Khi cuốn da dê được sàn đấu giá gọi là "Quyển trục dẫn đường" xuất hiện lập tức gây nê một trận xôn xao. Tiếng ca thán, xì xào lan ra như làn sóng, nhanh chóng truyền vào tai mấy người Burlando, khiến người ta biết rằng ít nhất người bán đấu giá đã thành công hấp dẫn đa số sự chú ý của mọi người ngay từ đầu.
Có điều tuy đám đông bàn tán rầm rì nhưng phần lớn đều án binh bất động. Thông thường người sẵn lòng cạnh tranh cuốn quyển trục này đều có của cải nhất định. Những người này ung dung ngồi trên ghế lô, chờ người đầu tiên ra giá.
"Phần lớn quyển trục dẫn đường là tác phẩm của các yêu tinh thảo nguyên Thạch Anh, mỗi năm đều có giới hạn nhất định, vốn dùng để bổ sung lượng Nguyên tố sư cấp thấp cho bộ tộc — nhưng hàng năm số quyển trục lén chảy ra ngoài như thế này đều khá nhiều." Lão thọt bên cạnh giải thích.
"Vì sao họ không làm nhiều hơn?" Roman hỏi.
"Muốn chế tạo quyển trục dẫn đường nguyên tố cần tiêu hao ma lực trong rãnh nguyên tố, đây cũng không phải một chuyện nhẹ nhàng gì đối với Nguyên tố sư cao cấp." Charr đáp.
"Huống chi, tuy rằng người thường có thể thành công sử dụng quyển trục nguyên tố để mạnh mẽ đạt thành khế ước nguyên tố, nhưng thành tựu cả đời chung quy cũng có hạn, mà lại chẳng mạnh hơn người khác điểm nào. Loại quyển trục như vậy chẳng phải càng nhiều sẽ càng tốt đâu." Anh ta tiếp tục nói.
Balum, Anditina và Roman nghe tới xuất thần, không thể tưởng tượng được một cuốn trục nhỏ bé cũng có lai lịch như vậy. Charr và Burlando đã biết từ trước, có điều Burlando vẫn nói: "Chỉ là thực không ngờ có thể nhìn thấy thứ này ở Braggs."
Cái mũi lão thọt tinh như chuột, nghe ra được kiến thức trong lời nói của Burlando vượt xa cái vùng Braggs nhỏ bé này — tuy rằng đối với Roman và Anditina, nơi này đã là thành phố lớn nhất mà các nàng từng đi qua — lão nghĩ, rồi hỏi: "Thưa ngài, ngài có hứng thú với thứ kia?"
"Có một chút."
"Tôi ra giá cho ngài được chăng?" Lão thọt hỏi.
Burlando cân nhắc một chút rồi gật. Giá của quyển trục dẫn đường là năm nghìn Tor, mỗi lần tăng giá thấp nhất 5%, thế là dưới chủ ý của lão thọt, tay chân của lão mau chóng giơ bảng hiệu.
Năm nghìn.
Có người đầu tiên mở đường, giá cả mau chóng tăng cao. Ghế lô tầng hai và ba lập tức có tiếng báo giá vang lên, rồi một vòng luân chuyển mới. Người bán đấu giá chưa kịp giơ búa lên thì giá đã lên tới tám nghìn Tor.
Tiếng báo giá hầu như dạo một vòng quanh "Rạp hát nhỏ", sau đó lại quay về tới Burlando. Lão thọt quay đầu dùng mắt hỏi ý hắn, hắn nghĩ một lát rồi gật đầu.
Người bên kia giơ bảng — tám nghìn năm trăm.
Thần sắc Anditina hơi biến hóa.
Roman bé bỏng thờ ơ.
Balum như đang xem hài kịch.
Có điều trên ghế lô tầng hai và ba mau chóng ra giá tiếp. Trợ lý của người bán đấu giá đọc lên cái giá mới: chín nghìn Tor. Các quý tộc trong các ghế lô bắt đầu trở nên mất kiên nhẫn.
Đợt tranh giành thứ hai rõ ràng đã mất đi mùi vị thăm dò, đã tới mức đổ máu. Giọng đọc báo giá càng lúc càng lạnh lùng, chữ số cũng dần tăng cao; từ chín nghìn Tor, hầu như mỗi lần tăng đều đạt tới 10% giá gốc. Mười nghìn, mười nghìn lần một, mười nghìn lần hai… Người bán đấu giá và trợ lý đều có vẻ bình tĩnh, chẳng qua vào lúc này đã chẳng cần giới thiệu gì nữa, cuộc giành giật đã tới cao trào, nhưng hiển nhiên cái giá còn chưa tới được vị trí cao trong cảm nhận của những người này.
Cuối cùng, ghế lô thứ tư bên trái vang lên một giọng nói thản nhiên, mười lăm nghìn.
Giống như nhịp trống cuối cùng trong cơn bão táp, mưa gió qua đi, tiếng gió và tiếng mưa rơi đều ngừng. Người người đông đảo trong bóng tối phía dưới cứng lại giống như người xem trong rạp hát thực thụ, nghĩ rằng đây thực là một búa xác định.
Lão thọt chép miệng, quay đầu lại.
Burlando nhíu mày, đây là vấn đề liệu dùng mười sáu nghìn Tor đổi lấy hai nghìn điểm kinh nghiệm thì có lợi hay không, nhưng hắn chỉ do dự một chút, lập tức vỗ vỗ lên mu bàn tay.
Người của lão thọt lại giơ biển:
Mười sáu nghìn Tor.
Đám đông lại cứng lại tiếp, hiểu rằng đã tới lúc then chốt.
Trợ lý của người bán đấu giá nhìn thấy bảng hiệu trên "Thính phòng" thì lẩm bẩm: "Lão thọt có điên rồi không, chúng ta không bảo lão làm như vậy, như thế chỉ khiến các quý tộc mất hứng —"
Người bán đấu giá bĩu môi với trợ lý trẻ: "Sau lưng lão có người."
Khi Burlando ra hiệu, Anditina và Balum đều quay đầu nhìn hắn. Họ không rõ vì sao kỵ sĩ trẻ tuổi nhất định phải có cuốn quyển trục kia. Chẳng lẽ hắn muốn trở thành một Nguyên tố sư?
Nhưng vị học đồ phù thủy kia chẳng phải đã nói đó sao, dù dùng quyển trục dẫn đường trở thành Nguyên tố sư bậc thấp thì thành tựu cũng chỉ có hạn. Thứ này chẳng qua là chuẩn bị cho người có tài năng trời sinh — có thể tiết kiệm thời gian lãng phí ở giai đoạn tích lũy nguyên tố cho những người có năng khiếu đó.
Burlando không giải thích.
Charr cũng không cần giải thích, đương nhiên anh ta biết vì sao chàng trai lại muốn phải có quyển trục kia.
Lão thọt ra giá khiến tiếng nói trong các ghế lô dừng lại. Các quý tộc tựa như đang suy tính kẻ cạnh tranh bỗng nhiên xông ra kia là thần thánh phương nào, nhưng chỉ trong chốc lát, tiếng báo giá lại rơi xuống đầu mọi người.
Mười tám nghìn Tor.
Vấn là ghế lô thứ tư bên trái. Lão thọt ghé vào tai Burlando nhỏ giọng nói: "Nam tước Donale, gia tộc có mấy trang viên gần Braggs. Bản thân ông ta cũng có một chút sản nghiệp tại Braggs, đồng thời còn là nghị viên Hội nghị địa phương Braggs. Cha và ông của ông ta đều đã từng giữ chức này —"
Burlando gật đầu. Một thân sĩ như thế có thể gặp ở bất cứ nơi nào tại Erewhon, có điều một Nam tước nhỏ còn chưa tới mức tranh một cuốn quyển trục tới máu chảy đầu rơi, có thể đối phương là đại lý của nhân vật lớn nào đó.
Hắn hơi ngẩn người, giá đã tăng tới hai mươi mốt nghìn. Hiển nhiên trong ghế lô tầng ba có một tước sĩ nào đó đang tranh chấp với ngài Nam tước.
Trong lúc hai người giương cung bạt kiếm, giá đã tăng tới hai mươi sáu nghìn Tor, nhưng các nhân vật lớn trong ghế lô tầng thứ nhất cuối cùng cũng gia nhập. Cuộc đấu giá vào lúc này giống như biến thành một cây đao, một đao vung xuống đỉnh đầu của người xem, chớp mắt đã tăng vọt lên con số thiên văn bốn mươi nghìn Tor.
Lúc khoảng hai mươi nghìn Tor, Burlando có tham dự một lần, nhưng lập tức có người đại diện quý tộc khác báo mới. Cuối cùng, cuốn quyển trục được bán ra với giá bốn mươi hai nghìn Tor, khiến người thanh niên hơi tiếc nuối.
Dù sao cũng là hai nghìn điểm kinh nghiệm, nếu có thể mua bằng hai mươi ba nghìn Tor thì cũng tốt. Có điều bốn mươi nghìn thì đã động tới gân cốt rồi, thậm chí ảnh hướng tới kế hoạch của hắn. Bởi vậy Burlando cắn răng buông tha cho vụ mua bán này.
Chẳng qua gương mặt hắn vẫn như thường làm Anditina và lão thọt không nhìn ra manh mối gì, cho rằng gia cảnh của người thanh niên phong phú, không coi nặng chút tiền ấy mà thôi.
Sau cao trào đấu giá lượt thứ nhất, hội đấu giá tiến vào giai đoạn vững vàng như Burlando đã đoán trước. Sau đó liên tiếp thành giao vài món hàng, giá đều ở khoảng mấy nghìn đến mười nghìn Tor.
Giao dịch bình thản không có gì kỳ lạ, người ở đây đều cảm thấy hơi chán nản. Chẳng qua là lão thọt có thể tìm được chuyện để làm. Lão luôn làm người giới thiệu thứ này thứ kia cho mấy người Burlando — có lẽ lão không nói được một chiếc nhẫn phép thuật tỏa ra ánh sáng như ngọn nến là sản phẩm của công xưởng nào, nhưng ít nhất lão có thể nói — thứ này trộm ra từ chỗ nào, kia lại là thứ âm thầm chảy ra từ nhà quý tộc nào.
Anditina, Roman bé bỏng và Balum đều nghe như thấy mùi ngon, chỉ có Burlando và Charr thì thảo luận nhiều hơn về xuất xứ của chúng.
Có lần họ nhắc tới Tama, cảm thấy tiếc cho vị bậc thầy luyện kim vì một lòng công tác mà không thể tới đây, bằng không trong số mấy món đồ phép thuật trước đó có khi lại có thứ mà ông ta thích.
Sau đó đợt cao trào thứ hai của hội đấu giá mau chóng nổi lên. Lần này thứ tham dự vào là một chiếc dây chuyền. Chính xác mà nói thì phải là một sợi dây thừng xỏ mấy cục đá, nếu là người không biết nhìn hàng có lẽ sẽ bỏ lỡ thứ tốt, nhưng Burlando vừa thấy chiếc dây chuyền này đã suýt nữa buột miệng hô lên — dây chuyền Binh đoàn Nham Thạch.
Thứ này cùng một bộ với "Hang ổ đá" do thuật luyện kim cấp 17 chế tạo ra. Nó có thể giảm bớt 50% tài liệu tiêu hao dùng cho việc sản sinh con rối đá trong "Hang ổ đá", cũng có thể nâng cao sản lượng.
Hắn vừa giải thích tác dụng của chiếc dây chuyền này cho những người khác, Roman và Charr còn may, Balum và Anditina lại sáng cả mắt lên. Hai người họ một là lính đánh thuê hàng năm tiếp xúc với chiến tranh, một là tiểu thư nghìn vàng được tiếp thu sự giáo dục của quý tộc, đương nhiên biết rất rõ tác dụng của chiếc dây chuyền này đối với lãnh địa.
Ở Wanze, chiến tranh dựa vào bốn loại tài nguyên.
Một là người, hai là đá khởi nguyên Hổ Phách, ba là mọi vật tư chiến lược khác, và thứ tư là "Hang ổ".
Người thì không cần giải thích. Trên thế giới Wanze rộng lớn gần như vô hạn, sức mạnh của ma thuật mang tới sức sản xuất vượt xa nhân khẩu cực hạn trong một thời đại, con người là chỉ số tiềm lực cho chiến tranh giữa các quốc gia hay các lãnh địa.
Đá khởi nguyên Hổ Phách được tách ra từ quặng thô Somire. Nó là một loại khoáng hỗn hợp giữa bạc trắng, vàng và đồng. Loại kết tinh trong suốt giống hổ phách này có năng lực dự trữ ma lực. "Trang bị dẫn hút ma lực" của Anditina chính là thiết kế để chuyển hóa năng lượng trong loại đá này — nó là nguồn gốc hưng thịnh cho hệ thống phép thuật của mọi sinh vật có trí tuệ trên mảnh đất này, cũng là máu của "Hệ thống công nghiệp".
Các tài nguyên khác như lương thực, kim loại, gỗ, đá cho dù ở trên Trái Đất của Burlando trước kia cũng là tài nguyên chiến lược thường xuyên nhất, bản thân chúng vốn là để dự trữ cho chiến tranh.
Nhưng thứ cuối cùng, "Hang ổ", lại là một thứ phức tạp và dị thường, vượt xa khái niệm chiến tranh mà chúng ta biết — chẳng qua Burlando từng là người chơi, lại rất quen thuộc với thứ này — trên thực tế, chỉ cần nói tới Hang ổ thì không thể không nói tới khởi nguyên của thế giới Wanze.
Hỗn độn tồn tại như thế nào, trật tự sinh ra từ đâu?
Ma lực thông qua phương thức nào để tác động lên mặt đất, ma vật sinh ra từ chỗ nào, vì sao "Hang ổ" của chúng lại được con người sử dụng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT