Đám khô lâu trắng tinh chỉnh tề đứng lại, giương cung, cánh cung căng lên ken két. Lính đánh thuê, người mạo hiểm phía dưới tới giờ mới biết rằng việc lớn không ổn, thế nhưng nộm xác kéo bầy khắp sảnh khiến họ không thoát thân ra được.
Trước tiên Burlando nghĩ tới là Roman, có điều hắn vừa nhìn xung quanh đã không còn nhìn thấy bóng dáng tiểu thư thương nhân và Anditina đâu nữa, lòng quýnh lên, quét kiếm một nhát — lưỡi kiếm trắng bạc kéo theo một luồng sáng mờ trong hoàn cảnh tối tăm, sức gió liên tục bổ bay ba chiếc ghế cản giữa Balum và nộm xác đang giao chiến.
Thân thể ba con vong linh vừa bị nghiêng ngả, lính đánh thuê Râu Đỏ lập tức bắt lấy cơ hội vung tròn kiếm bản to chém đôi con nộm xác kia.
Rầm, nộm xác kia ngã ra đất, cầu ánh sáng bạc từ hài cốt của nó bay lên, bắn vào cơ thể Burlando.
Cùng lúc đó, lão thọt được Charr hiệp trợ cũng bức lui một con nộm xác khác. Họ quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy Burlando kêu lên: "Thấy Roman không?"
"Chúng tôi trong này!"
Anditina cầm tay Roman đứng dậy ở phía khác. Tiểu thư thương nhân hoàn toàn không biết sợ là gì, còn ra sức vẫy vẫy tay.
"Úp xuống!"
Burlando hô lên với các nàng, sau đó bảo Charr.
Học đồ phù thủy trẻ tuổi hiểu ý, lập tức giơ viên ruby lên. Vô số tia sáng từ trong viên đá quý tỏa ra khắp bốn phương tám hướng — Charr toàn lực thi thuật, tinh thần và ma lực như nước chảy vào đó — bức tường pháp tắc kéo dài ra năm mươi thước, bao bọc cả Anditina và Roman bên kia vào.
Sau đó hơn nghìn tia sáng lóe lên, chớp mắt đã biến mất, một bức tường vô hình được tạo thành.
Giờ phút này, cung thủ khô lâu đã hoàn thành động tác chuẩn bị của chúng. Dây cung vang lên tiếng bật đanh gọn, các mũi tên bắn ngang kéo theo hàng loạt tuyến đường màu đen kéo xuống dưới. Hàng khách mời thứ nhất đồng loạt ngã xuống, phía sau cũng liên tiếp vang lên tiếng ngã.
Charr lại cứu được nhiều người hơn. Mỗi khi bức tường vô hình bị tên bắn trúng đều lóe lên ánh sáng trắng, bề mặt bức tường lập lòe mấy mươi lần, cuối cùng mới phập phồng bất định rồi trở về như cũ.
Bức tường này đã lay tỉnh những người bị vây đánh bất ngờ. Trong số đông những người kinh ngạc có học đồ phù thủy và Nguyên tố sư bậc thấp, thậm chí có một, hai phù thủy. Đa số những người này từ đầu còn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra, nhưng tới giờ thì họ đã biết. Họ đứng dậy, hoặc chuyển động chiếc nhẫn trên ngón tay — hoặc lớn tiếng ngâm xướng.
Các phù thủy vươn tay, một dải sáng trắng xuất hiện giữa đám đông rồi kéo dài về phía cánh cửa lớn của phòng đấu giá, thậm chí còn có một hai quả cầu lửa yếu ớt.
Sau đó là tiếng nổ liên tục, khí lưu, xương cốt, vụn gỗ và tro bụi hất tung lên trời. Ít nhất Burlando đã nhìn thấy vài bộ khô lâu ngã xuống cách mình không xa.
Sau đó khói bụi tràn ngập đại sảnh. Burlando ho khan, có điều tiếng ho đã bị âm thanh ồn ào chung quanh lấn át hết. Hắn tiện tay đẩy ra một tên lính đánh thuê liều lĩnh va tới, hô lên: "Charr, Roman, xuống dưới! Tới chỗ tôi!"
Burlando còn lo lắng liệu giọng của mình có bị người phía trên nghe được không, chẳng qua là hắn nhanh chóng nhìn thấy Balum đang xách theo lão thọt đã ngất phát màn khói xông ra. Phía sau anh ta là Charr, đằng sau nữa là Anditina và Roman bé bỏng. Tiểu thư thương nhân của chúng ta lúc này đúng là mặt xám mày tro, trông như một con hồ ly nhỏ mặt mũi nở hoa, chóp mũi còn phủ một lớp xám dày — nàng thấy Burlando đang nhìn mình thì ngượng ngùng thè lưỡi.
"Tôi còn tưởng trốn sau bức tường của Charr thì sẽ không lan tới. Burlando, xin lỗi nha."
Tuy giọng nàng vẫn còn sợ hãi, nhưng trên mặt rõ ràng viết rằng: Kích thích quá, thật muốn thử một lần nữa.
"Lát nữa cô phải cảm ơn tiểu thư Anditina đi, mà nói bây giờ không phải là ngay lúc này. Bây giờ đi theo tôi, chúng ta rời khỏi chỗ này trước."
Cô thiên kim quý tộc ho khan, nhỏ giọng đáp:
"Không cần."
Nói vậy nhưng thiếu nữ vẫn hơi nâng cằm, trong lòng có cảm giác tự hào nho nhỏ. Nàng sinh ra là một thành viên quý tộc, nhiều ít gì cũng kế thừa sự kiêu ngạo của quý tộc Erewhon cổ xưa.
Anditina chưa hề nói cho bất cứ ai, trên gia huy rườm rà của gia tộc Borg Nasson có một dấu hiệu hoa bách hợp rất bắt mắt. Tuy rằng nó chỉ nằm ở một góc trên cùng của gia huy, nhưng dấu hiệu này lại không hề khác gì với hoa bách hợp của hoàng gia Corcovado. Điều này cho thấy gia tộc quý tộc này vào mấy trăm năm trước đã từng có thời kỳ là một chi của hoàng gia. Mặc dù đã xuống dốc, nhưng trong dòng máu vẫn ẩn chứa sự cao quý như trước đây.
Thực ra linh cảm thiết kế ra trang bị dẫn hút ma lực kia của nàng cũng đến từ một bản thiết kế bị phủ đầy bụi trong tầng hầm ngầm của gia tộc, bằng không dù nàng có tài năng trời ban đi nữa thì làm sao có thể nghĩ tới con đường này.
Chẳng qua Anditina chưa bao giờ nghĩ tới việc tự nhận thua. Gia cảnh càng quẫn bách, nàng càng muốn vực dậy sự tích về tổ tiên. Khác với người cha quý tộc nhỏ, từ bé nàng đã là một cô gái mạnh mẽ.
Balum lại ngắt dòng suy nghĩ của nàng. Lính đánh thuê Râu Đỏ cẩn thận hỏi: "Chúng ta rời đi từ đâu đây, thưa ngài kỵ sĩ? Không biết bên ngoài có bao nhiêu quái vật nữa, cũng không biết chúng lẩn vào thế nào. Lão thọt còn nói hội giao dịch ngầm được bảo vệ nghiêm khắc, đúng là đáng chết —"
"Chúng ta đi ra từ sau đài."
Burlando nhìn không gian sương khói mênh mông, đáp. Trong lòng hắn đã sớm có tính toán, thoạt nhìn mục tiêu tham dự lần đấu giá này của Madala là phía quý tộc tầng lớp cao, như vậy mục tiêu hàng đầu của chúng là ghế lô tầng trên mới phải.
Có điều khiến hắn thầm lạnh lòng là trước đó ba con nộm xác kia rõ ràng nhằm thẳng hắn mà tới. Hắn không rõ bản thân hấp dẫn sự chú ý của Madala từ bao giờ. Chàng trai suy nghĩ, cuối cùng phạm vi nghi ngờ chỉ có thể tập trung vào việc mình lãnh đạo những người dân chạy nạn kia có thể đã bị rò rỉ ra ngoài bằng con đường nào đó.
Nhưng chẳng qua hắn chỉ làm thịt một tên trung đội trưởng của đối phương thôi, Istaron cần phải trừng mắt tất báo vậy sao? Phải thu thập tình báo về mình và những người khác, rồi mưu toan hành động vào lúc này, đây không phải là một chuyện dễ dàng đi?
Thậm chí nói là ra quân ồ ạt cũng chưa đủ.
Burlando chỉ có thể hi vọng hành động nhằm vào mình lúc này chẳng qua là một mục tiêu thêm vào, nhưng bất kể ra sao thì hắn cũng hiểu được, sự tồn tại của mình đã dần ảnh hưởng tới toàn bộ tiến trình lịch sử.
Điều này làm cho hắn càng cảm thấy gấp gáp.
Nếu không mau lên thì ưu thế của hắn sẽ dần biến mất hầu như không còn.
Charr cũng đồng cái nhìn với Burlando, có điều ý anh ta hiển nhiên là càng tiến thêm một bước. Vị học đồ phù thủy trẻ tuổi đã nhớ kỹ càng cuộc thảo luận với Burlando về trang bị, thuộc tính và kinh nghiệm vượt ải lần trước. Burlando đề nghị chạy ra từ phía sau đài tất nhiên để thuận tiện đục nước béo cò. Số vật phẩm đấu giá và tiền chưa kịp qua tay kia chắc chắn là một bảo tàng vĩ đại.
Nếu Freya có ở đây, khẳng định nàng sẽ bất mãn với cách nói của Charr — đáng tiếc cô Nữ võ thần tương lai lương thiện và chính trực lúc này lại đang chờ khen thưởng ở tổng bộ đoàn kỵ binh Cánh Bạc.
Thay nàng trở thành phụ tá và cấp phó cho Burlando lại là Anditina, tuy rằng xuất thân gia đình quý tộc, nhưng bản chất của quý tộc ở thời đại này nhiều khi chẳng khác gì phường giặc cướp — chứ đừng nói đến việc cô tiểu thư đây còn là người luôn theo chủ nghĩa thực dụng. Nàng vừa nghe đề nghị của Charr, chẳng những không ngăn cản, còn lập tức dùng trí tuệ của mình bổ sung, gắng đạt tới mức có thể khiến kế hoạch khả thi.
Về phần Roman bé bỏng và Balum, người trước ước gì tham gia tất cả các cuộc mạo hiểm vừa dễ sợ vừa kích thích, làm gì quan tâm tới việc mình có làm trái pháp luật hay không. Huống chi, bản thân hội giao dịch ngầm đã không phải hoạt động hợp pháp gì.
Người sau, làm "Gia thần" cho Burlando càng không phản đối.
Không cần nhắc tới lão thọt đang bất tỉnh nhân sự kia, dù lão không hôn mê thì chắc cũng sẽ giơ cả hai tay hai chân tán thành. Giống như những lời đồn vặt vãnh được truyền miệng trong quán rượu tại Braggs — nếu nói có chuyện gì khiến lão thọt ở hẻm Tiêu Đen mê hơn việc chiếm lợi, vậy nhất định là chiếm món lợi to.
Nhìn thấy "Các cấp dưới trên danh nghĩa" của mình trong nguy cơ trùng trùng như thế mà việc đầu tiên nghĩ tới vẫn là làm sao kiếm được một khoản, nhất thời Burlando không biết phải nói là tốt hay xấu.
Thế nhưng cũng phải nói, phong cách này kỳ thật lại chẳng khác gì biểu hiện của hắn trong 'Thanh Gươm Hổ Phách' — năm xưa, "Tô Phỉ muốn tiền không muốn mạng" là một cái tên nổi đình nổi đám một thời đấy. Đương nhiên cũng là di chứng để lại trong hắn vì sự quẫn bách cùng cực ở thời kỳ đầu của trò chơi — sau đó từ lúc Erewhon tan thành mây khói, hắn gia nhập đoàn giáo hội kỵ sĩ, cái danh tiếng kia mới dần rời xa hắn.
Mặc dù vậy, phong cách hành sự đầy mạo hiểm này vẫn cắm rễ sâu sắc vào trong máu hắn. Là Tô Phỉ cũng được, hay Burlando cũng được, hiện giờ hắn đều là một con bạc.
Phong cách hành sự của hắn hoặc ít hoặc nhiều đã ảnh hưởng tới Balum, Roman và Charr. Còn về Anditina, hắn quay đầu lại nhìn cô nương này, tính cách của nàng lại có một chút giống hắn.
Mấy người xác định xong kế hoạch, lập tức cẩn thận đi xuống đài đấu giá bên dưới. Có điều họ rất nhanh phát hiện không hề thiếu người ôm chung ý tưởng với mình, chẳng qua là bị nộm xác cản trở, người có thể đi tới được như họ chỉ có hai chiến sĩ thực lực gần tới Hắc Thiết bậc cao. Đội ngũ có được mười lăm con Nhện Gió mở đường thực không nhiều, hay phải nói là không có.
Bởi vậy chỉ có bọn họ trước tiên vượt qua vòng ngăn trở của "Thích khách" Madala, đi tới bình đài.
Đầu tiên, Burlando nhìn thấy người bán đấu giá và trợ lý nằm trong vũng máu, vị trí vốn đặt hỏa chủng trên kệ thì đã trống không. Bảo vật giá trị liên thành kia mất tăm mất tích khiến hắn nhíu mày. Có hai khả năng, một là vong linh lấy đi hỏa chủng — mà tình huống khác thì khá đáng để cân nhắc.
Hắn và Charr trao đổi ánh mắt, nhận ra nghi ngờ trong mắt đối phương.
Đối với đa số các sinh vật có trí tuệ thì hỏa chủng đều là một bảo vật không thể định giá, nhưng đối với sinh vật vong linh lại không phải vậy. Madala dựa vào ngọn lửa linh hồn và tháp thông linh để khuếch trương lãnh thổ, hỏa chúng hầu như chẳng có giá trị gì đối với chúng. Tin tức này có lẽ người bình thường sẽ không biết, nhưng không thể gạt được một tay lão luyện trong trò chơi và học đồ phù thủy.
Thí dụ như hắn và Charr.
"Có vấn đề."
Burlando lập tức chắn kiếm trước ngực, nhắc nhở người đằng sau.
Charr ngay lập tức bảo vệ mặt sau của đội.
"Chuyện gì sao?" Balum hỏi.
Nhưng anh ta vừa dứt lời, một con quái vật màu đỏ to lớn từ trên trời giáng xuống, uỳnh một tiếng đâm thủng bình đài. Răng rắc, thứ này đạp nát vũ đài bằng gỗ ra một cái lỗ to đùng, khiến cả bình đài nhất thời ngập khói bụi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT