_ “Thế anh văn thầy mấy điểm thế … “ – em nheo mắt nhìn tôi.
_ “Thầy, … thầy …” – tôi ấp úng.
_ “Mấy điểm hả !!!!” – em như cai ngục đang tra khảo tù nhân.
_ “ 6 “ – tôi xấu hổ khai thật.
_ “Hừ, tha cho thầy lần này … “ – em tinh ranh cười nói.
Ơ dis, rốt cuộc đứa nào là thầy, đứa nào là trò đây …
_ “Sắp bế giảng tổng kết năm học rồi, hè này chả biết làm gì nữa, sang năm lên lớp 12 thì căng lắm đây, sau đó còn thi đại học nữa …” – tôi suy tư nói.
Vi chẳng nói một lời nào, có vẻ lờ đi, thái độ em chợt khác hẳn.
_ “Trò có dự định gì làm trong hè chưa?” – tôi quan tâm hỏi em.
_”… em … chắc cũng ở nhà, chả đi đâu cả “ – em ấp a ấp úng.
_”Ko sao đâu, có gì thầy thường xuyên ghé qua chơi với em cho đỡ buồn.” – tôi khoác tay lên vai em rồi nói.
Em cũng chả buồn đẩy tay tôi ra, mà chỉ liếc nhìn căm giận với tôi rồi thôi …
_ “À, tổng kết cuối năm xong, chúng ta ra biển chơi ko ? Thầy lâu quá rồi chưa bơi nên hơi ngứa ngáy tay chân …” – mắt tôi loé sáng.
_”Đi biển, lúc trước em có đi một lần nhưng cách đây lâu lắm rồi … “ – em nhìn lên trời xa xăm nói.
_ “Lần này rủ thêm Tuấn, Khanh, Anh đi cùng cho vui, thầy thèm cái mùi nước biển buổi sáng sớm lắm rồi, chúng ta đi 2 ngày 1 đêm thôi” – tôi đưa ra kế hoạch đi chơi.
_ “Ko biết mẹ có cho em đi ko nữa ?” – Vi rầu rĩu nói.
_ “Cứ để mẹ em cho thầy lo …” – nói đùa, mình vào làm nũng một lát là cô ấy cho phép ngay.
Sau khoảng mấy chục phút đấu trí căng thẳng, mất hết bao nhiêu giọt nước mắt, cuối cùng cô cũng cho Vi đi, nhưng với điều kiện phải có 1 người lớn đi cùng, đó là anh Vũ. Ok thôi, ko sao cả, cũng đúng, một lũ con nít ranh lớp 11 đi chơi xa cũng cần có một người lớn quản lý cả nhóm, ko thì loạn hết cả lên.
_ “Nhớ mua kem chống nắng, kính đen, đồ ăn thức uống để có gì picnic ngoài bãi biển luôn cho nó thoải mái, mua quần áo bơi luôn nha, nhớ mua đồ 2 mảnh, càng hở hang càng .. tốt … aaaa aaa … đau quá, tha cho thầy, đừng nhéo nữa … “ - tôi đang luyên thuyên thì bị một cơn đau nhức bên hông thức tỉnh.
… …
Cuối tháng 5, trường tôi làm lễ bế giảng năm học, thế là tôi đã học xong năm lớp 11 rồi đó các bạn, cuộc đời học sinh của mỗi người đôi khi trôi qua rất nhanh nếu chúng ta ko để ý, mình đảm bảo với các bạn, sau khi tốt nghiệp cấp 3, lên học đại học, ai cũng thầm ước mơ rằng mong sao mình được trở về những ngày tháng học sinh hồi cấp 3, với biết bao kỉ niệm buồn vui, ngây thơ, trong sáng. Những quyển lưu bút trao tay, những lúc tụ tập đá cầu cùng nhau, sáng đầu tuần đứng chào cờ rồi nghe xếp loại thi đua, những giờ kiểm tra 15’ đột ngột và đầy bất ngờ, cũng như những tờ phao truyền tay nhau qua lại giữa giờ kiểm tra, những điều đó tạo nên một kỉ niệm cấp 3 đáng nhớ và khó quên trong tim mỗi người.
Chuẩn bị đón chờ một năm học 12 đầy khó khăn và sóng gió … Theo tôi nghĩ, năm cấp 3, năm lớp 10, 11 là 2 năm đánh dấu nhiều khoảnh khắc đẹp đẽ và tự nhiên nhất của tuổi học trò, lên lớp 12 rồi thì ai cũng chăm lo luyện thi đại học, nên ko còn được tự do vùng vẫy như 2 năm học trước đó.
Năm học 12 của tôi tưởng chừng trôi qua êm đềm, nhẹ nhàng và nhàm chán, nhưng ko phải thế, đấy lại năm học đọng lại sâu sắc trong lòng tôi. Nhưng đó là chuyện của những chap sau, hiện giờ tôi đang háo hức chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi biển sắp tới …
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT