Hai tuần sau khi cuộc Bầu Phiếu Trắng diễn ra, Mini thấy một bức thư trong hòm thư điện tử ở Hội Kín của mình, mời cô ghé thăm Forsyth ở Kho Lưu Trữ trong tòa Tháp Force chiều hôm đó. Lớp học cuối cùng của cô là một giờ tự học, nên cô đã kết thúc nó sớm và bắt một tắc xi.

Dù sao đi nữa cô cũng phải có mặt ở Kho Lưu Trữ. Tối hôm nọ cô đã đi tìm chiếc bút máy ưa thích của mình và cô nghĩa rằng cô đã lục tung phòng làm việc của Charles. Cô nhớ rằng mình đã để nó ở đó lần trước khi cô cần không gian yên tĩnh để làm bài tập về nhà. Văn phòng của bố cô vẫn gọn gàng như mọi khi, trên bàn của ông chỉ có một chiếc đồng hồ Tiffany va một cuốn lịch để bàn. Mini đã kiểm tra các ngăn kéo và hộc tủ nhưng vẫn không thấy tăm hơi chiếc Montblanc quý giá của mình đâu.

Cô ngồi trên chiếc ghế xoay bằng da và quay tròn, nhìn khắp căn phòng. Một vài băng cassette không được đánh dấu được xếp cẩu thả phía sau một giá sách đã khiến cô chú ý. Cô đứng lên và kiểm tra chúng. Charles đang làm gì với những thứ thiết bị âm thanh cổ lỗ này nhỉ? Chúng được ghi nhãn là RH: Âm thanh: Ven. Rep. Kho lưu trữ các băng ghi âm lịch sử. Các báo cáo của Venator. Thông thường các đoạn băng ở trong Kho lưu trữ thường đi kèm với nội dung được in sao lại, nhưng Mini không tìm thấy bât cứ thứ gì như vậy. Cô lật mặt sau của cuốn băng để xem venator nào đã thực hiện chúng. MARTIN. Đây là các báo cáo của Kingsley, trong nhiệm vụ của anh ta hai năm trước. Công việc đã mang anh ta tới Duchesne.

Bọn họ đang làm gì trong văn phòng của Charles nhỉ? Chúng thuộc về Kho lưu trữ. Nếu Mini muốn nghe chúng, cô sẽ phải mượn một cái máy ghi âm cũ ở kho lưu trữ.Cô biết rằng các Conduit bây giờ đang chuyển tất cả sang các file kỹ thuật số, nhưng họ hẳn nhiên là bỏ quên những cái này. Cô nhét những cuốn băng vào trong túi và nhìn khắp lượt căn phòng một lần cuối. Charles đang ở đâu chứ? Chuyện gì đã xảy ra với ông vậy? Jack tin rằng ông chưa chết. Nếu linh hồn Michael đã ra đi từ Trái Đất, họ sẽ biết chắc chắn, anh ấy đã cãi thế.

Trong buổi họp tối qua, Hội Kín đã bỏ phiếu để gửi đi các Venator sau sự mất tích của Regis trước, và một đội đang được tập hợp. Cô biết rằng anh trai mình đã thất vọng vì không được chọn để thực hiện nhiệm vụ lần này. Nhưng Forsyth rất cứng răn: họ cần có hai anh em sinh đôi ở đây, ông ta nói. Họ không thể để Hội Kín không được bảo vệ.

Khi cô bước vào tòa Tháp Force chiều hôm đó, cô băn khoăn không biết viên thượng nghị sĩ muốn nói chuyện gì với cô. Trước đây Forsyth chưa bao giờ tìm kiếm sự hỗ trợ từ phía cô, họ cũng chẳng hề nhắc chuyện cô đã phản đối ông ta lên ngôi.

- Ông muốn gặp tôi? – Mini hỏi, bước vào văn phòng trong góc đèn sáng rực rỡ sau khi thư ký của Forsyth thông báo về sự có mặt của cô. Cô để ý thấy ông ta bắt đầu công việc ở trong chính văn phòng mà Lawrence đã chọn khi ông ta là Regis. Quá kiêu ngạo. Charles chỉ sử dụng văn phòng trong tòa nhà cũ duwois Block 122.

- Madeleine. Cảm ơn vì đã dành thời gian ghé qua – Forsyth nói – Doris, hãy ngưng nhận các cuộc gọi cho tôi được chứ? Thư ký của ông đóng cửa lại, Mini ngồi xuống bên cạnh chiếc bàn rộng bằng gỗ cây óc chó. Cô thấy mặc dù Forsyth đã tiếp quản văn phòng của Lawrence, nhưng ông ta vẫn giữ những bức ảnh Shuyler của vị Regis trước đây trên bàn làm việc. Mini ước rằng mình đã ăn mặc tử tế hơn; cô đã tới thẳng đây từ phòng tập thể dục, chẳng nghĩ ngợi gì đến việc thay chiếc áo phông thể thao của trường Duchesne và cái quần tập chạy màu đỏ. Cô đặt túi của mình xuống sàn, chờ nghe ông ta nói.

- Tôi chỉ muốn khen ngợi cô vì những gì cô đã làm với các Venator. Cô đã làm việc rất tốt ở Rio – Ông ta tươi cười nói.

Mini cười cợt:

- Vâng. Đúng thế. Chúng tôi đã không tìm thấy cô bé.

- Đó chỉ là vấn đề thời gian thôi, cô gái thân mến của tôi. Kingsley sẽ tìm thấy con bé. Tôi chẳng hề nghi ngờ gì về chuyện đó. Anh ta khá… giỏi xoay sở - Forsyth nói, với kiểu ám chỉ sự khó chịu mà Mini không thể không nhận ra.

- Tốt thôi. Cám ơn. Tôi đã muốn tiếp tục nhiệm vụ khác, nhưng Hội Kín muốn tôi phải hoàn thành việc học ở Duchesne trước tiên. Trường học sẽ không chờ đợi tôi lâu đến thế.

- Chao ôi, đó là việc đúng đắn. Nó thật không công bằng, phải vậy không, khi chúng qua phải trải qua những chuyện vô nghĩa kiểu như tuổi thơ và thời thanh niên của con người. Nhưng đó là luật – Forsyth đứng dậy để lấy đồ uống của mình trên khay. Ông ta lấy ra một chiếc bình đựng và rót một ly whiskey vaò cốc thủy tinh.

- Uống một ly chứ?

- Không, cảm ơn – Mini lắc đầu - Ừm chuyện chỉ có thế thôi phải không? Bây giờ tôi có thể đi được chưa?

- Ồ, tôi lại hành động kỳ quặc như mọi khi rồi. Bliss thích chọc tôi về chuyện tôi là một người huênh hoang khoác lác to mồm – Forsyth mỉm cười, nhấm một ngụm đồ uống và bước vòng qua bàn của mình để có thể dựa vào một góc bàn và nhìn xuống Mini.

Mini dựa sâu hơn vào chiếc ghế của mình. Llewellyn hiếm khi nhắc tới Bliss. Hành động kiểu người bố đáng ngạc nhiên thế này chả hợp với ông ta chút nào: có cảm giác như ma làm, giống như ông ta đang cố gắng bán cho cô chiếc xe đã qua sử dụng, hay khiến cô tin rằng ông ta quan tâm một chút tới con gái mình. Ít ra thì Charles à Trinity cũng đã cố gắng ở đó khi Mini và Jack trải qua quá trình biến đổi của họ. Theo những gì mà Mini biết, bố mẹ Bliss chẳng bao giờ để tâm tới việc giải thích cho cô ấy về chuyện gì đang diễn ra.

- Bliss thế nào rồi ạ? – Cô hỏi. Mini đã giáp mặt với Bliss vài lần, cô ấy có vẻ khá thân thiện, nhưng câu chuyện của họ chẳng có vẻ đi đến đâu cả. Cô không hiểu tại sao lại thế, nhưng có điều gì đó ở Bliss khiến cô cảm thấy lo lắng và buồn cười.

- Con bé khá hơn nhiều rồi – Forsyth Llewelyn gật đầu – Dù sao, tôi gọi cô đến đây hôm nay để trao đổi về một tình huống khá tế nhị…và tha lỗi cho tô nếu có gì xúc phạm… tôi nhận thấy rằng bây giờ có thể không được đúng lúc cho lắm với một sự kiện như vậy, nhưng tôi cảm thấy sau tất cả những gì đã xảy ra với Hội Kín… cộng đồng cần một điều gì đó để nâng cao tinh thần lúc này, và có lẽ, nếu tôi có thể…

Mini ra hiệu để cho ông tiếp tục.

- Một sự giúp đỡ đơn giản… vì sự phát triển của cộng đồng. Tôi biết rằng cô và Jack đã hủy bỏ lễ kết hôn của mình vì bi kịch đã diễn ra nhưng bây giờ chính là thời gian để lấy lại tinh thần, để thể hiện với mọi người là chúng ta vẫn mạnh mẽ, và để thấy hai người các bạn ở bên nhau. Hai người mạnh nhất, tuyệt vời nhất của chúng ta sẽ mang lại hy vọng cho tất cả.

Một nụ cười gượng gạo hiện lên trên khuôn mặt Mini dẫu cho trái tim cô bất ngờ quặn thắt và hình ảnh về nụ cười điệu trên khuôn mặt Kingsley hiện ra trong tâm trí.

- Vậy điều mà ông đang nói với tôi là, lễ kết hôn sẽ được tổ chức? – Cô hỏi.

Chẳng cần tốn chút sức lực nào để khiến giọng nói của cô vui vẻ và hào hứng. Sau tất cả, cô vẫn là một Mini Force với hình ảnh tràn ngập trên các bảng tin đối diện Quảng trường Thời Đại. Mini Force – người đã tra tấn các học sinh mới chỉ để tiêu khiển, khiến họ đổ máu và phải quỳ gối. (Làm sao mà cô lại bỏ lỡ tuần định hướng chứ!)

Hy vọng rằng cô vẫn mặc vừa chiếc váy của mình...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play