*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Thứ hai lặn đáy biển, thứ ba xem phim, thứ tư đi công viên Thế Kỷ* chơi, thứ năm thôi được rồi, nghỉ một ngày, đến thứ sáu lại đi xem triển lãm tranh. Thứ bảy chủ nhật không cần nói, tuần trước đi Xà Sơn**, tuần này lại đi Chu Gia Giác***."

Cô Tiền tựa vào trên ghế sô pha dài, nói một mạch mà không ngừng: "Thầy tôi tính toán sao quá tốt, một tuần bảy ngày thì gặp nhau sáu ngày, đây gọi là gì, là yêu đương cuồng nhiệt nha! Chúng tôi yêu nhau khi anh ta có bản lĩnh, một tuần gặp hai lần vẫn suốt ngày kêu khổ......"

Cô ấy hơi thẳng lưng, đôi mắt bỗng chốc đỏ lên, thái độ căm giận của cô cũng được giảm bớt, cẩn thận cầm xấp giấy lau nước ở khóe mắt: "Tôi biết, tôi biết rõ, chia tay đã một năm rưỡi rồi...... Bác sĩ Lưu, không cần cô nói lý lẽ tôi cũng hiểu rất rõ, thật sự chính là tôi.... chính là tôi không nhịn được, tuần trước tôi đã hạ quyết tâm, vừa quay về lại ngay lập tức đi công tác, ba ngày không mở Weibo, chỉ là ngày đó từ sân bay đi ra ngoài, tôi ngồi trong taxi thấy quảng cáo bệnh viện sản nhi, cô hiểu mà bác sĩ Lưu, thật sự trong phút chốc tôi không nhịn được......"

Cô Tiền năm nay 27 tuổi, mặc dù xuất thân danh giá, gia giáo, gia cảnh đầy đủ, sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, nhưng không biết làm sao đường tình duyên trắc trở, cùng bạn trai cũ yêu nhau bốn năm rồi chia tay, đã một năm rưỡi vẫn chưa vượt qua được cú sốc này, bất đắc dĩ tìm kiếm trợ giúp từ chuyên gia—— cô ấy đến tư vấn rất có quy luật, mỗi tuần đều bắt đầu bằng việc tự mình sám hối, đây là lần thứ 26 Lưu Hà chứng kiến, sau mỗi lần tư vấn, cô Tiền đều hạ quyết tâm bắt đầu lần nữa nhưng mà cho tới bây giờ chưa có một lần thành công.

"Có lúc cũng nghĩ, mình sống như vậy còn có ý nghĩa ư, người ta cùng hồ ly tinh ngọt ngọt ngào ngào, mỗi ngày tình cảm muốn chết, còn tôi ư? Sau khi tan làm cũng không có việc gì, ngồi ở trong phòng làm việc lướt Weibo." Cô Tiền thút tha thút thít: "Tôi tự biết như vậy là không được, đúng là có phần hơi quá rồi, bác sĩ Lưu sao mà tôi đến mức này, anh ta không cập nhật Weibo, được, bắt đầu từ Weibo ông chủ của anh ta, Tổng giám chi nhánh bọn họ, còn mới tuần trước vừa đến công ty bọn họ chính thức nhận chức —— oh, nói đến chính thức, bác sĩ Lưu tôi nói cho cô biết, may mà tôi có kết bạn với cô ta——"

Cô Tiền phấn chấn, tốc độ nói cũng thay đổi rất nhanh: "Tôi cảm giác có chuyện, nhất định cô ta có ý với Gia Bá, tôi thấy cũng chưa chắc Gia Bá không có ý gì với cô ta, hai người là bạn bè lại có cảm giác rung động lẫn nhau, nói không chừng Gia Bá bí mật cùng cô ta cấu kết làm bậy, người đàn ông kia, tôi hiểu rất rõ ——"

“Gia Bá chặn cô trong vòng bạn bè phải không?" Lưu Hà hỏi: "Nên cô mới mở tài khoản phụ kết bạn với anh ta?"

"Ừ" nói đến đúng ý, cô Tiền không khỏi ngồi thẳng: "Tôi mới mở một tài khoản, làm đại lý mua sắm đồ Nhật, giá tiền so người khác cũng ưu đãi nha! Người khác làm mục đích chính là kiếm tiền, tôi à, không lỗ vốn là tốt lắm rồi, cô biết không Gia Bá có một đồng nghiệp là bạn thân của tôi, ngay lập tức tôi giới thiệu cho cô ấy, không tới ba ngày cả công ty họ đều lần lượt kết bạn, cả con điếm kia ——"

Cô nhìn Lưu Hà một cái, đổi giọng: “Ngay cả bạn gái mới của Gia Bá cũng thêm tôi, căn bản trừ mấy đồng nghiệp nữ ra, vòng bạn bè đều theo dõi được, tài khoản kia của tôi không có quyền hạn cũng không sao cả, tôi còn có một cái tên khác, dùng ảnh đại diện đều là ảnh mạng, cô biết đấy, căn bản có thêm không ít đàn ông tới......"

Tâm tình của cô lại chua sót: "Tôi nói với cô, bác sĩ Lưu à, đàn ông không phải thứ tốt đẹp gì, ông chủ Gia Bá, bình thường nhìn qua nhân mô cẩu dạng*, cô không biết được anh ta bí mật nói chuyện phiếm đều là bộ dạng gì! Cái giọng điệu nói chuyện đó con mẹ nó quá dâm đãng luôn, ghê tởm! Cũng may, Gia Bá không phải loại người như anh ta —— ai......"

Nói xong, tinh thần cô lại chán nản: "Nhưng mà anh ta cũng không phải là thứ tốt đẹp gì, rốt cuộc còn không phải là đá tôi rồi sao."

Lưu Hà khẽ cười, rót cho cô một ly trà nóng: "Gần đây người nhà không giới thiệu đối tượng?"

"Lại muốn khuyên tôi dời tiêu điểm chú ý à?" Cô Tiền cũng cười: "Giới thiệu thì có, nhưng mà cũng không để ý."

"Là không có cảm giác, hay là điều kiện không đủ?"

"Điều kiện cũng vô cùng tốt, có thể so được với Gia Bá, nhưng chính là...... Không nói rõ được, không có cảm giác thôi." Cô Tiền nói: "Tâm tư không đặt vào việc này, bình thường chuyện cần làm quá nhiều."

Hầu hết thời gian sau giờ làm việc đều xử lý Weibo, cửa hàng nhỏ uy tín, làm đại lý, giả vờ làm một phụ nữ xa lạ, theo dõi người cũ, làm sao có thời giờ tiếp xúc với người mới đây?

"Nếu như từ góc độ khác không có cách nào thuyết phục mình, tốt hơn là cô suy nghĩ một chút cô bỏ tiền vốn, không chỉ là thời gian, còn có tiền bạc, đại lý của cô trên căn bản là không kiếm tiền, còn phải dính vào nó." Lưu Hà nói: "Còn có chi phí mỗi tuần tới đây tư vấn, đều là cô trả tiền, cô chỉ cần không làm những việc này, chính là đã tiết kiệm tiền, cô nói đúng không, cô Tiền?"

Cô Tiền nghe vậy không ngừng gật đầu, như mọi lần qua hơn nửa giờ trị liệu tâm lý thay đổi, cô bắt đầu thử thuyết phục mình, thật là bản thân cũng có thay đổi rồi: "Vậy tôi thử xem một chút —— cô nói thật đúng, tính những thời gian này mà tôi đi bày bán hàng vỉa hè, thậm chí chưa đến một năm rưỡi tôi đã giàu to......"

Thời gian một giờ cố vấn trôi qua rất nhanh, khi kết thúc tinh thần cô Tiền thoải mái, hình như có thu hoạch lớn, cô vừa mở điện thoại di động vừa nói: "Cô Lưu, cám ơn cô—— tôi cảm thấy một tuần mới này nhất định là một khởi đầu tốt, vậy tôi đi trước, cuối tuần gặp lại, cô Lưu."

"Cuối tuần gặp." Lưu Hà tiễn cô rời phòng cố vấn, trở lại trước bàn làm việc, cô thở ra một hơi, thoáng xoa bóp huyệt thái dương —— với lương hiện tại của Lưu Hà bây giờ mà nói, trên lý thuyết mỗi ngày cô có thể thu vào lên tới hơn vạn tệ, nhưng cũng chỉ là lý thuyết, trong hiện thực, ngoài việc cố vấn liên tục dẫn tới giảm hiệu suất cùng cảm giác mệt mỏi chồng chất ra, vì công việc ghi chép tạo hồ sơ bệnh nhân bằng tay cũng tốn một chút thời gian, bản thân Lưu Hà một ngày sắp xếp tối đa sáu giờ làm việc, mà cô Tiền thật sự rất không thích hợp làm người tư vấn thứ sáu, đặc biệt là......

Lưu Hà dành nhiều thời gian hơn so bình thường để hồi phục, mà dường như có lẽ đã vượt ra khỏi giới hạn kiên nhẫn của người khác, kèm theo một tiếng vang nhỏ, cô thấy đèn báo nháy đỏ nháy xanh ——

*Quá kém.* Anh Thẩm nhận xét nói: *Nhân tiện, hi, chiều tối an lành, cô Lưu.*

Đúng, đây chính là lý do cô muốn xếp cô Tiền là người cuối cùng...... Lưu Hà đè lại huyệt thái dương thở dài, nhưng nếu so với lúc mới xử lý anh Thẩm thì lực độ này nhỏ hơn, cô lấy laptop ra, mở đến một trang của Thẩm Khâm, lấy tìm niềm vui trong lòng đau khổ bắt đầu giờ làm việc thứ bảy của mình.

*Anh Thẩm......* cô nhập chữ vào khung tin nhắn *Anh biết rằng, tôi phải bảo mật hồ sơ người bệnh ——*

*,đúng không?*

Không đợi cô nhấn xuống nút en¬ter, Thẩm Khâm đã biết trước hành động của cô và bổ sung hoàn thành câu đối thoại, anh còn gửi tới một sơ đồ tư duy, phía trên màn hình hiện ra một cái cây logic:

Mỗi một lần đều cùng tôi cãi cọ vấn đề đạo đức nghề nghiệp—— đạo đức không ngăn cản được tôi —— vì chắc chắn tôi sẽ không tiết lộ, trên thực tế không dẫn đến tình hình xấu hơn, không muốn mất đi tất cả khách hàng —— lựa chọn giữ yên lặng —— không nhịn được bị tôi làm phiền —— cùng tôi nói chuyện phiếm

—— cuộc sống không nên lãng phí vào việc tranh cãi vô nghĩa, trực tiếp cùng tôi nói chuyện phiếm

*dĩ nhiên, nếu như cô muốn mỗi lần nói đều lãng phí thời gian năm phút đồng hồ, tôi cũng không có ý kiến nữa ^_^* Anh còn thân thiết kèm trên một khuôn mặt tươi cười: *Cô nhất định phải bảo mật bệnh án*—— Tốt lắm vậy chúng ta bắt đầu tiếp tục từ đây, sau đó thì sao?*

*......*

*Anh nói cô ấy quá kém, nhưng tôi phải nói rõ, anh Thẩm, cô Tiền ít nhất không có phạm pháp, không giống anh —— đâu chỉ là đạo đức không ngăn cản được anh, thực sự đến luật pháp cũng không thể ngăn cản anh.*

*>_< được khen thưởng rồi, rất thẹn thùng!*

*......* Lưu Hà đánh mấy dấu chấm lửng, nhưng lại xóa đi: *Như vậy, anh nói cô ấy quá kém, vì sao?*

*Đương nhiên là thủ thuật công nghệ kỹ thuật quá kém! Còn đăng kí tài khoản phụ thêm bạn bè vòng quanh, có nhất thiết phải phiền phức như vậy sao? Sao cô ấy không theo dõi sim của ‘Gia Bá’, cài đặt phần mềm ghi màn hình, tiền vốn ban đầu không tới 1000 đồng, lần đầu tiên cần nửa giờ, cái gì cũng có. Vừa đi làm vừa có thể chú ý hoạt động của Gia Bá bất cứ lúc nào, pha trà cũng có thể nghe điện thoại. Còn cần lãng phí nhiều thời gian sau giờ làm việc như thế hả? Theo lý luận của cô, cái này thuộc loại trình độ thiếu kiến thức dẫn đến năng suất kém!*

Hưng phấn lên cũng không gửi biểu cảm, xem biểu tình thì anh đang dùng chữ để che giấu sự rụt rè? Hoặc là nói, Thẩm Khâm thích sử dụng biểu cảm cùng Thẩm Khâm nghiện công nghệ kỹ thuật, là hai loại trạng thái hoàn toàn không giống nhau?

*Xem ra luật pháp thật sự không ngăn cản được anh......* cô gửi biểu cảm gương mặt mồ hôi lạnh qua: *Nhưng anh không cảm thấy làm như vậy rất thiếu đạo đức sao?*

*Cô đang ám chỉ quan hệ giữa chúng ta sao?* Thẩm Khâm liên tiếp gửi tới 3 biểu cảm gương mặt tươi cười le lưỡi. *Được rồi, quả thật tôi cảm thấy làm như vậy có hơi thiếu đạo đức, chỉ là, nhìn anh ta, Gia Bá không phải còn bắt cá hai tay đấy, việc này cũng thuộc loại hơi vô đạo đức.*

Quan niệm đạo đức mênh mông, có thể dễ dàng khẳng định quan điểm đạo đức trong trường hợp này?

*Chỉ là người phụ nữ này cũng thật kỳ ba(*)* Thẩm Khâm vừa nói, vừa gửi mấy biểu cảm gương mặt lau mồ hôi tới: *Theo dõi người yêu cũ như vậy còn chưa tính, tại sao phải thêm mọi người trong công ty? Có cảm giác mọi thứ liên quan đến Gia Bá đều nằm trong phạm vi nghiên cứu của cô ấy.*

(*)kỳ ba: là một từ ngữ mạng được nhiều người Trung Quốc sử dụng, thường để nói về những người khác thường, từ suy nghĩ cho đến hành động, thực hiện nhiều chuyện làm người bình thường khó có thể tưởng tượng hay giải thích được. Thường dùng để nhạo báng, châm chọc.

...... Hơn nữa còn vô cùng tự luyến, thiếu năng lực nhận thức bản thân......

Xem xét Thẩm Khâm cư nhiên không biết xấu hổ nói cô Tiền nghiên cứu mọi thứ liên quan đến Gia Bá là kỳ ba, Lưu Hà viết hai lần ‘vô cùng’ —— vô cùng, vô cùng tự luyến.

*Gia Bá không bắt cá hai tay.*

Câu trả lời của cô gần như đồng thời tới cùng Thẩm Khâm, Thẩm khâm nói: *Cô ấy làm hơn 20 lần trị liệu ở chỗ cô, chẳng lẽ cũng chưa có một chút xíu chuyển biến tốt sao? Hay là nói bệnh tình trước kia quá nặng?*

Ngòi bút Lưu Hà dừng lại.

Vụ án có tiến triển mang tính đột phá như mong muốn, thậm chí Cảnh Vân cùng tiểu đội cuả anh điên cuồng làm thêm giờ liên tục, thỉnh thoảng gặp Trương Noãn sẽ hỏi một chút chuyện của Cảnh Vân, xem ra còn chưa quyết định có chủ động xuất kích hay không, Lưu Hà dùng băng dán đen che kín camera máy vi tính của mình, tiếp tục làm cô chuyên gia tư vấn tâm lý —— thời gian một tuần trôi qua, dường như nhịp điệu cuộc sống của cô trở về như cũ..... Chỉ ngoại trừ cố vấn tâm lý nhiều thêm một Thẩm Khâm.

Cũng không phải mỗi vụ đều can dự vào, nhưng căn bản mỗi ngày anh đều xuất hiện cùng cô nói vài câu, có đôi khi là châm chọc cô cố vấn người kỳ ba biết bao nhiêu, có lúc lại chấn kinh trước một cú sốc văn hóa, chỉ là Lưu Hà có thể cảm nhận được, thay vì nói Thẩm Khâm cực kì có hứng thú đối với mấy vụ này, chi bằng nói anh muốn tìm đề tài nói chuyện phiếm cùng cô một chút, hôm nay, đây là lần đầu tiên anh phản bác kiến nghị đương sự cố vấn, quá trình cho thấy sự hứng thú rõ ràng.

Nhận thấy, anh cũng không còn tỏ ra tự luyến như vậy. Vấn đề của cô Tiền, có lẽ được anh liên hệ với bản thân, anh tỏ vẻ thắc mắc, chưa chắc là vì cô Tiền.

Cô cân nhắc một chút, xóa bỏ một từ vô cùng —— nhưng là chỉ là một từ.

*Gia Bá không bắt cá hai tay.* Cô lướt qua một loạt dấu chấm hỏi lớn Thẩm Khâm gửi tới, nhắc lại nói: *Sau khi anh ta và cô Tiền chia tay, mới bắt đầu theo đuổi bạn gái mới.*

*??? Cô ấy nói dối sao?* Thẩm Khâm có chút rối loạn.

*Càng giống như là tự lừa mình.* Lưu Hà trả lời: *Nhưng mà cô Tiền cũng có lý do nhận định như vậy —— lý do Gia Bá và cô ấy chia tay chính là anh ta thích người khác. Có lẽ chuyện này đối với cô ấy mà nói coi như là bắt cá hai tay, đến mức bệnh tình, hoặc là nói ‘biểu hiện thất thường’...... Mức độ gần như vẫn giống khi lần đầu tiên tới cũng vậy, quá bình thường.*

*Ách...... Tại sao anh ta thay lòng đổi dạ?*

*Tình cảm thay đổi cần có lý do sao?* Lưu Hà hỏi *hoặc là nói, thấy biểu hiện của cô Tiền, anh còn có thể chất vấn lý do Gia Bá thay lòng sao?*

*Tôi bắt đầu hơi thông cảm với Gia Bá rồi......*

*Như lời của anh nếu là tôi, cũng không quá để tâm mối quan hệ này.*

*? Cô giống như biết rất rõ tình hình—— còn nữa, những lời này thật vô tình, cô Lưu, chẳng lẽ từ trước tới giờ cô không quan tâm đến tình cảm người tới cố vấn sao?*

*Để tâm tình cảm cá nhân đối với người cố vấn là không chuyên nghiệp, anh Thẩm.*

*Vậy cô đối với tôi đây? ●▽●*

Lưu Hà tạm ngừng ngón tay *Anh Thẩm, anh đây là đặt mình vào đối tượng cố vấn sao?*

Cô trả lời hẳn được coi như thẳng thắn, Thẩm Khâm nghẹn họng mấy giây mới trả lời: *Tôi là người thân của người cố vấn thôi! Cô Lưu!*

Anh lại không dám nói tiếp cái đề tài này, mà là tiếp tục hỏi: *Tư vấn 26 lần cũng không có một chút cải thiện, tại sao?!*

*Bởi vì cô ấy không muốn cải thiện ——* Lưu Hà dừng tay lại, do dự một chút, bị Thẩm Khâm nghe lén mất đi khách hàng, dù sao bất đắc dĩ thảo luận có điểm khác biệt so với chủ động tiết lộ nhiều tin tức hơn.

Chỉ là......

*Nếu như anh có hứng thú muốn biết, tôi có thể nói cho anh biết, lần cố vấn này vẫn như cũ, một chút hiệu quả cũng không có.*

*??? Tại sao khẳng định như vậy?*

*Anh đoán cô Tiền bây giờ đang làm gì?*

*Đang làm gì??? Đợi chút, rốt cuộc tôi là hacker hay cô là hacker! Làm sao cô biết bây giờ cô ấy ở đâu?*

*Tôi chẳng những biết cô ấy ở đâu, còn biết cô ấy đang làm gì...... Bây giờ hẳn là cô ấy ở tầng dưới siêu thị thành phố* Lưu Hà nói, thấy Thẩm Khâm gửi tới một đống lớn dấu chấm hỏi, khóe môi cô càng vểnh lên càng cao *Đoán chừng sắp tính tiền chứ, nếu như mà tôi đoán không lầm, cô ấy chắc hẳn mua một con gà có bọc vỏ lá màu xanh không gây ô nhiễm môi trường, có lẽ vẫn là loại đắt nhất siêu thị đó, tiếp đó cô ấy sẽ về nhà hầm cháo gà thật ngon, sau đó lái xe đưa đến dưới lầu nhà Gia Bá, mẹ Gia Bá mở cửa cầm vào trong.*

Thẩm Khâm một hồi không lên tiếng, sau đó gửi hình ảnh màn hình theo dõi lên —— chính là hình ảnh bàn tính tiền của siêu thị, cô Tiền đang đưa một con gà được đóng gói giữ lạnh tốt, tươi sống đưa cho nhân viên tính tiền. *????*

Lưu Hà muốn gửi một cái nhãn dán thủy thủ mặt trăng biến hình qua, nhưng cô chưa từng định nghĩa biểu cảm của bản thân, không thể làm gì khác hơn là bảo thủ gửi đi biểu cảm vạn năm mỉm cười của cô. *:)*

*Xin cô đừng ép tôi, cô là đang ép tôi cầu xin cô sao cô Lưu, sao cô lại nữ vương như vậy? Tôi sẽ không phối hợp với cô, tôi nhất định sẽ tìm ra logic trong đây!*

Không đến hai giây sau *Cầu xin cô, cô Lưu, nói cho tôi biết làm sao cô đoán được, tôi cầu xin cô còn không được sao? 【 lăn lộn ôm đùi. gif】*

Ở trên mạng, nhân cách đặc biệt không biết xấu hổ.....

Lưu Hà để bút xuống —— thật ra, phản ứng của Thẩm Khâm cũng ít nhiều chứng thực suy đoán của cô.

*Anh chỉ là đang nghe tôi cố vấn họ, không nhìn thấy hình ảnh của cô ấy đúng không.*

Cô hỏi —— đã thấy thành trì an toàn của Thẩm Khâm, sau khi chứng kiến cách anh thông qua màn hình lớn theo dõi điện thoại di động của cô, cô đã dán camera của điện thoại di động và webcam máy vi tính lại, nếu cần thì gỡ ra. Chỉ là Thẩm Khâm vẫn có thể thông qua microphone của điện thoại di động và máy vi tính để nghe lén các cuộc đối thoại cố vấn của cô, trong mấy lần trao đổi, anh cũng cho cô cảm giác như thế —— không có máy ảnh lỗ kim(*) đứng một mình hay gì đó, sau khi cô che webcam lại, anh cũng chỉ có thể tiếp nhận tin tức bằng việc nghe.

(*)Máy ảnh lỗ kim hay còn gọi là pinhole camera là thiết bị ghi hình cực kì đơn giản không có ống kính.

*Ý của cô là?* Thẩm Khâm giảo hoạt không để lộ đáp án chính xác.

*Nếu như anh có thể nhìn thấy, sẽ chú ý tới khi sau cuối buổi cố vấn cô ấy mở điện thoại di động ra, kiểm tra WeChat của vòng bạn bè...... Từ góc độ của tôi có thể nhìn thấy, Gia Bá gửi vòng bạn bè một dòng than phiền bị cảm.* Lưu Hà nói: *—— thật ra thì chỉ đơn giản như vậy, trước kia cô Tiền từng nói, Gia Bá bị cảm thích uống chút cháo gà bổ dưỡng, siêu thị gần chỗ ở của cô ấy đậu xe bất tiện, cho nên cô ấy sẽ mua ngay tại siêu thị dưới lầu. Cô ấy không nhạy cảm với giá cả, vì để cho mẹ Gia Bá có ấn tượng càng sâu sắc, cô ấy sẽ chọn thương hiệu đắt tiền nhất, hơn nữa dùng túi vốn là siêu thị cho giả bộ giao thuốc cảm đến, cố ý ‘quên’ lấy hóa đơn ra —— ưmh, nếu như anh muốn đồng tình lời nói của Gia Bá, bây giờ có thể bắt đầu đồng tình, bất luận anh ta đã làm cái gì, theo lẽ thường mà nói, một người bệnh cảm, quả thật cũng không nên chịu đựng việc này.*

*...... * Thẩm Khâm gửi tới một dãy dấu chấm lửng hiếm có, không biết là đối với khả năng suy luận của Lưu Hà, hay là vì sự cố chấp của cô Tiền.

*Còn việc cô Tiền vẫn tới tư vấn, nhưng hành động rập khuôn chưa hề thay đổi, thì nguyên nhân lại càng đơn giản hơn, đối với hành động theo dõi của mình, quả thật một nửa trong lý trí biết được đây là việc không đúng, cô ấy biết mình nên thay đổi, nhưng một nửa kia là cảm tính, tôi không thể không nói, cô ấy cũng có chút thích thú. Trong tiềm thức, một phần cô ấy cũng không muốn thoát khỏi trạng thái như vậy, một lần một nghìn tệ, phần lớn là để giải thích cho bản thân, giống như thành phần tri thức không có động lực giảm cân, khoảnh khắc bỏ tiền làm thẻ 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play