Cô không phải đặc công, không phải cảnh sát lại càng không phải sát thủ hay xã hội đen.
Thế nhưng thân thủ và lãnh khí của cô làm đặc công nể mười, cảnh sát phục trăm.
Tội phạm thấy huy hiệu Phượng Hoàng còn sợ hơn cả thấy bản án tử hình.Trùm ma túy hay sát nhân máu lạnh cũng chỉ là chuột nhắt dưới vuốt mèo của cô.
Vờn bắt, đùa giỡn, kéo đuôi, chụp lông,,, một khi chuột nhắt hấp hối cũng là lúc trò chơi kết thúc.
Mèo con thoát da thành Phượng Hoàng.
Cô, là Hunter.
Thủ đoạn, hiểm độc là cô.
Cuồng ngạo, lãnh khốc là cô.
Phượng Tĩnh Xuy
Một ngày kia Phượng Hoàng trùng sinh trong biển lửa, cũng là lúc câu chuyện bắt đầu.
[Ngọc Xuy: hunter - thợ săn, ở đây là thợ săn tội phạm, dùng bất kì thủ đoạn nào để bắt người, kể cả phạm pháp. Cái này ta bịa đấy, ^.^]
Từ khi nữ chính xuyên không đến khi dung nhập dị giới là hành trình đầy máu và mồ hôi. Không có thiên tài chỉ có nhân tài, không có một bước lên mây, chỉ có ngã một bước tiến mười bước.
Truyện này nam chính đủ loại: phúc hắc, lãnh khốc, yêu nghiệt, si tình.
3S nhưng không có nhất kiến chung tình.
Nam chính: Một nữ nhân có bao nhiêu dị năng cũng chỉ là cá vàng trong chậu.
Nam chính: Ta không tin vào nữ nhân.
Nam chính: Hừ, bản công tử phong lưu tiêu sái, hà cớ gì treo mình trên một nhành cây.
Nam chính: Một nữ nhân vừa chính vừa tà xứng đáng làm bằng hữu của ta.
Nam chính: Ta không quan tâm bên cạnh nàng có bao nhiêu nam nhân... Ta chỉ muốn làm chính phu!
Nam chính: Kiếp trước em thoát khỏi tay tôi, kiếp này đừng hòng chạy trốn.
...
Nữ chính: Ta không nhớ mấy người là ai.
Một đám nam chính: ... 'Nàng giỏi lắm!'