Một tiếng nổ vang truyền đến từ phía nam, khoảng chừng nửa phút sau lại có một tiếng khác. Burlando nghiêng tai lắng nghe, xác nhận Thạch Trùy Trùng đã xuyên qua vùng đá nhọn trong thung lũng để lao vào khu vực kiềm chế — trong khoang miệng của sinh vật toàn thân phủ giáp đá này có mười ba nghìn chiếc răng nhọn hoắt như kim thép — chẳng những có thể thoải mái đục xuyên tầng đất, còn có thể dễ dàng nhai nát đá tảng cứng rắn nhất.
Burlando đã từng gặp Thạch Trùy Trùng thể trưởng thành, dài chừng 30 mét, ba người mới ôm kín được nó. Lực phòng ngự của sinh vật chui lên từ đá này cao kinh người, đại kiếm Bran đạt 40 Oz lực lượng mà còn không phá nổi tầng giáp ngoài của nó, càng khỏi cần nói tới việc làm nó bị thương.
Ma cây hoàng kim thả cho Thạch Trùy Trùng tiến quân thần tốc, chứng tỏ nó đã dời trọng tâm phòng thủ đến chỗ mấy người họ. Burlando nhịn không được chửi thầm một tiếng.
Khu vực mũi đá cách Vườn trái cấm nơi Ma cây hoàng kim đang cắm rễ khoảng một dặm. Với tốc độ của Thạch Trùy Trùng, nhanh nhất cũng cần hai phút ba mươi giây. Ba người họ phải tiến vào trung tâm Vườn trái cấm. Nếu Ma cây hoàng kim không gây phiền nhiễu cho họ thì chỉ cần vòng qua khu vực đá vụn phía trước, họ sẽ có thể nhìn thấy bản thể của Ma cây hoàng kim.
Còn hai phút.
Nhưng hắn nghĩ bằng mông cũng biết Ma cây hoàng kim không thể nào không cản trở bọn họ. Quả nhiên, không đợi hắn nghĩ xong, mặt đất kiên cố dưới chân đã vang lên tiếng rên rỉ vì vỡ vụn. Trong khoảng cách gần như vậy, phía dưới họ chính là phạm vi bao trùm của bộ rễ Ma cây hoàng kim. Bởi vậy, chúng trồi lên không hề báo trước, năng lực của Roman không phát huy được.
Ba người đều cảm thấy thân thể đồng thời chìm xuống một chút. Đã chuẩn bị trước, Burlando cắm bảo kiếm tinh linh xuống, một tay đỡ lấy tiểu thư thương nhân. Hắn nhìn sang bên, Freya cũng nửa ngồi ổn định trên mặt đất.
Tuy nhiên, ba người chưa kịp thở ra một hơi, mặt đất lại lún xuống tiếp. Lần này rõ ràng mặt đất bị xé ra cả một lỗ hổng.
"Nó muốn làm gì?" Thiếu nữ tóc đuôi ngựa suýt chút nữa ngã xuống, khẩn trương hỏi.
"Nó muốn giết người. Chú ý chạy theo tôi." Burlando kéo Roman đứng dậy, rút kiếm, ôm nửa người tiểu thư thương nhân nhảy lên một cái, lăn hai vòng trên mặt đất tránh được vết nứt do rễ của Ma cây hoàng kim gây ra.
Roman bị người thanh niên ôm lấy, mặt đỏ như quả táo chín, trừng mắt, không dám thở mạnh.
Bên kia, dường như Freya cũng muốn nhảy qua, nhưng dù sao Ma cây hoàng kim cũng không ngồi không. Nó dùng rễ quấy cho mặt đất lún xuống một phần nữa, khiến cho ngực nàng đập một cái vào lớp đất trồi lên. Nếu không phải Burlando nhanh tay lẹ mắt kéo nàng về, chỉ sợ nàng đã chìm xuống cùng với đất đá.
"Cám ơn." Freya tránh thoát tay hắn, cúi đầu đáp một câu.
"Bây giờ không phải nói nói lời này." Burlando rút kiếm, chém ngang một nhát chia một sợi roi đang vươn tới thành hai đoạn.
Nhưng phía trước mau chóng xuất hiện càng nhiều nhánh rễ hình rắn hơn, mà vết nứt sau lưng họ càng rộng ra, nghiêng xuống. Lỗ hổng kia khuếch đại lên. Xem ra con Boss kia hạ quyết tâm muốn dạy cho họ một trận, nhưng Burlando đã nhìn quen màn xiếc này lắm rồi. Hắn nghĩ, cái cọc gỗ này ngoại trừ giai đoạn thứ nhất còn gây cho hắn chút niềm vui ngoài ý muốn, còn thì cũng chẳng đẻ được trò gì mới.
Trong trò chơi, năng lực xé đất này là một phép thuật phạm vi lớn, nhưng không phải không có nhược điểm.
"Nhìn kỹ này!"
Hắn nói với Freya, bản thân thì nắm chặt Roman, nhìn chằm chằm nhánh rễ đang quét xéo tới. Hắn nghiêng người cho sợi "Roi" xẹt qua mình, duỗi tay túm chặt một phát — hiển nhiên Ma cây hoàng kim không dự đoán được điều này, vội vàng cuốn rễ lên muốn hất Burlando ra.
Nhưng người thanh niên nắm chặt không tha, Roman trong vòng tay hắn cũng lên xuống theo đó. Con Boss của sơn đạo Xavier cuối cùng cũng mất kiên nhẫn. Nó vung cao sợi rễ muốn Burlando ngã chết, nhưng Burlando lại thừa cơ nới tay rồi nhảy về phía sau. Lúc rơi xuống đất, hắn đã cách vết nứt kia ba, bốn mươi mét.
Lực lượng cao tới 3.7 năng cấp khiến hắn có được sức mạnh gần gấp bốn lần người thường, 2.9 năng cấp linh xảo giúp hắn giẫm trên tán cây như chạy trên đất bằng, thoăn thoắt như khỉ núi. Thuộc tính phụ này duy trì cho hắn hoàn thành một loạt những động tác không hề khó khăn. Hắn đáp xuống đất, cơ bắp, xương cốt tráng kiện và nội tạng tầng tầng hấp thu lực trùng kích. Đổi lại người thường chỉ sợ đã nát vụn cả lục phủ ngũ tạng, mà đối với hắn chỉ vẻn vẹn cảm thấy hơi khó chịu.
Đó là chỗ tốt khi thuộc tính thân thể được đề cao. Burlando biết những việc bản thân đã làm trước đó chẳng phải vô ích. Hắn tích lũy thuộc tính từng chút từng chút một chính vì giờ khắc này.
Burlando vừa rơi xuống đất lập tức quay đầu hô lên với Freya: "Theo tôi!" Sau đó, hắn không đứng lại, bàn tay nắm chặt tiểu thương nhân đang nghiêng ngả, hai người một kiếm phóng về phía Ma cây hoàng kim.
"Burlando, đợi một chút!"
"Tôi không theo kịp."
Nhưng lúc này Burlando cũng mặc kệ vị tiểu thư thương nhân đang nói gì. Hắn chuyển qua chỗ rẽ, trên mặt đất bỗng nhiên "Roạc" một tiếng nứt ra. Vô số nhánh rễ đâm ra từ mặt đất tạo thành một chiếc lưới khổng lồ — Ma cây hoàng kim đang ở ngay phía sau tấm lưới kia.
Còn chưa tới một phút.
Burlando bị kiềm hãm, Roman ở phía sau cũng dừng lại theo, thở phì phò. Nàng ngẩng đầu tò mò nhìn Ma cây hoàng kim phía sau — kiểu gì nàng cũng cảm thấy kia nhất định là cây táo vàng thần thánh.
Burlando đánh giá chiếc lưới, giống như đúc trong trò chơi. Hắn vung bảo kiếm tinh linh thành một vòng tròn trước mặt, hai sợi dây leo hình rắn đang quét ngang tới lập tức tóe lửa, chia thành bốn đoạn. Kiếm thuật quân dụng thẳng thắn, phóng khoáng, không có nhiều chiêu thức phòng thủ, nhưng mấy chiêu thức ít ỏi đó lại vô cùng nghiêm ngặt.
Sau đó hắn buông Roman, lui về sau một bước, hai tay giơ kiếm, lại bước lên trước một bước: "Bùng nổ lực lượng —!"
Burlando cảm thấy sức mạnh quá độ từ cánh tay, cẳng tay, cơ vai và cơ lưng bị rút ra, khiến bảo kiếm tinh linh vẽ lên một hình cung bạc mỹ lệ — kiếm thẳng tiến, mang theo 7.7 năng cấp lực lượng đánh vào lưới.
Freya khập khiễng từ phía sau vượt lên thì nhìn thấy cảnh tượng này. Trước kia mỗi lần nàng đều cho rằng mình đã nhìn thấy cực hạn của Burlando. Lần trước còn có thể nói là hắn dùng tấm thẻ phép thuật kia để mưu lợi, nhưng lần này nàng chân chân chính chính thấy được loại sức mạnh bộc phát ấy.
Mũi kiếm ép không khí hai bên, kéo ra một tiếng xé gió bùng nổ. Giống như cành khô bị bẻ nát, chiếc lưới đan từ rễ của Ma cây hoàng kim kêu lên "Ầm" một tiếng rồi mở ra lỗ hổng, hoàn toàn sụp xuống.
Con thú bị vây trong sơn đạo Xavier đã không còn biện pháp nào ngăn cản ba người, chỉ có thể trơ mắt nhìn họ vọt qua. Burlando vừa tiến vào trung tâm Vườn trái cấm lập tức hô lên với Roman và Freya: "Các cô công kích rễ chính của nó, bản thể giao cho tôi —"
Cho dù đang mùa hè, lũy Đông Trảo vẫn bị bao phủ trong một lớp sương mỏng. Nó nằm ở trên vùng núi Corcovado cao hơn mực nước biển, vốn được xây dựng để giám sát Man tộc trong rừng rậm phương bắc, chẳng qua sau đó tỉnh Barta thành lập, nơi này lại trở thành một trong các biệt thự của vương thất.
Trong sân của pháo đài hình thoi này có một gốc cây tùng niên đại cổ xưa. Ở thế kỷ trước, trong một vụ cháy của lũy Đông Trảo, nó sống sót một cách kỳ tích từ trong đống tro than. Chủ nhân thành lũy cho rằng đây là một điềm lành, cho nên khi tái thiết cứ điểm đã giữ lại cái cây này.
Mà nay, phía dưới gốc cây tùng này, không khí nghiêm nghị đang lan tỏa.
Một cô bé với mái tóc bạc xinh đẹp mặc trang phục kỵ sĩ rất dày, đôi tai hơi nhọn chứng minh một phần huyết thống ngoài nhân loại của nàng. Nhưng không giống tinh linh cao ngạo và ôn nhu, cô bé mười lăm tuổi này mang vẻ nghiêm nghị, hai tay nắm chặt một thanh trường kiếm đen kịt, triển khai tư thế phòng bị mở đầu của kiếm thuật kỵ binh Erewhon —
Nàng mím môi, ra lệnh cho một cậu bé con còn nhỏ tuổi hơn ở đối diện: "Haruze, tấn công ta —!"
Đơn giản mà không thể nghi ngờ.
"Chị…"
"Tấn công!"
Cậu bé chỉ có thể kiên trì đâm tới một kiếm, nhưng thiếu nữ quét ngang kiếm một cái đã lưu loát ép mũi kiếm của cậu bé xuống, sau đó tiến lên một bước, dùng tay nhấn một cái vào ngực cậu, đẩy cậu bé ngã thẳng xuống đất.
Tôi tớ chung quanh thi nhau hít vào.
"Tiếp đi!" Sắc mặt thiếu nữ không thay đổi, nói.
"Chị, em…"
"Đứng lên, tiếp đi."
Cậu bé đành đứng lên, lui về sau một bước, khẽ cắn môi lại tiến lên. Có điều, thiếu nữ mặc trang phục kỵ sĩ chuyển kiếm từ tay phải sang tay trái, vung lên, vậy mà đánh bay kiếm của đối phương ra ngoài.
"Em nghĩ cái gì thế?"
"Xin lỗi."
"Tiếp đi."
...
Mười phút sau —
Thiếu nữ tới phòng thay quần áo, bảo hai thị nữ cởi trang phục kỵ sĩ nặng nề trên người xuống. Khí nóng hừng hực và mồ hôi hấp nóng mái tóc quăn màu bạc của nàng, nàng không quay đầu lại hỏi: "Phụ vương đang ở đâu?"
"Sứ giả của Madala đến, công chúa điện hạ."
"Bệ hạ bí mật gặp mặt Hầu tước Cluge." Thị nữ khác cúi đầu đáp.
Thiếu nữ liếc nhìn bản thân trong gương một cái, trên gương mặt lạnh như băng không có biểu tình dư thừa. Nàng thay váy, dùng tay hất mái tóc bạc thật dài ra sau, ngẩng đầu lên nói:
"Mang ta đi gặp Gemor."
Nàng yên lặng nghĩ chiến sự có lẽ có cơ hội xoay chuyển, nhưng lão cáo già Hầu tước Cluge kia không đáng tín nhiệm. Đương nhiên, có vài lời không cần nói trước mặt tôi tớ. Nàng muốn tìm một tâm phúc có thể tin được.
"Vâng, công chúa điện hạ."
Ngày này chính là đầu tháng sáu của năm Phồn hoa và Hạ diệp —
*********
Burlando nhìn màu sắc mỗi cành cây của Ma cây hoàng kim ảm đạm dần, vô lực rũ xuống, biết con quái vật đáng sợ này rốt cuộc đã đi tới tận cùng sinh mệnh. Hắn cảm thấy hơi mỏi mệt. Thanh toán 2 điểm pháp lực để duy trì hiệu quả Thánh kiếm hầu như đã ép khô toàn bộ tinh thần của hắn.
Dù sao hắn cũng là chiến sĩ, không phải phù thủy. Cho dù phù thủy ở đây mà cấp bậc quá thấp thì cũng chỉ có 10 điểm pháp lực mà thôi.
Freya và Roman cũng mệt mỏi ngồi bệt ở bên. Freya bị thương cánh tay, nhưng không trở ngại. Huống chi, so chút thương thế ấy với việc chiến thắng một kẻ địch hùng mạnh, thì chiến thắng vẫn khiến người ta vừa vui sướng vừa phấn chấn. Hai nàng quay đầu nhìn Burlando.
Nhưng nhìn thấy Burlando bước về phía trước một bước, bảo kiếm tinh linh vung lên thành một đường cong, chém vào thân cây chính của Ma cây hoàng kim.
Bùng nổ lực lượng —
Ma cây hoàng kim mất đi lực lượng Máu của Thần đã sắp chết, chẳng qua chỉ còn là một cây sồi bình thường mà thôi, không thể nào chống lại nổi lực lượng 7.7 năng cấp đáng sợ. Lực lượng thuộc tính xé rách trực tiếp chém đứt nửa tán cây phía trên của nó, khiến tán cây bình bình gãy đổ, văng ra ngoài.
Hai cô gái đều hô khẽ, không rõ Burlando muốn làm gì.
Chẳng qua chỉ có Burlando mới biết, Ma cây hoàng kim treo những sinh vật mà nó giết trên tán cây, chậm rãi ép khô ma lực. Sau những ngày tháng tích lũy, vẫn có thể tìm được một chút chiến lợi phẩm trong đó.
Tuy rằng phần lớn đã bị hút khô ma lực trở thành phế vật.
Burlando đi qua, vật đầu tiên đập vào mắt chính là tấm thẻ trên đất kia —
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT