Khi về nhà, Yoon Yi Rim thấy xe của nhà Kim Won Eun vào cùng một khu với xe của cha mình, lúc này cô mới phát hiện thì ra Kim Won Eun ở cùng một khu với cô.
Lúc ấy Yoon Yi Rim rất muốn trực tiếp xách Kim Won Eun tới nhà mình để chơi cùng nhau, mặc dù điều đó là không thể nào.
Không nghĩ tới từ khi trở về Hàn Quốc, người bạn thứ nhất lại là hàng xóm của mình. Thật là tuyệt vời quá đi mất!
Vì vậy sau đó, Yoon Yi Rim nhận lời mời của Kim Won Eun, đi tới ngôi nhà cách nhà mình khoảng 300 mét, đây cũng chính là ngôi biệt thự nhỏ cách một căn lại cách một căn lại cách một căn nhà của mình: nhà của Kim Won Eun.
“Xin chào cô chú ạ! Cháu tên là Yoon Yi Rim, chú thật trẻ nha, cô cũng thật xinh đẹp…”
“Cháu là Yi Rim sao? Cô đã nghe Won Eun nhắc tới cháu, cháu rất đáng yêu, miệng còn ngọt nữa, chào mừng cháu tới chơi ~”
Sau đó hai người làm bài tập trong phòng của Kim Won Eun.
Kết thúc bài tập, Kim Won Eun nói với Yoon Yi Rim:
“Yi Rim, chúng ta đi mua trà sữa đi.”
“Được thôi!”
Yoon Yi Rim đi theo Kim Won Eun rẽ trái rẽ phải, cho đến khi cô sắp ngất, rốt cuộc cũng đến nơi, đó là một cửa tiệm trà sữa thoạt nhìn rất bình thường, bên trong cũng rất bình thường. (⊙o⊙).
Đúng vậy, rất bình thường, không có khác thường.
“Chị ơi~~em tới rồi nè. Lâu rồi không gặp, làm cho em một ly trà sữa đi! Đây là bạn tốt em mới quen, em dẫn cậu ấy tới đây uống trà sữa. Rất đẹp đúng không? Cậu ấy mời vừa tới từ Trung Quốc đấy, biết rất nhiều, rất nhiều thứ luôn…”
Yoon Yi Rim phát hiện được một tính cách mới của Kim Won Eun khi nói chuyện với chị bán hàng, người mà cô một mực nhìn lầm là đáng yêu khả ái.
Đây mới là Kim nói nhiều. Nhưng mà, cô thích nha!
“Yi Rim, cậu muốn uống gì?”
Kim Won Eun đưa thực đơn cho cô.
Yoon Yi Rim có chứng sợ hãi khi lựa chọn cho nên lúc nhìn thực đơn, cũng nhìn một hồi lâu, rốt cuộc mới quyết định xong.
“Chị, làm cho em một ly trà sữa sô cô la đi!”
“Chị, làm cho em một ly trà sữa sô cô la đi!”
Yoon Yi Rim lại nghe đến âm thanh mềm nhũn kia. Đã vậy còn nói trùng với cô. Yoon Yi Rim vừa chợt quay đầu lại, quả nhiên lại là bé trai ngây ngô đáng yêu kia.
“Lại là cậu à!”
Bé trai đáng yêu có âm giọng trẻ con kia cũng rất kinh ngạc. Lại là Yoon Yi Rim.
“Ừ, thật đúng dịp!”
Yoon Yi Rim gật đầu một cái.
“Kia, cậu cũng thích trà sữa sô cô la sao?”
Bé trai ngây ngô đáng yêu do dự, liếm môi hỏi.
“Đúng vậy!”
Yoon Yi Rim gật đầu một cái.
“Se Hun à, của em xong rồi, hình như em lại đẹp trai hơn thì phải, sau này trở thành ngôi sao rồi nhớ phải tới tiệm của chị nha!”
Chị bán hàng sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Oh Se Hun, trêu ghẹo nói.
Chỉ thấy bé trai ngây ngô đáng yêu kia đỏ mặt trong nháy mắt, xấu hổ ấp úng, lúc ấy Yoon Yi Rim đột nhiên nghĩ tới cái mông khỉ.
Thì ra cậu ta tên là Se Hun.
Hai người cầm trà sữa xong, lễ phép chào hỏi rồi mới rời khỏi tiệm trà sữa.
Yoon Yi Rim và Kim Won Eun vừa uống trà sữa vừa đi dạo trên đường, đột nhiên đi ngang qua một cửa hàng bán đĩa, trên tường dán poster của DBSK, bên dưới là dòng chữ bài hát hot nhất lúc này «Rising Sun».
Giữa một đoạn rap, một âm thanh quen tai truyền tới.
“Tôi cầu nguyện tha thiết cho sự cứu rỗi.”
Là nam thần mắt một mí!!! Vòng tay ngôi sao vào ngày đó…
Theo điều kiện phản xạ của mình, Yoon Yi Rim đi tới trước tờ poster.
“Yi Rim à, thì ra cậu thích DBSK hả?”
Kim Won Eun giờ mới kịp phản ứng lại.
“Tớ thích người này.”
Yoon Yi Rim ngơ ngác chỉ vào chàng trai mắt một mí đó.
“À, là anh Yun Ho, anh ấy rất đẹp trai, nhưng tớ cảm thấy anh Jae Joong đứng bên cạnh đẹp trai hơn, cậu nhìn xem, đó là hoa mỹ nam nha.”
Kim Won Eun chỉ vào Kim Jae Joong đứng ở chính giữa.
Giống như có người chỉ dẫn, Yoon Yi Rim và Kim Won Eun đi vào trong tiệm, mua album của DBSK và tấm card nhỏ của Jung Yun Ho.
Từ nay, Yoon Yi Rim bắt đầu chú ý tới vòng giải trí Hàn Quốc, chỉ vì DBSK, Đông Phương Thần khởi, nam thần mắt một mí kia.
Bởi vì Jung Yun Ho, nên Yoon Yi Rim thích nhảy, vì vậy cô làm nũng xin mẹ ghi danh khóa vũ đạo và khóa dương cầm cho mình, điều kiện tiên quyết là không được ảnh hưởng đến việc học trên trường.
Nhưng mà nói thật thì tiểu học làm gì có áp lực học tập chứ.
Vào cuối tuần, khi Yoon Yi Rim mang tâm tình kích động đi tới lớp vũ đạo là lúc liền ngây ngẩn không biết nói lời gì. Cái quỷ gì đang xảy ra vậy? Nhảy ba lê?
A, cô muốn học điệu nhảy hiện đại đẹp trai cool ngầu nha! Yoon Yi Rim nhìn thấy mấy đứa trẻ chân ngắn tay ngắn giơ chân giơ tay, đứng ở đó kiễng mũi chân múa điệu nhảy «Hồ Thiên Nga», cô như muốn say rồi, yên lặng liếc mắt nhìn, cảm thán mẹ của mình…thật đúng là…mẹ ruột.
A a a, Yoon Yi Rim cũng không muốn mình giống mấy đứa trẻ tay ngắn chân ngắn múa ba lê đó.
Yoon Yi Rim yên lặng đi tới sau cùng, sau đó cô nhìn thấy một đứa bé đen nhẻm đang ngủ gật, thật giống như con gấu!
Cô giáo vỗ tay một cái, âm nhạc bắt đầu vang lên, đứa bé kia đột nhiên tỉnh lại, cả người như lâm vào trạng thái phấn khởi…
Thấy vậy, Yoon Yi Rim yên lặng cách xa cậu ta ra một chút, bĩu môi chê bai.
Người này thật kỳ quái!
Nhưng có vài người, mình càng muốn cách xa họ, họ ngược lại càng dán chặt mình.
“Xin chào!”
Cậu ta xoa xoa ánh mắt, chào hỏi với Yoon Yi Rim.
“Xin chào!”
Dựa theo lễ phép, Yoon Yi Rim vẫn phải cười trả lời.
“Tớ tên là Kim Jong In, năm nay 12 tuổi. Hôm nay cậu mới tới, có gì không hiểu có thể hỏi tớ nha.”
“Tớ tên là Yoon Yi Rim, 10 tuổi.
…Sau đó liền an tĩnh.
Hai người lặng yên trò chuyện.
Yoon Yi Rim nhìn biểu lộ buồn ngủ của Kim Jong In, chẳng biết tại sao liền bật thốt lên:
“Kim Jong Gấu.”
Mặc dù tùy tiện đặt biệt danh cho người ta biết là không lễ phép nhưng mà rất giống nha.
“Tớ không tên là Kim Jong Gấu, tên tớ là Kim Jong In.”
“Kim Jong Gấu.”
“Kim Jong In.”
“Kim Jong In”
“Kim Jong Gấu.”
Theo điều kiện phản xạ tự gọi Kim Jong Gấu, Kim Jong In liền vội che miệng mình lại.
Ôi không, sao mình lại lầm lẫn như vậy?
“Tớ thích gọi là Kim Jong Gấu, mà vừa nãy cậu cũng thừa nhận còn gì!”
Yoon Yi Rim bĩu môi.
“Yah, Yoon Yi Rim, tớ lớn hơn cậu đấy.”
Đột nhiên Yoon Yi Rim cau mày trừng cậu một cái, Kim Jong In đột nhiên cảm thấy lạnh.
“Được rồi! Tùy cậu! Muốn gọi là gì thì gọi đi!”
Kim Jong In đã hết cách.
Dứt lời, Yoon Yi Rim đột nhiên cười chuyển động xung quanh cậu, trong miệng luôn nói:
“Kim Jong Gấu.”
Lúc này Kim Jong In cảm nhận được cả thế giới này tràn đầy khuôn mặt mỉm cười ác ý.
No Zuo No Die chính là…nếu bạn không làm điều gì ngu ngốc thì cũng sẽ không bị gậy ông đập lưng ông.
Cậu vốn chỉ muốn nhiệt tình trợ giúp bé gái mới tới này, bởi vì cảm thấy cô bé này vừa đến đã có ánh sáng lóe lên, cậu không tự chủ được mà muốn biết về cô, nhưng mà không ngờ tới được…!
Sau đó hai người từ từ thân hơn, Yoon Yi Rim mới biết được năm ngoái Kim Jong In đã tham gia buổi audition của công ty SM, nhưng bởi vì tuổi quá nhỏ mà không trở thành thực tập sinh.
Kim Jong In bắt đầu khiêu vũ từ tiểu học năm bốn, tính toán sang năm sẽ tham gia cuộc thi Youth Best Contest của SM.
Sau khi biết những điều này, Yoon Yi Rim cảm thấy cậu rất lợi hại, nhưng dù vậy cô cũng sẽ không sửa cách gọi với cậu.
Sau đó, Yoon Yi Rim cũng bắt đầu học tập khiêu vũ sơ cấp với Kim Jong In, lại không nghĩ tới rằng mẹ mình lại ghi danh nhảy ba lê thế này.
Kim Jong In rất kinh ngạc Yoon Yi Rim thích cùng một thần tượng với mình.
Mặc dù trước kia do nhìn thấy tiền bối Shinhwa biểu diễn nên mới có mộng làm ngôi sao, nhưng vũ đạo của Jung Yun Ho làm cho cậu hoàn toàn bội phục.
Cuối cùng, Yoon Yi Rim liền đòi Kim Jong In dạy mình khiêu vũ.
Một năm này, DBSK quét ngang tất cả các giải thưởng của các buổi lễ trao giải, cũng đã đăng đỉnh.
Tác giả có lời muốn nói: Người đầu tên mà Thuận Tâm thích chính là Yun Ho, bắt đầu từ năm 2006 liền đã thích, thích đến 10 năm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT