Văn phòng Tổng giám đốc của tập đoàn Cự Vô Phách

" nói cái gì? Chúng ta phái đi hai mươi người,đều đã chết?"

Trương Lực trừng to mắt, khó có thể tin khi nghe chú Trần nói.

Nét mặt chú Trần âm u, nói: "Tôi tự mình xác nhận, hai mươi người không ai sống sót!"

"Làm sao có thể? Không phải anh nói  hai mươi người là anh tuyển chọn tỉ mỉ sao, đều là cao thủ?" Trương Lực khó mà ức chế, hung hăng ném mạnh cái chén trong tay..

"Vũ Chiến đâu, Vũ chiến cũng đã chết?"

Chú Trần lắc đầu: " Vũ Chiến tung tích không rõ."

"Tung tích không rõ? nuôi hắn thời gian dài như vậy, sau đếntung tích cũng không rõ? Tìm, tìm cho tôi, lật cả Hải Dương cũng nhất định phải tìm thấy hắn."

Trương Lực cắn răng nói.

Trần thúc gật gật đầu, nói: "Rõ! Tôi vừa rồi phái người đem hai mươi thi thể xử lý sạch, đồng thời bắt đầu đi tìm Võ chiến."

"Mẹ nó!" Trương Lực giận mắng một tiếng, chẳng qua hắn cũng từng trải qua sóng to gió lớn, ép buộc chính mình tỉnh táo lại, lạnh lùng nói: "hai mươi người, đều do Lục Thiên Long đánh chết

"Tạm thời không thể chắc chắn! Chỉ có tìm Vũ Chiến mới biết chuyện gì xảy ra."" Chú Trần trầm mặc một chút, nói: Chẳng qua tôi không tin Lục Thiên Long có thể ra tay như vậy. Nhưng nếu như có người cùng hắn cấu kết với nhau, sớm chuẩn bị bẫy, vậy thì khó nói."

""Hay Vũ Chiến bán rẻ chúng ta?" Trương Lực Minh trợn mắt, hung tàn nói.

Chú Trần gật gật đầu, nói:"" Đây chỉ là suy đoán, nếu như không phải như vậy, thì Lục Thiên Long làm sao có thể xử lí hai mươi người.""

"Không sai! ""

Trương Lực gật gật đầu, dữ tợn, nói: "bằng bất cứ giá nào nhất định phải tìm được Võ chiến, dám phản bội chúng ta, tôi nhất định phải làm thịt hắn""

"Yên tâm đi lão gia, một khi thấy Võ Chiến tôi sẽ tra hắn!""

Chú Trần nhíu mày, như có sát khí.

"Anh xử lí hắn luôn cũng được.""

Trương Lực suy nghĩ một chút, nói: "Hiện tại vấn đề bây giờ, là Lăng Nguyệt và Lục Thiên Long, còn sống, tiếp theo chúng ta phải báo thù như thế nào.""

Vừa nghĩ tới Trương Sở, Trương Lực đã cảm thấy lo lắng trong lòng.

Hôm qua bệnh viện truyền đến tin tức, Trương Sở đã tỉnh lại, biết được chính mình trong ba năm không thể đụng vào phụ nữ, Trương Sở hoàn toàn sụp đổ

Đối với đàn ông, thì đây đúng là tai họa.

Hắn liền điên cuồng, tìm cái chết trong phòng bệnh, Trương Lực thề nhất định sẽ báo thù cho hắn, Trương Sở khó khăn lắm mới bình tĩnh lại.

"" Thiếu gia hoảng loạn, chúng ta phải trấn tĩnh thiếu gia lại, ngộ nhỡ lại có chuyện gì xảy ra thì chết"

Trong mắt Trương Lực lộ tia tàn nhẫn: "Cho nên, phải mau sớm xử lý Tô Lăng Nguyệt và tên tài xế kía.""

"Lão gia!" Chú Trần xuôi tay, nói: "Muốn muốn xử lý hai người bọn họ, kỳ thật không khó, vấn đề là, với thân phận của Tô Lăng Nguyệt sẽ gây hỗn loạn.""

"Chúng ta nhất định phải áp dụng thủ đoạn đặc biệt, để có thể làm cho cô ta biến mất, lại có thể không để cho người khác hoài nghi đến chúng ta! Bằng cách mượn đao giết người!"

"Mượn đao giết người?" Trương Lực nghi ngờ nói.

Chú Trần gật gật đầu, nói: "Không sai! Tôi vừa mới nhận được tin tức, Hắc Hổ bang đã biết Đỗ Thành bị phế, vương Kinh Hổ rất phẫn nộ, hắn đã hạ sát lệnh, tất cả đều tìm Lý Văn Ưng và Lục Thiên Long để báo thù.""

"" Hắc Hổ bang muốn xử lý Lục Thiên Long và Ưng bang chẳng phải dễ như trở bàn tay sao"" Trương Lực gật đầu nói

"Đúng! Chỉ cần Hắc Hổ bang xử lý lục Thiên Long, chúng ta lại đi đối phó Tô Lăng Nguyệt, vậy thì đơn giản. Đương nhiên, nếu như Hắc Hổ bang vì nóng giận mà xử lí Tô Lăng Nguyệt, thì lại càng đơn giản. Dù sao Lục Thiên Long và Tô Lăng Nguyệt cũng không sao thoát được."" Chú Trần nói.

Trương Lực suy nghĩ một chút ", bàn tay vỗ mạnh một cái."" cứ làm như vậy, phái người tiếp cận Hắc Hổ bang, mật thiết chú ý hành động bọn họ, một khi bọn họ khai chiến, chúng ta sẽ  tìm cơ hội ra tay."

"Mặt khác, chúng ta cũng không thể để Tô Lăng Nguyệt nhàn rỗi! Anh tùy tiện tìm bọn côn đồ đến Phượng Hoàng gây sự""

"Tốt!" Chú Trần gật đầu: " chuyện này không khó, tôi sẽ an bài.""

......

Buổi sáng, Trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Phượng Hoàng.

Tô Lăng Nguyệt ngồi trên ghế ngồi, khẽ cau mày, hai tay nhẹ nhẹ xoa thái dương huyệt, ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm lục Thiên Long.

Cô luôn cảm thấy có cái gì đó không đúng.

Đêm qua từ hội sở Hương Sơn trên đường trở về cô có chút mỏi mệt, liền muốn ngủ.

Về đến nhà lại ngủ tiếp,sáng sớm đi làm, hết thảy nhìn thì bình thường.

Nhưng cô lại có một cảm giác không bình thường.

"Lục Thiên Long, hôm qua trên đường trở về, lúc nghỉ ngơi trên xe, anh có phải ta đã làm gì tôi không?""

Tô Lăng Nguyệt nhìn chằm chằm Lục Thiên Long.

Lục Thiên Long đang dùng điện thoại, không để tâm, liền lắc đâu

"Không""

"Thật không có làm?" Tô Lăng Nguyệt một mặt không tin.

Lục Thiên Long uất ức nói: "Thật là không! Cô biết công phu của tôi, muốn làm gì cô lúc nào chả được.""

"Láo, tôi không phải nói việc đó""

Tô Lăng Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, hôm đó, hai người động tác quá kịch liệt, cô lại là lần đầu, thân thể chịu không được, ngày thứ hai bước đi vẫn là chân thấp chân cao, hại cô cả ngày đều không ra cửa phòng làm việc.

"Không phải, vậy thì là gì"" Lục Thiên Long giả bộ hồ đồ nói.

"Anh có phải thừa dịp tôi ngủ, liền lợi dụng!"" Tô Lăng nguyệt cắn răng nói.

""Oan uổng quá, tôi là dân lương thiện, tôi có thể thề, lúc cô ngủ, tuyệt đối không có làm gì, cũng không có sờ mông cô"" Lục Thiên Long lớn tiếng kêu oan nói.

"" Anh là dân lương thiện? Nếu vậy trên đời này sẽ không có người xấu!"

Tô Lăng Nguyệt còn muốn phản kích, đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa, Vương Oánh từ bên ngoài đi vào bộ mặt đầy lo lắng

Cô vì chuyện hội đàm của tập đoàn Trương Hồng mà đến

Tô Lăng Nguyệt đem chuyện hôm qua kể lại

"" bốn mươi phần trăm? Vương Diệu Đông căn bản cũng không có thành ý!"

Vương Oánh rất tức giận nói.

"" Vương Diệu Đông hẳn cũng biết, đối với điều kiện này chúng ta sẽ không đáp ứng. tôi có chút nghĩ không thông, hắn ngàn dặm xa xôi chạy đến Hải Dương, rốt cuộc là vì chuyện gì?chẳng lẽ đến để ăn đập""

""Có chút kỳ quái! Chẳng lẽ hắn còn mục đích gì khác?"

Tô Lăng Nguyệt và Vương Oánh liếc nhau, rồi cùng quay người nhìn về phía lục Thiên Long.

Đang ngắm Vương Oanh Lục Thiên Long bị giật nảy mình.

"Các cô nhìn tôi như vậy làm gì, sẽ không phải là ông ta ngàn dặm xa xôi chạy tới, là vì cùng tôi chơi gay a?"

"..."

Tô Lăng Nguyệt cùng Vương Oánh đồng thời liếc mắt.

Trong đầu tên này suốt ngày suy nghĩ cái gì vậy..

"Tôi luôn cảm thấy chuyện này có chút kỳ quặc, đêm qua Vương Diệu Đông cùng tôi nói chuyện một đêm, căn bản không vội nói chuyện làm ăn, ông ta như là đang trì hoãn thời gian!"

tại sao phải kéo dài thời gian?"

Tô Lăng Nguyệt hơi hơi nhướng mày lên, lầm bầm lầu bầu phỏng đoán lấy.

"Chẳng lẽ, cùng tôi hội đàm, còn có sự an bài khác không để lộ""

"Nghe ngươi nói chuyện, tôi cũng cảm thấy có chút khả nghi!" Bên cạnh Vương Oánh gật đầu, nói: "Cô nghĩ kĩ đi gặp ông ta có cái gì kì lạ không""

Chân mày Tô Lăng Nguyệt nhíu càng sâu, cân nhắc tỉ mỉ, đột nhiên ánh mắt sáng lên.

"Đúng rồi, đêm qua nhìn thấy ông ta chỉ cho phép tôi ở lại, còn Lục thiên Long ra chỗ khác.""

Tô Lăng Nguyệt và Vương Oánh lần nữa đồng loạt quay đầu nhìn về phía lục Thiên Long.

Lục Thiên Long muốn khóc: " các cô lại nhìn tôi làm gì! Tôi thật không có cùng ông ta chơi gay.""

"..."

Trong đầu Tô Lăng Nguyệt cùng Vương Oánh đồng thời hiện lên Vương Diệu Đông cùng lục Thiên Long ôm ấp nhau.

"Ai nói anh cùng ông ta chơi gay"" Vương Oánh nói: "Vậy hôm qua ông ta an bài cho anh đến phòng khách, còn có kẻ khác không.""

"Không có"" Lục Thiên Long kiên quyết lắc đầu.

"Không có, Vương Diệu Đông nói với tôi, ông ta chuẩn bị cho anh tiết mục hay cơ mà!"" Tô Lăng Nguyệt nhíu mày nói.

""Là biểu diễn cái gì Nghê Thường Vũ Y, tôi đem hết các cô gái múa ấy đuổi ra ngoài."" Lục Thiên Long kiên định nói.

"Đem hết đuổi ra ngoài? Làm sao có thể!"

Mặt mũi Tô Lăng Nguyệt cùng Vương Oánh biểu lộ không tin.

"" Không nên xem tôi như cầm thú thấy gái thì mắt liền sáng lên đấy chứ"" Lục Thiên Long kháng nghị nói.

Vương Oánh cắn răng nói: "Trước tiên đem ánh mắt mình rời khỏi người của tôi đi, rồi nói nhớ.""

Vào lúc này, trên bàn điện thoại vang lên, bên trong truyền đến giọng tiếp tân ở đại sảnh nói.

"Tô tổng, Trịnh Thiểu Phong muốn gặp ngài, tôi nói ngài bận, nhưng anh ta cứ xông vào, chúng ta không ngăn lại được.""

" Trịnh Thiểu Phong""

Lục Thiên Long tỏ ra vui vẻ, tiểu tử này xông vào, chắc là rất muốn đánh nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play