Đương nhiên, ánh mắt của đám kỵ binh đó cùng lắm chỉ khiến hắn lưu ý thôi. Hắn tin rằng quân đoàn Bờm Trắng còn chưa tới mức không nhìn đại cục như thế.

Giống như tính toán trước kia, Burlando không hề mong tiến vào hệ thống mục nát của Erewhon, nhưng cái khó là không thể che lấp mãi được, hắn đã dự tính từ lâu. Cho nên cứ vậy, lính đánh thuê theo đuổi tự do, tiền tài, kinh nghiệm phong phú đã thành lựa chọn tốt nhất cho hắn xông xáo.

Ánh sáng bao phủ trên đầu một đám người bao giờ cũng mờ nhạt hơn so với ánh sáng chỉ bao phủ trên đầu một người. Làm cho mọi người nghĩ rằng đó là một đám lính đánh thuê kinh nghiệm già đời, năng chinh thiện chiến đã dẫn dắt người chạy nạn mở đường chạy thoát khỏi vạn quân, người ta sẽ cảm thấy đó là điều đương nhiên.

Đó là đối với người bình thường.

Riedenburg bị chiếm đóng giống như một quả bom không ổn định, bất kể thế nào thì quân nhân trong quân đoàn Bờm Trắng có xuất thân kỵ sĩ đều khó thoát việc bị chỉ trích sau cuộc chiến. Bởi vậy, một chiến tích xuất sắc sau đó ngược lại càng tôn lên sự vô dụng của bọn họ. Nếu một mình hắn đảm đương nhân vật chính diện này, tất nhiên là lòng hư vinh được thỏa mãn, nhưng cười càng thêm vui vẻ nhất định là quý tộc địa phương.

Burlando cũng không muốn trên người mình bị đóng một cái mác của thế lực nào đó, cho nên sau khi hắn sắp xếp, tình huống có thay đổi:

Bởi vì người trong chuyện xưa càng nhiều, cách thuật lại câu chuyện cuối cùng sẽ càng dễ bị thay đổi — Burlando biết đám quý tộc khôn khéo nhất định hiểu rõ điều này. Kế tiếp phải xem những lão cáo già kia có làm đủ sạch sẽ hay không. Ít nhất, làm thế nào để kiếm kẻ chịu tội thay, đẩy hết mọi khuyết điểm ra, lại tô son trát phấn lên tình tiết trong chuyện xưa, đó là điều then chốt cho bọn họ vãn hồi thể diện.

Chẳng qua tất cả đều không liên quan gì tới hắn. Thực sự hắn không muốn giao tiếp với lũ người kia, chỉ là bây giờ còn chưa phải do hắn lựa chọn.

Nhưng ít ra còn có một ưu việt ở mặt khác, đó chính là cái tên "Thanh Gươm Hổ Phách" bùng nổ.

Sự hứng thú đối với náo nhiệt của con người chỉ có hạn, cho nên ngoài mấy cậu thiếu niên cạnh Fenice nhỏ thì những người dân bên ngoài cửa tổng bộ kỵ binh Cánh Bạc đã nhanh chóng tán đi.

Burlando cũng nhanh chóng gặp được lão Marden. Vị đội trưởng Đội phòng vệ tuổi già này trong suốt mấy ngày nay đều có dáng vẻ hấp tấp, lo lắng, cho nên nếp nhăn trên mặt lại nhiều thêm. Burlando đoán được ông ta đang lo lắng điều gì, đơn giản là không lần rõ tình thế giữa các quý tộc mà thôi.

Ở Braggs, Bá tước Nargin đại biểu cho sự tranh đấu giữa thế lực quý tộc địa phương và quân nhân địa phương đã tới hồi gay cấn. Dưới tình huống này, cũng chỉ có thiếu niên vô tư lự như Fenice nhỏ mới có thể một lòng một dạ truy cứu những câu chuyện truyền miệng trải dài suốt một dặm đường phố — nghĩ đến đây, hắn liền đi lên đón chào. Marden vẫn nhớ người thanh niên không sợ chết này, vị lão binh Cuộc chiến tháng 11 vừa thấy Burlando liền giương mày — tuy rằng sau khi ông nghe nói Burlando và Freya không xảy ra việc gì cũng đã thở dài nhẹ nhõm, thầm cảm thấy may mắn được đấng Martha che chở.

Sau đó ông ta nhìn sang Freya, cô thiếu nữ với mái tóc đuôi ngựa thật dài đặt tay trước ngực hành lễ, đáp: "Đội trưởng Marden, tôi đã trở về —"

Lúc này Marden mới gật gật đầu, cười trấn an: "Tốt, tốt, về là tốt rồi."

Nhưng còn chưa nói xong đã tức cảnh sinh tình, nhớ tới người thôn Bucce giờ này còn đang trôi giạt khắp nơi mà các quý tộc lại đang tranh quyền đoạt lợi, tuy ông ta không phải người Bucce, nhưng nhất thời cảm thấy nghẹn lời.

Nhìn thấy dáng vẻ Marden như già đi cả chục tuổi, Freya cũng nhớ tới gia đình bác gái Sears chết trong tay Madala, đôi mắt đỏ hồng lên.

Burlando thấy Roman bé bỏng đang nhìn nhìn mình, đành thở dài. Nói rằng con bé chết tiệt này tùy tiện, đôi khi lại khôn khéo, sâu sắc lạ thường, nhưng tới khi chuyển chú ý sang cô đại tiểu thư thương nhân này thì nàng ta lại bắt đầu giở trò ngoan hiền tinh ranh của mình.

Nghĩ đến đây, hắn đi tới vỗ vỗ lưng Freya trấn an cô gái, rồi nói với Marden: "Đội trưởng Marden, có một câu mạo muội muốn nói, thực ra mọi người không cần cân nhắc nhiều về chuyện giữa các quý tộc làm gì. Dù sao thì những nhân vật nhỏ bé như chúng ta chỉ có thể ngoan ngoãn chờ quyết định cuối cùng của họ thôi —"

Marden sửng sốt, không đoán được là Burlando nhìn ra sự phiền não của mình. Tuy ông ta là lão binh Cuộc chiến tháng 11, nhưng không am hiểu mấy chuyện lục đục nội bộ. Mấy ngày nay lo lắng quá độ sắp khiến ông ta ăn không tiêu. Có đôi khi, ông ta thật hâm mộ đầu óc lúc nào cũng trống trải của thằng quỷ con Fenice kia.

Thế nhưng chuyện mà Marden thấy phức tạp, đối với kẻ tới từ đoạn sau lịch sử như Burlando thì lại thấy đơn giản hơn nhiều. Bởi vì dưới cục diện này, quyết định của những người như Marden chẳng dấy lên được tí tác dụng gì, cho nên chẳng thà không quyết định, chờ người khác tới sắp xếp hết giúp họ là xong. Tuy nói vậy có phần bất đắc dĩ, nhưng sự thật chính là thế.

Điều hắn muốn nói cho Marden chính là như vậy — nhưng sau khi Burlando nói rõ ràng với vị lão binh này, người đội trưởng Đội phòng vệ tuổi già lắp bắp kinh hãi, nghi hoặc nhìn Burlando hỏi: "Cậu trai, rốt cuộc cậu là loại người nào. Người bình thường không thể nào nhìn những việc này rõ ràng như vậy được, mà đừng nói người thường, ngay cả ta cũng không được."

Những lời nói của ông ta thật ra trúng với suy đoán của Freya. Freya nghĩ rằng, ngay cả đội trưởng Marden cũng đã nói như vậy thì thân phận của Burlando đã chắc chắn rồi. Tới lúc này nàng mới nói thân phận của Burlando cho vị lão binh Cuộc chiến tháng 11 này — đương nhiên, là về kỵ sĩ cao nguyên kia.

Marden giật mình.

"Thì ra cậu là quý tộc, còn là kỵ sĩ cao nguyên."

Người đội trường già nghe xong liền kinh ngạc, nói: "Nói đến lúc trẻ, ta từng có cơ hội được kề vai chiến đấu với kỵ sĩ cao nguyên. Tuy rằng người thường nhắc tới kỵ sĩ cao nguyên tất nhiên sẽ nhắc tới sự kiêu căng khó thuần, nhưng quả thực bọn họ người người đều là anh hùng."

Ông ta lại liếc Burlando:

"Xem ra con cháu của họ cũng không kém. Burlando, ít nhất bản thân cậu đã chứng minh điều này."

"Ngài quá khen, đội trưởng Marden."

"Không, lúc trước cậu nói muốn đi sơn đạo Xavier truyền tin, ta chẳng qua chỉ đơn giản cho rằng là cậu trẻ tuổi không sợ chết mà thôi. Hơn nữa, nếu không phải cô bé Roman kia cứ khư khư cố chấp muốn đi cùng với cậu, thực ra ta đã không ủng hộ các cậu rồi." Marden đáp.

"Đương nhiên, về phần sau đó ta lại phái Freya đuổi theo các cậu thì lại là việc khác."

"Có điều, nói như thế nào thì biểu hiện sau đó của các cậu đều có thể được xưng là anh dũng. Cậu trai, dũng cảm chân chính không phải là xung động, mà là hiểu bản thân mình đang làm gì. Hành vi của cậu hiển nhiên xứng với điều này."

Vị đội trưởng già vỗ vỗ vai Burlando và Freya: "Hai người đều rất giỏi, làm gương cho người trẻ tuổi của Erewhon."

Freya lặng lẽ không nói, nhìn Burlando một cái, nghĩ rằng thực ra trong đó có quá nửa công lao thuộc về Burlando, chẳng qua là mọi người không biết mà thôi.

Đương nhiên, bản thân Burlando cũng sẽ không ngốc nghếch nói toạc ra — sau đó bọn họ mới gặp mặt từng người khác trong đội dân binh Bucce. Người có quan hệ tương đối tốt với hắn là Ike, Esson và Makomi tất nhiên là tới chúc mừng hắn, nhất là Makomi còn mang theo một thùng rượu mạch nhỏ, nói là cụng ly vì sống sót sau tai nạn. Niberto và Fraud trầm mặc ít lời thì chỉ vỗ vỗ vai hắn, họ không nói nhưng cảm tình đã chứa trong từng cử chỉ, hành vi.

Tình huống không ngờ duy nhất là nửa đường họ gặp Brayson. Gã thanh niên này đi cùng với cha gã, nhưng lại không tỏ ra đối chọi gay gắt gì với Burlando, song phương chỉ khẽ gật đầu rồi đi qua nhau luôn.

Sau đó Makomi mới nói cho hắn, thì ra một tháng nay ý chí tinh thần Brayson luôn sa sút, tận tới gần đây mới đỡ hơn. Burlando biết được tin này liền trầm mặc một lát. Một người có thể tự trách mình vì đồng đội chết ít nhất còn chưa phải quá xấu, việc này xem như chứng minh một ý tưởng của hắn.

Khi hoạt động chúc mừng gần kết thúc, còn có một số người trẻ tuổi của kỵ binh Cánh Bạc gia nhập. Lúc Burlando nhìn thấy những người kỵ binh trẻ tuổi này đã nhịn không được liếc mắt với Balum một cái.

Việc này chứng minh sự phân tán "Oán hận" của hắn vẫn tương đối thành công — dù sao thì lòng ghen tị là thứ chắc chắn phải có của đời người, không thể tránh né, nhưng chỉ cần hơi khiêm tốn một chút cũng có thể thắng được tình bạn.

Sau khi hoạt động chút mừng kết thúc, vị đội trưởng già Marden lại xin hắn chỉ giáo về chuyện quý tộc. Lúc này Burlando giữ riêng Freya ở lại, rồi đáp: "Chú Marden, thực ra tình huống đã sáng tỏ rồi. Quân đoàn Bờm Trắng đại biểu cho thế lực kỵ sĩ sẽ mau chóng tiếp xúc tới chúng tôi, chứng minh bọn họ đã có quyết định sơ bộ. Có điều mọi người yên tâm, quyết định này thực sự chẳng liên quan gì tới chúng ta. Chúng ta chỉ cần yên tâm thoải mái đi nhận khen thường là được."

"Nói thế là sao?" Marden hỏi.

"Đại khái tình huống là vầy, bọn họ cần người trở thành anh hùng, giống như chú hay Freya đã có biểu hiện xuất sắc, lại là người xuất thân từ Đội phòng vệ, hệ thống dân binh, có thể làm cho người ta thoáng cái đã nghĩ tới thế lực quân đội địa phương." Burlando đáp.

"Chú Marden dẫn dắt người trong thôn Bucce lao ra khỏi vòng vây, kịp thời truyền tin tức tới cho cứ điểm Vanmier, chuyện này dễ nói. Bởi vì chú Marden chỉ cần xuất thân Đội phòng vệ, công lao của chú là công lao của họ."

"Thế nhưng một toán lính đánh thuê dẫn một, hai nghìn người chạy nạn của Riedenburg mở đường máu trong vạn quân vong linh thì lại khó nói rồi. Nếu làm không tốt sẽ khiến quân đoàn Bờm Trắng trở thành trò cười. Thế nhưng, cùng lúc này, hai sự tích này dã truyền lưu rộng rãi tại Braggs, Anzek thậm chí Dragos, bọn họ có muốn không thừa nhận cũng không được. Bởi vậy, xử lý chuyện này như thế nào đã trở thành một sự tình đầy khéo léo."

"Thì ra là thế, chúng ta thực ra chỉ là một lớp ngụy trang?" Balum bỗng phản ứng.

Burlando gật gật đầu: "Cho nên quan trọng là Freya."

"Tôi?"

Freya vốn đang nghe tới xuất thần, sau đó mới chợt cả kinh tỉnh lại.

"Burlando, tôi —"

Marden trầm mặc, Burlando quả thật đã nói trắng ra, khiến ông già này hơi khó tiếp nhận. Tuy rằng ông ta cũng biết một số chuyện tình giữa các quý tộc, nhưng không ngờ một trận chiến tranh trong mắt đám quý tộc kia thì ra lại đơn giản như thế.

Như vậy những người như ông ta phấn đấu ở đây lại là vì gì?

"Freya, cô đừng trả lời trước, hãy nghe tôi nói xong." Burlando nhìn thiếu nữ, nói.

Freya sửng sốt, gật gật đầu.

Burlando tiếp tục nói:

"Có điều tập đoàn kỵ sĩ có sự e ngại. Bọn họ khinh thường giao tiếp với lính đánh thuê, bởi vì theo họ thì lính đánh thuê lòng tham không đáy, vì tiền mà chiến đấu căn bản không được coi là binh sĩ chân chính, giao tiếp với những người này là một hành vi mất thân phận."

Balum phì một tiếng, rất khinh thường.

Burlando nhìn anh ta, nở nụ cười: "Đương nhiên, nếu bất đắc dĩ, bọn họ vẫn sẽ phái người lén tiếp xúc —"

"Dối trá." Balum vuốt bộ râu đỏ của mình, đáp.

"Có thể nói như thế, luôn luôn dối trá. Hoặc nói, bị lòng hư vinh bóp nghẹt." Burlando lạnh nhạt đáp một câu.

"Các quý tộc nghĩ như vậy có phải ánh mắt quá thiển cận chăng?"

Marden vẫn hơi khó tin. Dù sao ông ta đã chịu ảnh hưởng thâm căn cố đế trong quân đội, khó có thể tin được là những quý tộc cao quý trên cao kia lại có thể nông cạn và dối trá đến như thế.

"Ánh mắt thiển cận?" Burlando lắc đầu. Thực ra có thể nói, so với bản thân những quân nhân cổ hủ thì hắn càng hiểu đám người kia hơn. Đám quý tộc kia chẳng phải là thiển cận, cũng không hề ngu xuẩn, thậm chí nên nói rằng bọn họ quá mức khôn khéo, đương nhiên cũng đại biểu cho ích kỷ và tham lam — chỉ cần có quyền lực, có quân đội trong tay, các quý tộc hoàn toàn có thể tự độc lập. Bọn họ không cần phải phân ưu vì vương thất, vì những người dân mà bọn họ coi là hạ cấp kia mà phải để cho lãnh địa của của bọn họ bị xâm lược — không cần, dù sao thì Madala cũng sẽ rút lui. Cho dù phán đoán có sai lầm, dựa vào tiền tài mà bọn họ tích trữ thì cũng có thể trải qua một cuộc sống đầy uy tín và danh dự tại bất kỳ một quốc gia nào trên Wanze.

Cuối cùng, chịu khổ vẫn cứ là người bình dân dưới tầng đáy mà thôi.

Đã như vậy, các quý tộc đương nhiên muốn sa vào vòng tranh quyền đoạt lợi, cớ sao mà không làm?

Burlando nhìn mấy người ở đây một lượt, tiếp tục nói: "Tiếp đó, Freya trong chúng ta sẽ trở thành lựa chọn tốt nhất để đám quý tộc trong tập đoàn kỵ sĩ của quân đoàn Bờm Trắng tô son trát phấn lên. Ít nhất, xuất thân dân binh của cô ấy sẽ khiến các bình dân đầu tiên sẽ liên tưởng tới bối cảnh quân đội."

"Nhưng, nhưng Uriel không phải cũng được sao? Ông ta là đội trưởng đội kỵ binh trị an Riedenburg, không phải càng thích hợp hơn tôi sao?"

Freya nhẫn nhịn không nói chuyện Furando ra, bởi vì Burlando đã nghiêm lệnh cấm mọi người tiết lộ thân phận của Furando.

Việc này sẽ mang tới phiền toái cho hắn.

Burlando lắc đầu: "Vừa vặn tương phản, ít nhất thì kỵ binh trị an Riedenburg thuộc bè phái quý tộc địa phương, thực ra chính là tư quân mà thôi. Lúc trước thành lập đội ngũ kỵ binh này cũng chỉ là vì kiềm chế đoàn kiếm sĩ của quân đoàn Bờm Trắng. Mọi người cho rằng quân đoàn Bờm Trắng cao thượng đến mức tự tạo uy vọng cho kẻ địch của họ hay sao?"

Burlando vừa nói, mọi người lập tức phát hiện, như vậy dường như Freya quả thực là lựa chọn duy nhất.

Ngay cả bản thân Freya cũng giật mình, im lặng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play