Trở lại New York:*phòng bệnh của Ân Nam:
-anh bị như vậy sao ko nói cho em
-biết người ta lo cho anh lắm ko hả
-lần sau còn như vậy thì đừng nhìn mặt em nữa
Hiểu Mẫn vô cùng ngạc nhiên về sự ồn ào trong phòng của tên khùng kia. Cô
đẩy cửa bước vào và gặp 1 cảnh tượng ko thể trái mắt hơn
3
cô gái, ăn mặc sexy, nóng bỏng,son phấn lòe loẹt. Cả 3 cô đang tụ tập
quanh giường bệnh, cô thì ôm vai Ân Nam, cô thì bá cổ anh, thậm chí cứ
như người tình ấy. Trông cái phòng hiện giờ ko khác j cái chốn lầu xanh. Còn Ân Nam thì xem chừng đang bị “bối rối”
”ba con hồ ly này từ đâu xuất hiện thế ko biết”- HIểu Mẫn tức giận lầm bầm
-này, ba người là ai thế- cô tức giận
-người yêu-cả 3 cô đòng thanh bằng giọng õng ẹo
Rồi biết mình bị hớ, ba ả quay sang lườm nhau ý muốn nói “anh ấy là của tao, chúng mày đừng có manh động”^_^
-yêu ai?- Hiểu Mẫn hỏi
-anh ấy- ba ả đáp vô cùng trơ trẽn
Rồi quay sang chửi nhau:
-hai con kia, tao nói anh ấy của tao mà
-mày nói j, của tao chứ
-chúng mày câm ngay, Ân Nam là của tao
Mấy ả cãi nhau đến mức huyên náo cả cái bệnh viện. Chỉ tội nghiệp Ân Nam bị xô đẩy, giằng co ở giữa ko khác j 1 quả bóng, anh ko ngừng ra hiệu cầu
cứu HIểu Mẫn nhưng xem ra lần này cô chỉ khoanh tay đứng nhìn thôi
Đợi 3 ả cãi cọ nhau mệt nghỉ, cô mới từ từ lên tiếng:
-vừa rồi, các cô cx nói đủ để làm người ta... khó chịu rồi, giờ thì đến lượt tôi
Ngưng một lát nhìn 3 ả, cô tiếp:
-cái người con trai mà từ nãy tới giờ các cô tự ngộ nhận là của mình ấy, anh ta là hoa đã có chủ rồi
-hả, cái j, cái j cơ- ba ả hoang mang
-và chủ của cái bông hoa điêu tàn, thảm hại vừa bị các cô hành hạ kia- cô chỉ vào Ân Nam- là tôi
-WTF???- ba ả há hốc mồm
Ân Nam cx ngạc nhiên ko kém nhưng để bảo toàn tính mạng thì anh đành chịu câm nín để HIểu Mẫn xử lí mọi việc
Một ả già nhất trong bọn ngông nghênh tiến về phía cô:
-con kia, mày nói anh ấy là người yêu mày á
-đúng rồi- cô thản nhiên
-vậy thì có vẻ mày muốn làm đẹp lại cái mặt rồi
Vừa dứt lời, ả tung ngay một quả đẩm vào mặt cô. Trông dáng dấp ả ta, Hiểu
Mẫn đoán ngay dc là VĐV Boxing nên cô nhanh chóng né đòn, vặn ngược tay ả lại và cho ả 1 cái tát chảy cả máu mồm
Ả kia ko kịp chuẩn bị, tối tăm mặt mũi ngã xuống đất:
-may là tôi mới chỉ tát cô nhé, chứ nếu đấm thì cô đã vào viện răng hàm mặt
khoa chấn thương chỉnh hình rồi đấy, còn hai người- cô quay về phía hai ả còn lại- nếu muốn giống cô ta thì cứ việc xông lên
Hai ả
còn lại ko dại j mà muốn cái mặt nguyên lành của mình biến dạng cả. Ba ả bảo nhau cút thẳng trước ánh mắt khâm phục của Ân Nam:
-Hiểu nhi, cô biết võ ah??
-uh, ngày xưa tôi và chị Thiên Du có học 1 ông thầy chuyên về Taekwondo
-thảo nào, ả kia lại điêu đứng như vậy
-mà ba con hồ ly đó là ai
-fan hâm mộ của tôi
-cái j, anh mà cx có fan á
-chứ sao, nhưng gặp phải ba ả... chuối quá, nhưng dù sao tôi cx phải cảm ơn
cô, ko có cô nhận làm người yêu thì tôi chết chắc với ba ả
-tôi cx chỉ sử dụng lại cách anh đã cứu tôi thôi mà- cô cười
-ko biết vk ck bang chủ đi chơi thế nào rồi nhỉ- anh chợt hỏi
-uh, đúng rồi, quên mất hai con người đó nha, để tôi gọi điện...
*Quảng trường San Marco:
-anh ah, đợi đã, hình như em có ĐT- nó gọi hắn
-vậy ah, em mau nghe đi
-là Hiểu nhi
-nhanh, xem con bé nói j
Nó bắt máy:
-gọi chị có chuyện j vậy
-hai người đi chơi quên hết trời đất rồi hả
-ờ, đâu có, chỉ là...cần chút ko gian riêng tư thôi- nó cười
-lãng mạn gớm- Ân Nam từ đâu chen vào
-ủa, cả Ân Nam nữa hả, hai đứa đang ở đâu đó- đến lượt hắn chen zô
-bệnh viện
-hả, sao lại ở bệnh viện- nó và hắn hốt hoảng- có ai bị bệnh ah, già hay trẻ, lớn hay bé
-ko có già trẻ lớn bé j cả, là cái tên khùng này này- Hiểu Mẫn ngán ngẩm- hắn ta đua xe vs em, ko cẩn thận gãy tay rồi
-trời đất- nó và hắn đồng thanh-cần anh chị về luôn ko
-ko cần đâu, hai người đừng có vớ vẩn, em có thể chăm sóc cho hắn dc mà- Hiểu Mẫn can ngăn
-thật ko đấy??- nó nghi ngờ
-thật, em khỏe rồi mà, hai người đừng lo- Ân Nam- vk ck đang ở đâu đấy
-quảng trường San Marco
-oh, lãng mạng thật đấy- Hiểu Mẫn
-uh, công nhận, hai người cứ tiếp tục đi, xin lỗi vì đã làm phiền nhé- Ân Nam nhanh chóng cúp máy
-ơ, này, chị còn chuyện muốn hỏi...- nó hét
-kệ đi em, hai đứa đấy ko vừa đâu, qua lần này anh cá bọn chúng Fall in love nhau là cái chắc- hắn kéo tay nó
-anh nghĩ thế ah
-uh, những đứa đang yêu thường hay tí toét như vậy đấy
-sao anh biết
-ngày xưa em cx vậy mà- hắn hôn lên tóc nó
-cái j, em tí toét bao giờ
-đúng rồi
-xí, ko thèm nói chuyện với anh nữa- nó làm mặt giận
Hắn chỉ biết cười thôi, đôi lúc chọc giận nó cx vui mà. Còn nó, thấy cái bộ mặt nhăn nhở kèm theo câu xin lỗi của hắn làm hết giận luôn. Người ta
yêu nhau lãng mạng như vậy, còn mk ko biết bao h mới thoát FA- t/g Lina
Kass T_T
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT