Trong một lần hoàn thành nhiệm vụ trở về, một tia sét không biết từ nơi nào đánh thẳng vào chiếc xe của nhóm No. 13. Tất cả những người ở trên chiếc xe hơi đều bị xuyên không đến một nơi xa lạ.
Dạ Nhược Y, Dạ Qua Thần, cả hai người đều bị xuyên không, cùng ở trong một gia tộc họ Dạ, cả hai là thiên tài võ đạo trong một tổ chức ngầm của chính phủ ở thế kỷ 21, nhưng xuyên qua lại là phế vật trong gia tộc, bị đối xử tàn bạo ngay cả cặn bã cũng không bằng.
Nào có lí như vậy? Bọn ta vốn là một trong những người mạnh nhất tổ chức, nào có lí gì mà trở thành cặn bã chứ?
Những người ở trong cái Dạ gia này, bọn ta sẽ nhớ mặt từng người một, kẻ nào đối xử với bọn ta ra sao, ta sẽ trả hắn lại gấp mười lần, đối xử tốt với ta một, bọn ta trả mười, khi dễ, đùa bỡn bọn ta một bọn ta cũng sẽ trả lại mười lần cái nổi nhục ấy.
Dạ Qua Thần không chịu được với cái cảnh dở khóc dở cười, bị người người khinh bỉ trước mặt này, chỉ cười lạnh như băng, nói:
- Ta đường đường là tổng chỉ huy của tổ chức, nắm giữ chức vụ cao nhất, mà chẳng lẽ lại để cho cái đám ngu học các ngươi dẫm đạp?
Một tên nô bộc nằm dưới đất, ngước mặt nhìn hai người, khuôn mặt trắng bệch, sợ hãi, cố lùi về phía sau, bị Dạ Nhược Y đạp một cái vào bụng nằm la liệt dưới đất, trợn tròn mắt nhìn đôi anh em. Dạ Nhược Y cười quái dị, nói:
- Bọn ta tốt bụng quá nhỉ? Để cho các ngươi khi dễ, đùa bỡn như vậy sao? Hắc hắc, ta thật chịu không nổi nữa rồi, quá lâu rồi, ta không nhìn thấy máu, ta muốn giết người, ngươi sẽ là người đầu tiên a.
Mái tóc đen huyền đột nhiên chuyển thành xích huyết sắc, tên nô bộc nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì khuôn mặt từ trắng thành xanh, sợ hãi đến mức tè ra cả quần, chân run rẩy, rất muốn chạy đi nhưng không thể.
Dạ Nhược Y cười quái dị thành tiếng, bàn tay đâm qua trái tim của tên nô bộc kia, rất nhanh liền được thu về, tay cầm trái tim vẫn còn đập lắc lư trước mặt của tên nô bộc, hắn với tay tới để lấy trái tim thì thân xác đột nhiên bị nổ tung.
Dạ Nhược Y ném trái tim vẫn đang đập đi, hướng về phía Dạ Qua Thần, nói:
- Em vẫn còn muốn chơi với hắn a. Tiếc thật.
Dạ Qua Thần cười lạnh, nhún vai làm bộ như không biết, kéo Dạ Nhược Y đi.