Ngoài trời chỉ mới canh Tý đang trong giấc nồng ôm chăn ấm thì mọi người nghe tiếng la hét hoảng hốt khiến họ tỉnh dậy. Tiếng hét phát ra từ phòng của Cự Giải khi mọi người có mặt thì khắp người cô mồ hôi nhễ nhại mặt mũi tái mét hiện lên sự lo sợ.
- "Cự Giải cháu không sao chứ?" – Phi Âu hỏi (bác chủ quán đồng hành cùng nhiệm vụ của mấy đứa nhà mình)
- "Máu xung quanh rất nhiều máu trẻ em chết rất nhiều còn có cả những bà lão chạy không kịp...máu...chết...Á" – Cự Giải hoảng hốt
- "Bình tĩnh nói anh nghe em mơ những gì" – Thiên Yết trấn an
- "Em thấy có một con rắn khổng lồ màu trắng đôi mắt đỏ ngầu nó phun lửa đốt hết cả một vùng có rất nhiều người chết thực sự đáng sợ" – Cự Giải run rẩy
- "Không sao đâu mơ thôi mà cậu đừng lo" – Thiên Bình nắm tay Cự giải
- "Nó khác với cơn ác mộng cảm giác rất thực tế tớ lo lắm" – Cự Giải hoảng hốt hơn
- "Chắc dạo này xuyên không với nghe chuyện Xà Tộc nên ám ảnh quá thôi ngủ đi phải nghe lời bác sĩ này chứ" – Bạch Dương khuyên bảo
- "Đúng đó Cua ngốc đừng sợ ngủ đi nha" – Xử Nữ véo má cô trêu chọc
- "Ừ thôi mọi người về ngủ tiếp đi" – Cự giải thúc
Nói rồi tất cả trở về phòng tắt hết đèn căn phòng lại tối như mực vừa ngủ một lát thì Cự Giải lại mơ thấy giấc mơ kì quái đó nó khiến cô lại một lần thức giấc nhưng lần này cô bịt kín miệng mình để không làm phiền mọi người. Cơn ác mộng này lần đầu cô thấy nó làm cho cô có cảm giác bất an vô cùng khiến tim cô đau thắt thở chỉ biết thở dốc lấy bình tĩnh. Đang trong cơn hoảng loạng thì bóng trăng soi khiến cô nhìn được một bóng đen lướt nhanh qua.
- "Ai mau ra mặt" – Cự Giải cầm kiếm vội lao ra ngoài
- "Suỵt nói nhỏ thôi" – một người từ đằng sau ôm lấy cô
- "Thiên Yết???" – cô ngạc nhiên
- "Anh biết em sẽ không ngủ được nên qua đây" – anh nói rồi nắm chặt tay cô mà ngắm ánh trăng qua khẽ lá
Khung cảnh rất lãng mạn lá cây rơi gió thổi xì xào một đôi hạnh phúc đứng nắm tay nhau uống ánh trăng tan. Một lúc thì Cự Giải gục ngủ bên cạnh Thiên Yết khiến anh chỉ cười khẻ mà bế cô gái ngốc này về phòng. Vừa đặt cô xuống quay người đi thì lại nghe tiếng rêи ɾỉ trong giấc mộng của Cua làm anh vội quay người mà nắm tay cô định lay dậy thì lạ kì thay khi tay anh chạm cô những tiếng rêи ɾỉ kêu la biến mất mà thay vào đó là nụ cười nhẹ trong mộng thật tinh khôi.
* Sáng hôm sau
- "Điện máy xanh u woa...u woa...điện...woa" – Nhân Mã vừa lau chén bát vừa hát
- "Bảo Bình cậu chỉ tôi tính cái sổ này cái rắc rối quá đi mất" – Sư Tử cầm sổ bán hàng chạy lại phía Bảo Bình
- "À cậu ngồi đi tôi chỉ cho...thế này nhé...rồi vậy nè...xong đến này...bla... bla..." – cả hai ngồi bàn tán về cái sổ khiến Ma Kết và Kim Ngưu đen cả mặt
- "Hey làm gì mới sáng sớm mà hai diu (you) đen mặt thế" – Song Tử thắc mắc hỏi Ma Kết với Kim Ngưu
- "Bởi vì anh ghen ghen ghen ghen mà
Vì anh đang yêu em thôi thôi thôi mà
Là anh đang ghen ghen ghen ghen mà
Bởi vì anh đã quá yêu em, quá yêu em" – Nhân Mã vừa cười vừa hát tiếp
Cảm thấy một mùi sắc khí nồng nặc bao quanh hai con người "không thuộc về nhau" kia liền quay sang dỗ người yêu
- "Aigo anh chỉ Sư Tử mấy chỗ thôi mà" – Bảo Bình vội vàng giải thích làm "khuôn mặt đáng thương" khiến chị Kết đỏ cả mặt
- "Ngưu nhỏ ơi em chỉ muốn học tốt hơn thôi mà ~~" – Sư Tử đưa cặp mắt cute phô mai qua liên tục chớp khiến tim anh Trâu xốn xang không nguôi
- "Biết rồi" – Ngưu và Kết đồng thanh giang tay ôm lấy người yêu
Đang mãi vui vẻ cười nói thì bác Phi Âu đi xuống xem xét công việc của tụi nó như thế nào mọi thứ xem ra rất tốt à nha trên cả tuyệt vời
- "Tiểu Yết với Giải Nhi đâu rồi?" – bác Phi Âu bất ngờ hỏi
- "Nhắc mới nhớ sáng giờ cháu không thấy hai người họ đâu hết ạ" – Song Ngư vội lên tiếng
- "ÙI nướng cháy khét cả rồi lên kêu họ dậy thôi" – Bạch Dương kéo cả đám đi lên "gọi hồn" hai người kia dậy
Vừa mở cửa ra đã thấy Thiên Yết đưa tay lên miệng ra hiệu nhỏ tiếng nên họ biết điều im lặng còn thấy tay Yết Yết cầm chặt Giải Nhi không buông ánh mắt thì đầy sự tò mò lẫn lo lắng.
- "Có chuyện gì sao?" – Bảo Bình hỏi
- "Tôi phát hiện mỗi lần Giải Nhi gặp ác mộng chỉ cần tôi chạm vào cô ấy sẽ yên giấc lại điều này rất kì lạ" – Thiên Yết ôn tồn giải thích
- "What? Có chuyện này cơ á cứ như truyện cổ tích thế" – Kim Ngưu ngạc nhiên
- "Như thần giao cách cảm ấy nhỉ?" – Thiên Bình cũng tò mò không kém
- "Công nhận lạ thiệt đó" - Ma Kết góp lời
- "....." – mọi người tiếp tục thảo luận
Đang phiếm chuyện rất vui thì người nào đó trên giường động đậy ngọ nguậy lồm cồm ngồi dậy dụi mắt trông dễ thương hết nước luôn.
- "Cua nhỏ dậy rồi à" – Thiên Yết cười nhéo nhẹ mũi cô
- "Ưm mà sao mọi người đông đủ dữ" – Cự giải thắc mắc
- "À thế này nè....bla....bla" – cả đám kể lại cho cô mọi chuyện nãy giờ làm mặt cô đần ra rồi dần dần lại đỏ mặt mới ghê chứ
- "Uầy yêu lâu thế còn mắc cỡ à?" – Sư Tử lên tiếng trêu
- "Tướng em ngủ rất khó coi" – Thiên Yết cũng châm chọc cô
- "Anh lợi dụng em đồ lưu manh háo sắc" – cô lấy gối ném Yết Yết
Cả đám ngồi cười ha hả bắt đầu ngày mới mong tươi đẹp hơn. Rồi mọi người cùng nhau xuống ăn sáng để bắt đầu ngày đầu làm nhiệm vụ lần này họ còn có trợ thủ nha mỗi nàng có một cô nô tì mỗi chàng có một thị vệ tất cả đều biết võ công y thuật được hoàng thượng ban để hộ giá. Họ dự tính đầu tiên lên chùa Thiếu Lâm ở núi Trường Sơn xem có tìm được thần khí hay được khai triển năng lực không do hay xem phim thường thấy mấy cái thần khí bí kíp toàn cất giấu nơi hiểm trở không à. Kiệu xe chở 12 người còn 12 nô tì thị vệ đi theo sau phò giá rất an toàn. Đang đi thì Cự Giải tự nhiên thấy khó thở khiến họ dừng lại dọc đường vào ở nhờ một ngôi nhà trong thị trấn dưới chân núi.
- "Đỡ hơn chưa?" – Thiên Yết lo lắng
- "Tốt hơn rồi" – Cự Giải gượng cười xua tan lo lắng của anh cũng như mọi người
- "Hay chúng ta tạm nghỉ ở đây đã tí đi tiếp" – Nhân Mã đề nghị
- "Cũng được" – Kim Ngưu tiếp lời
Chỉ có điều căn nhà họ đang ở nhờ có hơi nhỏ cũng ít đồ đạc so với Hoàng Đạo lầu của bọn họ xem ra gia chủ không giàu có cho lắm. Đang trong suy nghĩ thì một bà lão từ trong bếp bưng ra chén nước màu đen như thuốc trong phim giọng bà trìu mến ấm áp lắm.
- "Cháu gái uống cái này sẽ đỡ hơn đấy mong mấy cháu thông cảm nhà lão chả có gì đãi khách hết chỉ có mấy cái bánh hèn mọn thôi" – Bà đưa chiếc bát có chút sứt mẻ trước mặt Cự giải cô vui vẻ đón nhận mà uống hết
- "Đạ tạ bà" – Song Tử chấp tay trước mặt kiểu kiếm hiệp
- "Ca ca, tỷ tỷ Tiểu Nguyệt đói lắm mong các vị làm phước cho muội và bà tí đồ ăn bà cháu muội mấy ngày chưa ăn gì rồi" – cô bé từ trong chạy ra áo quần sạch sẽ nhưng chắp vá đầy chỗ nhìn rất đáng thương
- "Tiểu Nguyệt ngoan đợi một lát bà ra chợ mua chút đồ ăn cháu đợi ở nhà sắp xếp chỗ ngủ cho ca ca tỷ tỷ với nhé" – bà lão vừa nói vừa vén tóc cô bé
- "Dạ vâng" – cô bé ngoan ngoãn trả lời thì bà lão cũng rời đi
Mọi người dù tuổi trẻ nhưng vẫn thấy được khí chất thanh cao hiếu khách của bà lão có lẽ cho dù nghèo hai bà cháu vẫn tự trọng. Họ bèn ngồi xuống tò mò hỏi cô nhóc đó
- "Nguyệt Nhi muội sống với bà thôi à?" – Xử Nữ dịu dàng nói
- "Vâng cha mẹ muội mất sớm bà nuôi muội từ nhỏ bà rất yêu muội mỗi lần bà bán bánh khoai đều mua quà về cho muội nhưng giờ bà già làm không nhiều nữa phú ông sắp xuống bắt muội làm nô tì vì bà không trả tiền thuế đất đủ cho phú ông. Muội sợ lắm...huhu" – cô bé nói tới đây liền bật khóc
- "Đừng sợ ở đây là ít ngân lượng và chi phiếu hai bà cháu có thể đủ sống về sau đấy coi như tiền cảm ơn bát thuốc của tỷ này và tiền mua mấy cái bánh khoai cũng như tiền trọ của bọn huynh" – Bảo Bình đưa một túi tiền cho cô bé
- "Không được đâu bà sẽ không cho muội nhận nó" – cô bé rút tay lại
- "Ây da đợi bọn ta về muội nói với bà y chang khi nãy ca ca này nói ấy bà sẽ không trách đâu nhớ đợi bọn ta về đã nhé" – Sư Tử nhắc nhở cẩn thận
- "Đa tạ ca ca. Đa tạ tỷ tỷ" – cô bé vui mừng đi cất tui tiền có lẽ chỗ đó không là bao với họ nhưng đủ làm cho một số người hạnh phúc thì 12 sao vui rồi.
Buổi tối bà lão nấu nhiều món ngon đãi khách 25 con người kia ăn uống cùng hai bà lão rất vui mặt dù phải ngồi dưới đất. Đang ăn thì nghe tiếng dân làng hỏng hốt kêu lo còn thấy lửa cháy dữ dội ra đến nơi xem thì thấy một con Bạch Xà khủng lồ đang phun lữa như thiêu rụi cả thị trấn nhỏ này.
- "Đây giống như những gì trong giấc mơ của tôi" – Cự Giải mặt trắng bệch
- "Hả? Cháu nói thực chứ?" – bác Phi Âu kinh ngạc
- "Đúng rất giống ạ"- cô kiên quyết gật đầu
- "Xem ra cháu là người đầu tiên tìm được năng lực rồi Nhà Tiên Tri à" – bác Phi Âu cười lớn làm mọi người bối rối không ngớt
------------------------------------------------------------------------
Bác Phi Âu nói vậy có nghĩa gì? Mọi chuyện là thế nào?
MỜI CÁC BẠN ĐÓN ĐỌC CHAP TIẾP THEO!!!