(>3< Chương này bé Kook thỏ lộ mặt!)

Năm 2012 tới trong lặng lẽ từ sau sự kiện debut của EXO.

Một năm này Yoon Yi Rim cũng đã vào trung học nữ sinh Ehwa Hàn quốc, học năm thứ 2, chính thức trở thành một học sinh trung học năm 2.

Tháng 6 năm 2012.

Yoon Yi Rim cầm một xấp giấy đi vào phòng làm việc của thầy Yoo Young Jin. Kể từ khi Yoon Yi Rim được sắp xếp vào lớp diễn xuất cùng với học tập sáng tác nhạc từ thầy Yoo Young Jin, thầy thường ra bài tập cho cô làm.

“Chào thầy ạ, đây là một số ca khúc em đã viết trong khoảng thời gian gần đây.”

“À, Yi Rim à, em tới rồi, để ở đó đi, đến lúc đó thầy sẽ gọi cho em.”

“Vâng ạ!”

….

Mấy ngày sau.

“Yi Rim à, tới phòng họp một chuyến đi!”

Yi Rim thấy tin nhắn của thầy. Phòng họp ư?

Cô không khỏi kinh ngạc, lẽ nào…

“Chào thầy, em là Yoon Yi Rim.”

Yi Rim vừa mở cửa ra liền phát hiện Lee Soo Man, Kim Young Min còn có Yoo Young Jin cũng đang ở trong phòng họp.

Lẽ nào…

“Yi Rim à, em vào công ty từ năm 2008 phải không?”

Lee Soo Man nói.

“Vâng ạ.”

“Ừ, bốn năm rồi, bình thường các thầy cũng đều nhìn thấy, thực lực không tồi, cũng là một đứa bé rất cố gắng, từ lúc làm thực tập sinh công khai cũng rất khiêm tốn, chăm chỉ, điểm này thầy rất xem trọng…”

“Yi Rim à, sang năm công ty của chúng ta tính toán tạo ra một nhóm nữ, vốn là muốn để Yi Rim làm ca sĩ solo, nhưng em cũng biết là bây giờ solo rất khó, cho nên nhóm nữ sẽ có phát triển tốt hơn…”

“Yi Rim là thành viên thứ nhất mà các thầy quyết định, người thứ hai được quyết định là thực tập sinh công khai giống em, Irene, trưởng nhóm sẽ là cô ấy, dù sao tuổi em vẫn còn nhỏ, mặc dù các thầy rất tin tưởng vào năng lực của em nhưng các thầy muốn chế tạo Yi Rim thành em út vàng trong nhóm, còn những thành viên khác các thầy vẫn còn đang bàn bạc…”

“Vâng ạ, cảm ơn thầy đã xem trọng em.”

Các thầy giáo thấy nữ sinh trước mắt dù biết mình sắp ra mắt nhưng vẫn biểu lộ bình tĩnh, vì vậy họ càng hài lòng hơn.

“Young Jin đã nói với thầy là năng lực viết nhạc của em càng ngày càng tốt, cậu ấy cũng đã cho thầy nhìn mấy bài rất khá, thầy rất hứng thú và coi trọng bài «I Got A Boy», bài hát này có giai điệu điện tử, phong cách rất Âu Mỹ, đây cũng là một bài hát rất mới mẻ, đối với toàn thế giới có thể nói là rất độc đáo, nhưng nếu chờ đến sang năm các em debut đặt bài này làm bài hát chủ đề thì sẽ hơi khó khăn vì nó có thể ảnh hưởng trực tiếp đến concept của các em, cho nên thầy tính để bài này làm bài hát chủ đề cho album mới của SNSD, Yi Rim à, ý kiến của em thế nào?”

Lee Soo Man tự nhận là mình đã bày ra một bộ dáng rất hiền lành, trong lòng không khỏi chảy mồ hôi, vạn nhất ba của con bé biết mình lừa gạt một đứa nhỏ, đem bài hát của nó cho tiền bối thì không phải sẽ tức giận đến độ giơ chân sao?

