạnh bạn Trang ngồi, còn bạn Như xuống cạnh bạn Quân ngồi, bạn Huy thì ngồi vào chỗ bên cạnh có một bạn tên là Thùy Diễm.

Thế là tiết học lại trôi qua một cách yên lặng.

-----------------------------

- Được viết lúc 4h29' ngày 19/4/2017 -

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play