30 giây sau mình đã có mặt trước nhà Harina. Nhanh thiệt a, một tên đang vội vã như Kevin đến đây cũng phải mất thêm hơn 10 phút nữa mới tới được. Vậy là đủ thời gian chuẩn bị. Mình nhìn vô căn nhà gỗ đơn giản đó.

Có vẻ như cô ấy còn thức. Theo như lời mọi người thì cô ấy sống một mình kể từ khi mới tới đây hồi còn nhỏ rồi. Không biết chuyện gì đã xảy ra với quê nhà của cô ấy thế nhỉ. Nghĩ vậy mình gõ nhẹ lên cửa.

“Ai đó.!!!” Giọng Harina nhẹ nhàng vang lên

“Mình Emilia đây. Mình có thể vào không?”

“Được! Chờ mình chút, mình ra mở liền.”

Một lúc sau, cánh cửa mở ra.

“Cậu vào nhà ngồi chơi đi mình đi lấy nước.”

“Cám ơn nhé! Mình xin phép.”

Vì nhà Harina thuộc xưởng mộc nên được trang trí chủ yếu bằng gỗ đơn giản chỉ có một phòng phục vụ cho tất cả nhu cầu ăn ngủ, còn nếu đi tắm thì chắc cô ấy tới thị trấn để sử dụng phòng tắm công cộng.

“Mình không biết là giờ này cậu còn thức đó Emilia chan.” Harina chan bưng hai ly nước để lên bàn

“Mình đến cảm ơn cậu vì chiều nay đã ra mặt cứu mình khỏi tên lính đánh thuê đó. Và xin lỗi cậu nếu mình kiềm chế tốt hơn thì sẽ không xảy ra chuyện.”

Harina lắc đầu. “Không đâu! Cậu làm vậy để cứu người là đúng.” Không một chút vẻ trách cứ Harina mỉm cười

“Và mình không nghĩ nếu cậu không ra mặt thì sự việc sẽ không đi hướng đó đâu. Tên Kevin đó trước sau cũng ra tố cáo cậu thôi. Nhưng…”

Nói tới đây Harina lườm mình một cái.

“Nếu có gì khiến mình giận cậu chính là cậu đã nói dối mình về việc không gây sự với Kevin, cậu sợ mình lien lụy như vậy cơ à.

“Mình xin lỗi! Nhưng quả thật mình không muốn liên lụy mọi người, vì dù sao mình với Satou đều là người nơi khác tới, có thể dễ dàng chạy thoát nhưng còn cậu và mọi người xưởng mộc này lại là thương gia làm ăn ngay trên lãnh địa của tên lãnh chúa đó nên mình mặc dù không hối hận nhưng mình rất lo việc làm chiều nay của mình sẽ liên lụy đến tiệm mộc của cậu.”

Nói tới đây, một vẻ mặt khá ngạc nhiên xuất hiện trên mặ harina nhưng cô mỉm cười

“Không làm ăn người này thì làm ăn người khác, đâu phải ông ta chỉ là đối tác duy nhất. Thế nên đừng lo a.”

“Harina chan.!!!!”

Nghe được câu nói cứng rắn của Harina mình càng cảm thấy bứt rứt. Đổi đối tác làm ăn không dễ, chưa kể đến việc phải kinh doanh ở khu vực hoàn toàn mới thì rất khó thích nghi ngay được, ở đâu cũng có quy tắc ngầm của nó buộc các thương nhân phải tuân theo thế nên đột ngột chuyển đổi như vậy không nghi ngờ là vô cùng khó khăn cùng phiền phức. Trước sau gì mình cũng phải giải quyết vấn đề này thôi.

“Này! Harina, cậu cũng nên cẩn thận! Tên Kevin đó để mắt tới cậu đó, sáng nay khi đi tuần tra mình thấy hắn ngủ và mơ những thứ không đứng đắn về cậu. Nên cẩn thận thì hơn.”

“Không lo a.” Nghe điều đó Harina mỉm cười tự tin giơ nắm đấm lên.

“Về Kevin mình biết chứ, nhưng cậu có biết tại sao mình làm ở đây từ lâu mà tên đó vẫn kiềm chế không làm gì mình không?”

“…..”

“Đó là vì chị Alicia đã giới thiệu mình vào làm cho xưởng gỗ này.”

“Alicia.?”

"Chị tiếp tân của công hội mạo hiểm giả, mức độ LVL đẳng cấp A, thế nên mọi người nghĩ mình có quan hệ mật thiết với cô ấy.

"Vậy cậu là loại người ta gọi là COCC ư." Mình nhìn cô ấy với ánh mắt lém lỉnh.

"Có thể a! Nhưng mình chưa bao giờ lợi dụng quan hệ với chị ấy làm bất cứ chuyện gì a. Nhưng cũng nhờ đó cho nên tên Kevin mặc dù lúc nào cũng nhìn mình hau háu nhưng không dám làm gì hết."

"À thì ra là thế a."

"Ừ! Với lại sẵn cậu ở đây mình cũng có chuyện phải xin lỗi cậu."

"Về Satou kun đúng không." Thấy Harina đi vào vấn đề thì mình cũng không quanh co nữa.

"Quả nhiên cậu đã nhận ra. Đúng sự việc cậu ấy chiến đấu với con thỏ để cứu mình hoàn toàn do mình dàn xếp."

"Mình có thể hỏi cậu là tại sao không."

"Được! Nhưng hãy tin mình, mình không hề có ý định xấu với cậu ấy." Harina nhìn mình với ánh mắt cầu khẩn day dứt

Đừng nhìn mình bằng ánh mắt đó mà Harina chan, cậu không biết là mình cũng nói dối cậu một sự việc vô cùng nghiêm trọng sao, cậu làm khuôn mặt đó khiến mình đau lòng lắm đó.

"Được! Mình tin cậu! Và mình chắc rằng Satou sẽ hiểu cho cậu với bất cứ lý do gì."

"Ừ! Cám ơn cậu. Thật ra là chị Alicia nhờ mình kiểm tra Satou kun, đồng thời giúp cậu ấy nhận ra sự nguy hiểm của nghề mạo hiểm giả."

"Tại sao chị ấy lại làm vậy. Satou gặp chị ấy hôm đó là lần đầu tiên mà."

"Đúng nhưng chị ấy nói với mình là không muốn cậu ấy chết trẻ như vậy, là bạn cậu ấy, Emilia chan hẳn biết được thể chất cậu ấy vốn yếu mà đúng không."

"...." Mình gật đầu không nói gì.

"Chị Alicia là một người rất tốt bụng, quan tâm đến người khác và luôn giúp đỡ tân binh mạo hiểm giả hết mực. Nhưng chị ấy cũng là người luôn phải nhận được tin báo tử từ những mạo hiểm giả khác chết trong nhiệm vụ của mình. Thế nên chị ấy nói với mình sẽ dốc hết sức bằng mọi giá để càng ít người chết bằng cái nghề này càng tốt. Và một người có thể chất yếu như Satou thì chị ấy càng phải can thiệp."

"Thì ra là vậy! Mình hiểu rồi! Thật không ngờ cô ấy lại tốt bụng như vậy."

"Cậu và Satou cũng tốt bụng lắm đấy."

"....."

"Cậu biết không! Khi chiến với con thỏ, Satou dù biết không thể đánh bại nó, cậu ấy vẫn cố gắng hướng sự chú ý của nó về phía cậu ấy nhằm giúp mình cho đến giây phút cuối sau khi tung cú đá quyết định đó. Mình rất khâm phục ý chí của cậu ấy, nhưng vì vậy mình càng quyết tâm không thể để cậu ấy đi vào con đường mạo hiểm giả được, một người tốt như cậu ta thì mình thật sự không muốn phải chết sớm."

Mình hoàn toàn cảm thấy được sự chân thành của Harina qua câu nói đó, điều này khiến mình cảm động vô cùng. Và xem ra mình cũng phải cảm ơn cô tiếp tân Alicia đó rồi, tuy hai người này hợp tác nhằm gài hàngmình nhưng dựa trên câu chuyện cùng thái độ thì ai mà có thể giận được chứ.

"Mình hiểu rồi, cám ơn cậu, với lý do như vậy thì mình chắc chắn Satou sẽ hiểu cho cậu thôi mà, nhưng mình nghi ngờ là cậu ta sẽ không bỏ cuộc trở thành mạo hiểm giả đâu. Cậu ta vốn là vậy mà không bao giờ nghe mình khuyên cả."

"Ể! Nhưng như vậy..."

"Không lo! Cậu có thể coi đây là linh cảm của mình bạn thuở nhỏ của Satou Sumeragi, câu ấy sẽ không chết."

"Ha!!! Ha!!! Nếu cậu nói vậy thì.... mình.... c.....ó."

Chưa kịp nói xong thì harina đột nhiên gục xuống.

"Harina chan." Mình lay cô ấy nhưng vẫn không có tác dụng có vẻ như Kevin đã hành động vậy thì kiểm tra một chút nào..

Bảng chỉ số hiện. Mình kiểm tra trạng thái và thấy rằng mình đang bị trúng thuốc mê nhưng do hiệu ứng kháng toàn bộ của trang bị nên hoàn toàn không nhằm nhò gì, vậy mình cũng nên giả vờ thuận theo dòng chảy xem hắn đang định làm gì.

Nghĩ vậy mình cũng gục xuống bàn.

Và một lúc sau đó, mình nghe tiếng bước chân từ bên ngoài.

“Cuối cùng tao cũng tóm được bọn mày rồi.” Giọng đắc ý của Kevin vang lên rồi hắn quay qua Harina

“Mày đừng tưởng có quan hệ với mạo hiểm giả cấp A là tao không thể làm gì mày nhé. Hôm nay kết cục của mày đã được xác định rồi.”

Nói xong hắn lấy ra một cái vòng cổ kim loại và đeo vào cho Harina.

“Vậy là xong, giờ thì mày đã là nô lệ của lãnh chúa đại nhân nhưng còn con nhỏ này thì phải chờ Jack đại nhân tới rồi.”

Có vẻ như hai tên này chia nhau để đột kích mình và Harina đây mà, và mình chiều nay có thể hiện chút thực lực nên được đích thân tên Jack chăm sóc, vì dù sao tên Kevin này cũng chỉ là rác rưởi nên được phân phó hạ thuốc mê Harina. Vậy thì chờ tên Jack đến xem sao nào

Một lúc sau thì mình lại nghe tiếng bước chân đi vào.

“Hô! Nhà ngươi may thật đấy, một lưới bắt được hai đứa luôn, cũng mất công tao chạy đến chỗ con nhỏ này mà không có thu hoạch gì.” Jack nhìn tôi đang nằm gục trên bàn lên tiếng đắc thắng.

“Vâng! Hai tên này chống lại lãnh chúa đại nhân thì kết cục như vậy là phải rồi. Jack đại nhân hãy mau mau đeo vòng cổ nô lệ vào cho nó đi ạ kẻo tỉnh lại thì mệt lắm.”

“Mày đúng là đứa chết nhát! Nó bị thuốc mê này đánh gục thì nhiều lắm chỉ đạt LVL cấp D+ mà thôi, tao LVL 32 thuộc cấp C đó. Cho dù khi toàn thịnh thì nó cũng không phải là đối thủ của tao.”

Vậy tên này cũng được cấp C sao chứng tỏ tên Kishgal ít nhất cũng là cấp C+ và cũng có thể là B đó.

“Nhưng để mày khỏi lo tao sẽ đeo cho nó ngay.”

Và rất nhanh sau đó một chiếc vòng nô lệ đã được đeo lên cổ mình. Ái chà chà, mình ghét phải thừa nhận điều này nhưng mình có chút kích thích khi biết mình bị đeo vòng cổ nô lệ đó, chẳng lẽ qua đây mình nhiễm bệnh M của Darkness rồi sao. Bình tĩnh đi tôi ơi, tên này là đàn ông đó, mày thích theo Yuri route mà đúng không.

“Há! Hé Hé! Hồi sáng mày uy phong lắm mà! Giờ để xem mày có uy phong được nữa không nhỉ..” Tên Kevin cúi mặt xuống sát mặt mình lên tiếng.

Miệng hắn hôi quá đi à, mình thực sự muốn đấm cho hắn một cú bay lên trời như Saitama quá. Tại sao hắn lại có thể sống với cái mùi như vậy cơ chứ, cho dù kiếp trước là hikikomori nhưng mình vẫn không có cái mùi như hắn a. Rốt cuộc cái kiểu ăn ở nào khiến hắn trở nên như vậy mình thật sự muốn biết để mà tránh.

“Đừng có ăn nó đấy! Đồ ăn của lãnh chúa ngươi dám đụng vào trước là phiền đó cho dù ngươi là họ hàng xa của ông ấy đi chăng nữa.”

Wa! Bây giờ mình trở thành đồ ăn rồi a, liệu lão ấy có đặt mình nằm lên cái dĩa lớn trong tình trạng khỏa thân rồi để thức ăn lên đó và dùng đũa vừa gắp vừa đùa nghịch với cái cơ thể nhạy cảm dễ thương này không ta. Nghĩ vậy quả là có chút nóng người rồi đây, nhưng nếu thay lão bằng một bé loli tai mèo thì quả thật thiên đường hạnh phúc a.

“Jack đại nhân! Tự nhiên nhỏ này vừa cười vừa chảy máu mũi. Nó có bị sao không vậy.!”

“Chắc nó đang mơ thứ gì bệnh hoạn đó, khi đi trên đường lãnh chúa đại nhân có biểu hiện này hoài mà.”

“Hể! Vậy con hàng này cũng là thứ cực phẩm a. Lãnh chúa chắc sẽ được tận hưởng lắm đấy.”

Tận hưởng cái đầu bọn bay đó. Mình thầm nguyền rủa trong đầu.

“Còn phải nói a, cái kiểu nó phản đối giá cả cơ thể nó như chiều nay là biết nó thuộc loại bán thân chuyên nghiệp rồi.” Jack lên tiếng trong khi cười với giọng khinh bỉ.

Mình thật sự là muốn táng chết hai tên này quá các bạn ơi, nếu không phải mình đang cố gắng cắn chặt lưỡi kiềm chế thì hai tên này đã đo sàn mất rồi.

‘Thôi được rồi, mau mau mang hai con nhãi này về cho lãnh chúa đại nhân đi.”

Jack lên tiếng và ngay lập tức mình bị Kevin vác trên lưng.

Đùa hay sao trời, hắn vác mình như vác cái bao gạo ấy, bộ ít nhất không được kiểu bế công chúa hay sao a. Chán tên này quá à, thảo nào tới giờ hắn vẫn chưa có bạn gái.

…..

“Ha!!! Ha!!!! Làm tốt lắm, tóm được hai đứa con gái cực phẩm như thế này thì cho dù xài xong đem bán cũng được bộn tiền đó. Để về nhà ta sẽ tăng tiền thưởng cho hai ngươi.” Tên lãnh chúa Jacopt khoái trá cười sằng sặc.

“Cám ơn ngài thưa lãnh chúa.! Tôi tự hỏi là hai đứa này sẽ có biểu hiện ra sao khi chúng biết chúng đã trở thành nô lệ của ngài nhỉ.” (Jack)

“Cái biểu cảm đó thật sự mới là phần đặc sắc nhất đó, nếu nhà ngươi biết trong gói quà đó có gì thì đâu còn gì thú vị. Nhưng phần đặc sắc nhất phải là ngày mai kìa, các ngươi cứ mong chờ đi a.”

“Ha! Ha! Lãnh chúa thật là biết cách làm người khác mong chờ đó.”

‘Thưa chú!” Tên kevin rụt rè lên tiếng “Ngày mai! Chú có thể giao con điếm Emilia này cho cháu được không. Cháu muốn ăn nó trước mặt tên bạn từ nhỏ của nó, như vậy mới hả được giận những gì nó làm sáng nay với cháu.”

“Chúng ta là chú cháu mà! Hôm nay cháu và Jack cứ xơi nhẹ nó trước đi, nhưng đừng hủy luôn, ngày mai ba chúng ta cùng phá nát ba cái lỗ của nó.”

Cái quái gì thế này, hôm nay chỉ là màn dạo đầu thôi sao, ngày mai mới là món chính của bọn này á, nhưng xui cho bọn bay rồi, chỉ còn một chút nữa thôi là bọn bay lên chảo nằm thôi.

"Ư!!!! Ư!!!!" Tiếng rên khẽ từ harina đang nằm bên cạnh mình vang lên, có vẻ cô ấy sắp tỉnh lại rồi nhỉ, mình thấy mi mắt cô ấy khẽ động đậy.

"À! Cô tiểu thư của chúng ta dậy rồi à, hoan nghênh cô đến với buổi tiệc đêm nay."

"Là ông! Sao ông lại đưa tôi đến đây."

Harina nhanh chóng nắm được tình hình lên tiếng cảnh giác và khi cô ấy phát hiện mình đang nằm ở bên cạnh thì la lên

"Ông có mục đích gì khi đưa bọn tôi đến đây."

"Cũng đâu có gì đâu!! Ta nghe Kevin nói rằng hai cô không được dạy bảo tốt lắm nên là một quý tộc ta phải đảm đương trách nhiệm đó thôi a. và giáo viên của buổi hôm nay là Ta, Kevin cháu ta và vị lính đánh thuê đầy oai hùng Jack này. Hi vọng tiểu thư đây sau lớp học hôm nay sẽ thấy ngoan ngoãn hơn nhỉ."

"Đừng có mong a!" Harina quát lên nhảy bật về sau phòng thủ.

Wa! xem ra Harina chan cũng mạnh lắm đấy chứ không vừa, chắc LVL cũng tương đương thậm chí hơn quân nhân đó, mới tỉnh dậy sau khi bị thuốc mê mà hành động được như vậy quả đáng nể á. Nhưng cũng đúng thôi, có mối quan hệ mật thiết với một mạo hiểm cấp A thì như vậy cũng đâu có lạ.

"Vô ích thôi! Cô không làm gì ta được đâu." (Jacopt)

"Ông quên sự việc chiều nay rồi sao." Harina rút con dao màu đen Tele Dagger ra. "Chỉ cần ông đến gần là ta kích hoạt nó đấy. "

"Để xem sao." Jacopt vẫn nhếch mép tự tin và thấy nụ cười đó vẻ mặt Harina đã xuất hiện sự bất an nhưng cô vẫn cứ lăm lăm con dao trên tay và lùi dần ra cửa.

"Bỏ con dao xuống, Harina! Đây là lệnh." Jacopt quát lớn

"Hừ! Ai mà thèm..."

*Cạch* Tay harina buông khỏi cán dao và con dao rơi xuống đất.

"Cái gì." Harina hoảng hốt định cúi xuống nhặt....

"Đứng thẳng lên! Harina! Đây là lệnh."

"Sao.... lại... như... vậy." Harina đang từ từ đứng lên nhưng ai ai cũng thấy được vẻ mặt đang chống cự trong bất lực của cô ấy.

"Chẳng.... lẽ....." Vẻ hoảng hốt đã xuất hiện trên mặt Harina

"Đúng! Cô đã được đeo vòng cổ nô lệ nên từ giờ cô đã thuộc về ta."

Câu nói như tuyên án số phận của Harina đã vang lên và sau khi nghe nó, cô gái như mất hết sức lực ngã xuống hai đầu gối của mình, mặt hoảng loạn tột độ

"Không!!! Không!!!! AI CỨU TÔI VỚI, CHỊ ALICIA CỨU EM VỚI.!!"

Harina hét lớn thảm thiết hơn bao giờ hết.

"Im lặng! Harina! Đây là lệnh."

"Uh!!!!." Nhận được mệnh lệnh miệng harina ngậm chặt không thể lên tiếng, chỉ còn vẻ oán hận nhìn chằm chằm vào tên lãnh chúa.

"Đừng có mong cô tiếp tân ấy sẽ cứu cô! Nếu ta muốn chỉ cần ta kích hoạt vòng cổ là tất cả sát thương ta nhận được đều chuyển qua cô hết đó. Cô hiểu mà, nếu chủ nhân bị thương nô lệ sẽ phải chịu thay và nếu chủ nhân chết, nô lệ sẽ chết theo. Alicia có thể làm được điều đó không nhỉ."

"Ông đúng là đồ đốn mạt."

"Đừng lo! Ta sẽ nhân từ với cô và cả cô gái bạn cô đang nằm kia nữa."

Nhìn thấy mình nằm trên sàn, harina bắt đầu rơi nước mắt như mưa.

"Xin lỗi Emilia! Mình hại cậu rồi, nếu cậu không đến thăm mình hôm nay thì cậu sẽ không có chuyện."

"Ồ! Không có chuyện đó đâu đừng ray rứt làm gì." Jack đột nhiên lên tiếng

"Thật ra ta và Kevin đây tối nay chia làm hai bắt cả hai cô cùng lúc đó chứ nhưng không ngờ là cô ta lại đến thăm cô quả là khiến ta mất công mà. Hay nói cách khác cho dù thế nào kết cục của cô hôm nay cũng như nhau thôi, nhưng quả là vận khí của lãnh chúa tốt không tưởng, gặp được hai người cực phẩm như vậy a."

"Hức! Hức!! Hức!!!." Bây giờ Harina còn nghe được gì nữa, hành động duy nhất của cô ấy đang làm chỉ có khóc và mong rằng mọi chuyện sẽ qua thật mau. Xem ra đã đến lúc mình thức dậy rồi.

"Uh!!! Uh!!!." Bắt chước giống Harina mình cũng từ từ mở mắt.

"Harina chan! Sao cậu khóc vậy!." Diễn giống như thật, mình la lên.

"Các ông đúng là lũ khốn! Tôi sẽ cho các ông biết tay!!."

Mình gầm lên tung lao tới thẳng mặt lãnh chúa tung một đấm

"Dừng lại! Emilia! Đây là lệnh." Hơi bất ngờ về hành động của mình nhưng lão lãnh chúa vẫn kịp ra lệnh.

"Uh!!!! Sao lại thế này." Nắm đấm của mình dừng lại ngay tức khắc như có một sức mạnh cực lớn giữ nó lại vậy, có vẻ như cho dù với chỉ số mấy trăm ngàn hiện tại mình cũng không thể chống đối khi chiếc vòng cổ này còn ở đây.

"Nguy hiểm quá a!. Mặc dù ta có bị thương cũng không sao nhưng khuôn mặt dễ thương này bị hủy sau này sao bán được giá đây."

"Ông rốt cuộc đã làm gì tôi."

"Emilia chan! Xin lỗi cậu! Mình thật sự hại cậu rồi." Vẫn với khuôn mặt đẫm nước Harina kêu lên thống khổ. Nhìn thấy cảnh này mình nghiến răng nghiến lợi ánh mắt nhìn chằm chằm vào những tên có mặt ở đây.

"Wa! Cái nhìn dễ sợ quá! Để coi chút nữa ngươi có thể làm vẻ mặt đó không nhé. Ngồi xổm xuống! Banh hai chân ra! Emilia! Đây là lệnh."

"Ah!!!!Thân thể mình… Tự cử động!!!!.” Mình lên tiếng với vẻ mặt rõ ràng bi thống, cho dù tập trung toàn bộ sức mạnh để chống cự nhưng chân mình vẫn không thể dừng được, nó dần dần hạ xuống, hai đầu gối đang banh ra lộ ra chiếc pantsu màu trắng dễ thương ngây thơ đang mặc.

Thiệt tình á, tuy đã coi nhiều Hentai về cái thể loại điều khiển cơ thể này rồi, nhưng bây giờ đích thân trải nghiệm đúng là trải nghiệm không mấy tốt đẹp a.

Nhưng đến tột cùng thì…. Sao mình cảm thấy kích thích khó đỡ luôn a đúng là càng không hiểu nổi bản thân nữa.

"Tự sướng đi Emilia! Đây là lệnh."

Đủ rồi a! Tay mình đang thật sự di chuyển xuống dưới, mặc dù rất muốn hưởng thụ game này nhưng nếu tiếp tục đi tới thì chỉ e rằng mình sẽ rơi vào hố sâu vạn trượng không đời nào có thể trở lại được mất.

Skill CONTRACT MANIPULATE! Kích hoạt. Mình ngẫm trong đầu như vậy. Và một cái bảng hiện lên.

"Giao ước nô lệ đang hiện hành! Nô Lệ Emilia! Chủ Nhân Jacopt! Hãy quyết định phương thức hành động."

"Nếu các ông tưởng như vậy là hạ được tôi. Thì CÁC ÔNG PHẠM SAI LẦM LỚN RỒI ĐÓ!. Giao Ước Nô Lệ! Hủy! "

Mình quát lớn! Và ngay khi đó, vừa đúng lúc tay mình chạm vào chỗ hiểm phía dưới đó thì dừng lại, đừng coi thường nó, nếu trễ một chút chỉ e rằng mình không còn đủ tỉnh táo để ra lệnh cho skill được vì kinh nghiệm Hentai cho thấy là con gái làm thì cảm xúc sướng mãnh liệt hơn con trai nhiều, thế nên đối với một trạch nam như mình thì nó có thể không khác gì đại hồng thủy rửa đi ý thức của mình luôn đấy. Và rất có thể mình sẽ không còn có thể hay nói trắng ra là không muốn dừng nữa.

"Hôm nay các ông sẽ phải trả giá vì hành động của mình." Mình đứng lên nhìn thẳng vào bọn chúng

"Sao thế được! Giao ước nộ lệ không hoạt động! Lãnh chúa đại nhân. Hãy cẩn thận!" Jack có vẻ bắt đầu cảm thấy không ổn và di chuyển thân hình.

"Khoan đã Jack! Để ta xem nó làm gì được ta. Cho dù giao ước nô lệ không hoạt động với nó nhưng vẫn hoạt động với con bé kia a. Đau đớn mà ta nhận được đều chuyển qua con bé kia, nó dám đánh ta không."

"Được lắm! Đã vậy tôi sẽ phế tên Kevin cháu ông trước."

"Ngươi dám không! Chỉ cần Kevin có chuyện gì ta sẽ ra lệnh khiến con bé này đau khổ sống không bằng chết. Nhưng đừng quên Jack có thể bảo vệ Kevin, chờ Kishgal đến là ngươi sẽ gặp kết cục của mình, Kishgal là lính đánh thuê LVL39 cấp C+ đó

Hừ! Xem ra trong suy nghĩ của hắn thế trận đang cân bằng, thậm chí là hắn đang chiếm thượng phong nữa nhưng mình phải cho hắn ta thấy hắn ta hôm nay phạm sai lầm như thế nào.

Mình tiến tới Harina đang ngồi dưới sàn nhìn mình với ánh mắt bất lực cùng sự cầu cứu mặc dù có thể bản thân cô ấy biết đó là vô vọng.

"Xin lỗi cậu! Harina chan! Mình cứu cậu ngay đây."

Mình đưa tay chạm vào cái vòng cổ của Harina sau đó nhìn thẳng vào tên lãnh chúa

"Tôi sẽ cho ông thấy, ông sai lầm thế nào khi dám đụng vào lãnh thổ của tôi. CONTRACT MANIPULATE. Giao Ước Nô Lệ! Hủy!."

*Rắc!* Chiếc vòng cổ đã vỡ và mọi người căn phòng này đều trợn tròn mắt ra.

"Không thể a! Không thể a! Tại sao mày lại có thể hủy đi giao ước nô lệ."

Cũng không trách hắn a, chiêu này quả là độc nhất vô nhị, tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả. Nó chính xác thuộc lĩnh vực của thần rồi. Và đối diện với điều đó Jacopt đã mất bình tĩnh khi mất chủ bài của mình.

"Jack! Giết hai đứa nó cho tao.!"

"Vâng thưa lãnh chúa!" Nghe được lệnh Jack chậm rãi cẩn trọng tiến đến gần mình.

"Ông lâu lắc quá! Vậy tôi sẽ tấn công trước." Mình giơ bàn tay ra "Hấp Chưởng." Mình dùng skill Force lực hút với Jack

Ngay lập tức mình cảm thấy tay mình như một máy hút bụi mạnh mẽ hút mọi thức về phía nó và có vẻ như vì bất ngờ Jack đã không kiểm soát được cơ thể và bị hút về phía mình

"Đây là skill gì vậy."

"Thậm chí ông còn kém hơn cả Tiêu Ninh trong ĐPTK nữa. Người ta cho dù bị hút tới vẫn con đủ bình tĩnh ra skill ứng phó còn ông thì nội kinh ngạc cũng đủ thời gian cho tôi xài skill quyết định mấy chục lần rồi. Nhưng đừng mong tôi sẽ cho ông xài."

"Xuy hỏa chưởng." Với tay còn lại mình sử dụng Force với lực đẩy. Và do hai lực ngược nhau nên Jack đã lãnh đủ.

Emilia tấn công Jack, Jack mất 1500Hp, HP hiện tại 700/2200, vì đau đớn vượt sức chịu đựng nên bị trúng hiệu ứng ngất xỉu.

Hên quá ta, mình không giết hắn, đúng vậy đó, các bạn thử nghĩ coi chỉ số của mình giờ tới mấy trăm ngàn thì cây máu chỉ có 2200 của hắn chịu nổi không a thế nên mình mới nói là hên quá.

“Một chiêu hạ được Jack. Rốt cuộc mày là ai.”

“Một thôn nữ ở nơi không có trên bản đồ thế giới thôi.” Mình lên tiếng trong khi tiếng lại gần Kevin cùng Jacopt

“Đừng lại đây! Khốn khiếp Kishgal đâu rồi! Sao lúc này hắn lại không có mặt.”

“Hắn tới thì cũng không cứu được ông đâu. ra! Hấp Chưởng."

“Không!!!!!.” Tên lãnh chúa la lên và ngay lập tức hắn đẩy Kevin đang đứng bên cạnh nhằm thoát khỏi lực hút của skill thức.

“Sao chú lại.” Kevin la lên như không tin vào những gì chú của hắn làm

‘Im mồm! Tao cho mày bao nhiêu thứ, hôm nay mày phải thế mạng cho tao.” Jacopt gầm lên điên cuồng chạy ra cửa.

“Ya!!!!.” Thấy Kevin đang tới gần mình tung một cước, sở dĩ mình không dùng Xuy Hỏa Chưởng vì Kevin căn bản là một tên phế vật nếu xài skill quá mạnh hắn chết thì sao.

Emilia tấn công Kevin, Kevin mất 300Hp, HP hiện tại 200/500, vì đau đớn vượt sức chịu đựng nên bị trúng hiệu ứng ngất xỉu.

Quả là lạ thật a, với tên Jack mình có thể đánh tới 1500HP nhưng sao với Kevin chỉ có 300Hp vậy nhỉ cho dù mình không xài skill nhưng cũng đâu yếu tới mức đó a.

Nhưng bây giờ đâu phải là lúc nghĩ về vấn đề đó nha Emilia

Đúng rồi! Cám ơn các bạn đã nhắc nhở, lão kia chạy mất rồi, nếu để lão trốn được thì rắc rối lắm. Nghĩ vậy mình vận lực phóng đi.

*Ầm!*

“Đừng hòng chạy trốn!” Chỉ bằng một cái nhún chân mà mình đã lao đến trước mặt lão.

“Không đừng đến đây.” Jacopt run rẩy ngồi bệt xuống đất

“Tôi đã nói là hôm nay ông không thoát được đâu. Đền tội đi.”

Mình nắm chặt nắm đấm dồn hết sức mạnh cả cơ thể run lên, nghĩ đến những gì hắn đã làm với Harina khiến cho máu huyết mình càng lúc càng sôi sục.

“CHẾT ĐI!!!!!!”

“Ice Spike!.” Một tiếng quát lớn vang lên và chặn trước mặt mình là một hàng chông băng.

“Tôi từng nói với ông là dừng vụ này ngay từ đầu mà ông không nghe bây giờ đến tình trạng này thì tôi muốn cứu ông cũng khó.”

Vài miếng chông băng vỡ ra và xuất hiện trước mặt mình là một người đàn ông lực lưỡng trang bị kỹ càng và toàn thân toát ra ánh sáng tím nhạt

“Kishgal.”Mình lên tiếng cảnh giác.

“Không phải chiều nay anh không muốn đánh với tôi sao”

“Chiều nay khác! Chiều nay là ngoài nhiệm vụ của ta! Còn bây giờ cô sắp tấn công ông ấy! Nếu ta không ra tay thì coi như vi phạm hợp đồng rồi, mặc dù quả là ta không muốn chiến với cô chút nào. Cô có thể từ bỏ được không.”

Mình chậm rãi lắc đầu “Thiên Uy Sáo Trang! Hiện!”

“Cái gì! Cô là cấp A. Chỉ có cấp A mới có thể khiến cho trang bị tùy ý ẩn hiện như vậy.” Nói đến đây sự sợ hãi đã xuất hiện trên mặt Kishgal

“Vậy anh từ bỏ được không! Chắc ông ta đâu có trả anh số tiền đủ để giải quyết nhiệm vụ cấp A đâu nhỉ.”

“Ta sẽ trả thêm! Ta sẽ trả thêm sau khi về! Hãy bảo vệ ta đi Kishgal! Bây giờ chỉ có cậu mới có thể bảo vệ được ta thôi.”

“Hừ! Đừng quên đó!” Nói xong Kishgal dộng vũ khí hắn xuống đất, một hàng chông băng xuất hiện bao lấy Jacopt

“Ở yên trong đó đi, nếu ta không bại thì sẽ không ai đụng được tới ông đâu.”

Có vẻ tên Kishgal này cũng cơ mưu lắm đây, hắn cố tình giam lỏng tên lãnh chúa này để thể hiện cho mình thấy là hắn ta không có ý định toàn lực chống lại mình và sẵn sàng từ bỏ nếu có chuyện gì xảy ra. Như vậy cũng tốt, mình cũng không muốn đối đầu với hắn cho lắm, dù sao hắn vẫn chưa làm gì khiến mình khó chịu cả.

‘Một nhiệm vụ cấp B+.”Mình lên tiếng và giơ ngón tay ra. “Tôi sẽ gánh cho anh. Chỉ cần chia tiền anh 8 tôi 2!”

Kishgal nghe được sững người. Mình biết mà, với cấp C+ của hắn thì nhiệm vụ cao nhất hắn có thể nhận chỉ là B+ mà thôi và độ khó thì cũng không phải là đơn giản. Nếu có mình gánh team thì không phải lo lắng rồi. Chưa kể chia tiền 8-2 nữa. Chắc chắn hắn chưa bao giờ nhận được giao dịch như vậy đâu.

“Hai nhiệm vụ! một B và một B+. Tiền chia 8-2.”

Quả là biết làm tiền người khác a, có vẻ hắn cũng nhận ra tôi không muốn chiến với hắn nhưng thôi cũng được.

“Được! Nhưng những trang bị và đồ có giá trị của tên lãnh chúa cùng Jack anh hãy giúp tôi bán hết và đưa tiền cho tôi.”

“Không thành vấn đề.” Kishgal lạnh lùng lên tiếng và ngay lập tức những tảng chông băng tan đi để lại tên lãnh chúa đang run rẩy trong đó.

“Đừng lo, tôi sẽ không giết ông đâu! Nhưng ông vẫn phải ăn năn hối cải những gì mình đã làm.”

Mình giơ tay ra và… “Heaven Dominion Authority.”

Một ánh sáng lóe lên và mình chỉ nghe thấy tên lãnh chúa la lên một tiếng.

“Cứ ở trong này mà sám hối khoảng mười mấy năm đi nhé.”

Mình nhặt quả cầu thủy tinh rơi trên đất, bên trong có một tên lãnh chúa đang la hét điên cuồng trong đó nhưng mình không còn nghe được nữa rồi.

“Anh có phiền không nếu tôi cho tên Jack và Kevin vào đây luôn.”

‘Cứ làm như cô muốn, Jack với ta chỉ là người được thuê thêm thôi chứ ta với hắn không có quan hệ gì hết, còn Kevin thì ta càng không quan tâm.”

Nói xong Kishgal quay bước. “Ta sẽ quay lại tìm cô nếu có nhiệm vụ thích hợp.”

Quả là một tên lãnh đạm a. Thấy hắn rời khỏi mình cũng nhanh chóng phóng đi gặp Harina kẻo cô ấy lại lo lắng. Nhưng ngay khi đó...

“Chà! Xem ra Emilia không gặp được cô ấy rồi a. Nhưng mình cũng phải hoàn thành những gì mình phải làm mới được."

Bằng một cú dậm chân, mình đã đứng trước mặt Kishgal

"Chuyện gì nữa."

"Có chút thay đổi, phiền anh giải quyết Kevin và Jack hộ tôi. Sẽ trả công sau"

Mình vạch tay ngang cổ biểu hiện rất rõ ràng yêu cầu

"Được! Ta sẽ nhận."

Nói xong Kishgal lao ngay tới mục tiêu của mình

Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, mình nở một nụ cười miễn cưỡng sau đó phóng tới một chỗ kín đáo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play