“Vâng ạ, cảm ơn thầy đã xem trọng bài hát của em, em cũng chỉ là viết trong lúc có linh cảm nhất thời thôi, có thể làm bài hát chủ đề cho tiền bối SNSD là vinh hạnh của em.”

Các thầy giáo gật đầu một cái, quả nhiên là mầm non tốt, việc sáng tác đối với công ty SM vẫn có chút cố hết sức, phần lớn bài hát đều sản xuất từ Yoo Young Jin, nói thật thì Yoo Young Jin có áp lực rất lớn, cho nên khi thấy mấy bài hát này thì hai mắt ông không khỏi sáng lên nên mới lập tức liên lạc cho mấy người Lee Soo Man.

“Trước khi để các em debut, công ty còn tính chọn một ít kịch bản cho em, để giúp em giữ vững tần suất xuất hiện trước công chúng.”

“Vâng, em biết ạ!”

“Hè này em có kế hoạch gì không? Các thầy muốn nghe suy nghĩ của em.”

“Bởi vì em đã vào lớp diễn xuất, còn học sáng tác với các thầy, cho nên em muốn đến Mỹ học thêm ở Movement Lifestyle.”

Mọi người không khỏi nheo mắt lại, gật đầu một cái, quả nhiên là một người có mục đích muốn theo đuổi, Movement Lifestyle vốn là trường dạy nhảy nổi tiếng ở Mỹ. Con bé này, thật không thể khinh thường.

“Suy nghĩ này không tồi, công ty sẽ sắp xếp giúp em, em đi chuẩn bị đi, tháng sau sẽ lên đường.”



Yoon Yi Rim đi ra khỏi phòng họp, đi lên sân thượng, gió đầu hạ rất nóng vừa thổi, cả người lập tức tỉnh lại. 

Bốn năm rồi, từ khi SHINee debut năm 2008, F(x) debut năm 2009, rồi đến EXO debut năm 2012, rốt cuộc cũng đã đến lượt mình, mình rốt cuộc cũng có thể đi lên sân khấu lóng lánh đó cùng với bọn họ.

“Con nhỏ chết tiệt kia, mới vừa rời khỏi phòng họp không phải bị mắng nên mới lên sân thượng để tự sát chứ?”

Yi Rim quay đầu, liếc mắt người nọ một cái.

“Anh Chang Min, anh nghĩ nhiều quá, em tới để suy nghĩ một chuyện mà thôi.”

“Aigoo, con bé này còn biết suy nghĩ à, chẳng lẽ dậy thì sao?”

“Anh cho là ai cũng như anh sao, ngày nào cũng nghĩ đến mấy thứ bậy bạ ở trong đầu, ngày nào cũng nhìn mấy cái video kỳ quái đó!”

“Yah, anh là anh của em đó!”

Yi Rim yên lặng liếc anh:

“Anh, anh đã có chủ rồi, còn đói khát như vậy hả, chị em biết không?”

Đột nhiên thấy anh Chang Min luôn mang da mặt dày bỗng dưng đỏ mặt, thật sự là nổi cả da gà. Thay đổi cũng thật nhanh!

“Anh, bớt xem mấy thứ đó lại một chút đi! Không tốt cho sức khỏe đâu!”

Chết tiệt, còn nhớ rõ cái tên này tự vạch trần vụ xem video ở trên chương trình, khi đó mẹ của anh Chang Min ngồi ở dưới khán đài, ông trời của tôi, nếu là con của cô cô nhất định đã đánh chết nó rồi.

“Yah, cái con nhóc này.”

Chang Min cũng biết mình đuối lý, tự trách mình xen vào việc của người khác, rõ ràng ban nãy thấy biểu lộ của con nhóc này không tốt lắm, anh lo lắng cho cô nên mới đi theo cô lên sân thượng, bây giờ thì là tình huống này đây.

“Anh, em sắp debut rồi.”

“Đây không phải là chuyện tốt hay sao? Chúc mừng em!”

“Đúng vậy, sang năm sẽ debut, em rốt cuộc chờ đợi đến ngày này rồi, cảm giác tựa như còn đang nằm mơ.”

“Con bé này, anh tin tưởng em, em cũng sẽ nỗ lực cho phần của bọn anh nữa nhé!”

“Yes, sir!”

Chang Min có chút buồn cười nhìn con nhóc đưa tay làm động tác chào này, quen biết cô sáu năm, cô không chỉ là em gái của Tống Thiến, cũng là em gái của DBSK bọn họ. 

Trước kia ba ông anh nọ cũng rất thương cô em gái này, không cần nói đến anh và anh Yun Ho, nhìn con bé này mỗi năm lại lớn một tuổi, mỗi năm lại biến hóa nhiều hơn, thật là cảm khái, con bé này rất quan trọng đối với bọn anh, hôm nay rốt cuộc cũng sắp debut, anh tin tưởng cô sẽ thành công.

--- ---- 

Tháng 7 năm 2012, Yoon Yi Rim lại lên máy bay đi Mỹ, mà lần này là đi học thêm.

Se Hun, Jong In, Soo Jung cũng bởi vì lịch trình quá nhiều nên không có đến tiễn cô, nhưng mà họ cũng không quên gửi tin nhắn đến.

“Yi Rim à, huấn luyện cho tốt, chờ cậu trở lại đó.”

“Se Hun à, cậu cũng phải nghỉ ngơi cho tốt, đừng để mệt mỏi quá rồi sinh bệnh.”



“Bạn thân à, chờ em trở lại chúng ta sẽ cùng trao đổi vũ đạo tâm đắc.”

“Em biết rồi!”



“Yah! Yoon Yi Rim, tại sao em lại đi Mỹ? Lần này trở về nhớ mua quà cho chị đó!”

“Vâng, tiểu nhân đã biết!”

……

Trường Movement Lifestyle, Mỹ.

Quả nhiên là trường chỉ chuyên dạy nhảy, thực lực vũ đạo của nghệ sĩ SM rất mạnh đã không phải là bí mật, nhưng mãi khi tới nơi này Yoon Yi Rim mới phát hiện, quả nhiên là *“thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân”. Cho nên cô điên cuồng hấp thụ một lượng kiến thức lớn, tựa như tìm thấy tổ chức ở chỗ này.

(*Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân: Nghĩa là, trên trời còn có trời, trên người còn có người. Tương đương Vỏ quýt dày có móng tay nhọn.)

Ở trường học này, trừ người da trắng và người da đen, rất khó thấy được người Châu Á giống cô, nhưng không có nghĩa là không có. 

Ngày hôm nay cô liền phát hiện một người, nhưng cậu bé nhỏ này giống như gặp vấn đề, lại quan sát một hồi mới phát hiện cậu muốn mua đồ nhưng lại không giỏi tiếng Anh, vì vậy Yi Rim đi tới giúp cậu một tay.

“Cậu chính là thực tập sinh công khai của công ty SM, Sarafina!”

Nam sinh kia mở to đôi mắt thỏ, sợ hãi than.

“Hả, thì ra cậu là người Hàn à, rất hân hạnh được biết cậu, tôi là Yoon Yi Rim.”

“Hì hì, tôi đã xem phim truyền hình mà cậu đóng, vai em gái của tiền bối Jung Yong Hwa. Tôi tên là Jeon Jung Kook, sinh năm 97, là thực tập sinh của Big Hit.”

Nam sinh xấu hổ gãi đầu nói.

“Ha ha, xem ra có lẽ cậu phải gọi tôi là chị rồi đấy, chị sinh năm 96 cơ.”

“Ch…chị.”

“Ha ha, em thật là đáng yêu!”

Hiếm khi thấy được một cậu em trai xấu hổ, Yoon Yi Rim dĩ nhiên phải trêu chọc cậu rồi.

“Tiếng Anh của em hình như không tốt lắm, vậy sao em lại ở đây, không thấy cực khổ sao?”

“Là chú PD đưa em tới đây học thêm về nhảy, bởi vì sang năm em sẽ debut.”

“Có thật không, chị cũng vậy đấy!”

“Chị không phải đã từng đóng phim rồi hay sao, không tính là debut à?”

“Cái đó chỉ xem như là lộ mặt sau khi làm thực tập sinh công khai thôi. Sang năm chị sẽ là thành viên của nhóm nữ, xem ra sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh với Jung Kook của chúng ta rồi.”

“Chị đừng nói vậy, chị rất tuyệt đấy!! Em cũng không biết công ty nhỏ của bọn em khi debut thì sẽ như thế nào nữa.”

“Jung Kook à, em đừng nói thế! Công ty nhỏ thì làm sao, chị tin tưởng Jung Kook của chúng ta nhất định sẽ thành công thật lớn, hãy tin tưởng chính mình!”

“Vâng ạ, cám ơn chị.”

Nhìn cục nhỏ mềm mềm trước mắt, Yoon Yi Rim đúng là có một cảm giác khi làm chị, cực kỳ thỏa mãn!!!

Vì vậy ở hai tháng kế tiếp, trừ thời gian học thêm, Yi Rim liền mang theo cậu em trai nhỏ tuổi này đi dạo khắp nơi một chút, tiện thể ăn thức ăn ngon, khiêu vũ cùng nhau. 

Không thể không nói cậu cũng là một người có tài năng vũ đạo bẩm sinh, tập luyện cùng cậu làm cho cô rất có động lực, đồng thời hai người cũng trở thành bạn rất thân.

Thời gian trôi qua cực nhanh, một chuyến đi học tập ở Mỹ ngắn ngủi cuối cùng cũng kết thúc, bởi vì Yoon Yi Rim đi trước Jeon Jung Kook cho nên trước ngày cuối cùng rời đi, hai người cùng đến bờ biển, một mực hô vang nguyện vọng của mình thật lớn.

“Yoon Yi Rim nhất định sẽ thành công!”

“Jeon Jung Kook nhất định sẽ thành công!”

“Fingting! Fighting!”

--- --- 

Tháng 10 năm 2012, mới vừa trở lại công ty, Yi Rim liền nhận được một kịch bản, chính là vai diễn thời nhỏ của nữ chính. Yoon Yi Rim nhìn trên mặt giấy đề chữ «I Miss You», vì vậy mở ra nhìn tình tiết cụ thể, sau đó cô đã bị câu chuyện đánh động rất nhanh, nhưng khi thấy tên diễn viên đóng vai nam nữ chính, không khỏi giật mình.

Vai chính: Park Yoo Chun, Yoon Eun Hye, Yoo Seung Hoo.

Park Yoo Chun…

Yoon Yi Rim biết công ty một khi đã nhận kịch bản này căn bản sẽ không cho cô có cơ hội từ chối, nhưng khi cô nhìn đến tên người kia thì không khỏi nhớ đến năm ấy…

Bởi vì chuyện này, mấy ngày liên tiếp Yoon Yi Rim đều không yên lòng, anh Yun Ho và anh Chang Min biết chuyện này đầu tiên cho nên bọn họ đã âm thầm quyết định.

….

Chạng vạng tối ngày thứ hai.

Hôm nay Yoon Yi Rim mới vừa đến công ty để bắt đầu huấn luyện thì bị Yun Ho và Chang Min dẫn tới trên xe, còn nói:

“Hôm nay nghỉ ngơi một ngày đi, anh mời em gái của anh đi ăn! Nghe nói Yi Rim sắp debut rồi!”

Yi Rim suy nghĩ một chút cũng không thấy gì sai, những chuyện này đúng là giống anh Chang Min hay làm, vì vậy quẹo trái một cái quẹo phải một cái, ba người tới một tiệm ăn tư nhân, cô đi theo hai anh vào trong một căn phòng.

Nhưng vừa đi vào, Yoon Yi Rim liền thấy được ba người quen thuộc nhưng lại xa lạ kia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play