Trong lúc đám Phạm Ngọc đang tiến tới giải quyết nốt con Mác Thú còn lại thì ở một nơi rất xa chỗ bọn họ trên Sa mạc Tử Vong dị biến nổi lên.
- Rít!
Giữa trống không bỗng nhiên xuất hiện một điểm đen kì dị. Không gian rúng động, từng đám khí điên cuồng tụ hội tại điểm này. Một lốc xoáy dữ tợn hình thành ngay sau đó. Nó lao tới với tốc độ nhanh hơn điện xẹt. Nếu có thiết bị máy móc đo đạc ở đây có thể dễ dàng nhận ra tốc độ này đã bằng mấy phần so với tốc độ ánh sáng.
- Bùng!
Một khối đá lớn bằng toà nhà cao tầng bị cơn lốc xoáy này làm cho nổ tung. Điều này vô cùng kì dị. Cơn lốc xoáy như hình thành bởi một loại vật chất đặc biệt nào đó. Nó không giống như bất kì cơn lốc xoáy nào trên trái đất.
Đáng sợ hơn nữa là trong vòng bán kính một cây số quanh nó tất cả tự động vỡ vụn hoặc nổ tung. Điều kì lạ là nó không hề cuốn đi thứ gì. Một cơn lốc xoáy hoàn toàn trơn sạch. Chỉ có thứ vật chất màu tím hình thành nên nó đang dần ngưng tụ và mở rộng.
Mà hướng đi của nó lại nhằm đến đúng phương hướng của đám Phạm Ngọc.
Ở chỗ Phạm Ngọc, cả đám lao nhanh về phía Minh Châu. Trần Uy đi đầu định lao tới trước thì một cánh tay chặn lại.
- Anh Uy, Không cần đâu.
Phạm Ngọc lắc đầu. Theo cảm nhận tinh tế của hắn thì Minh Châu hoàn toàn chiếm thế thượng phong. Cô nàng này có thể giải quyết con Mác Thú dễ dàng.
Quả thật đúng như vậy. Chỉ thấy thân hình lướt nhẹ nhàng của Minh Châu bỗng đột nhiên tăng tốc. Hai thanh đao nhỏ trong tay như hồ điệp bay múa không nhìn rõ.
- Xoát!
Một tiếng động nhỏ vang lên thân hình cao lớn của con Mác Thú bỗng khựng lại, ánh mắt sợ hãi không thể tin được. Con Mác Thú vẫn duy trì tư thế giơ sáu cánh tay đao lên định đón chặn chiêu đao của Minh Châu. Nhưng nó đã không thể cử động nữa.
Kế tiếp cái đầu nhỏ của con Mác Thú trượt ra khỏi cái cổ lăn xuống. Thân hình nó sau đó cũng đổ rạp ngay tại chỗ.
Đám chiến đội Thăng Long đang đứng thì ngoài Phạm Ngọc ra tất cả mọi người cùng hít một hơi lạnh. Ánh mắt mấy người Phạm Thiên Bảo mở lớn. Ngay cả Nguyễn Đức Khoa vừa mới đột phá đầy tự tin cũng kinh ngạc không kém. Tuy nhiên ánh mắt hắn không sợ hãi như mấy người kia mà có tia sáng loé ra. Trần Uy vốn trầm ổn cũng hơi bất ngờ.
Chiêu đao vừa rồi quá nhanh, quá sắc lạnh. Rõ ràng con Mác Thú không kịp phản xạ đã mất đi sinh mạng.
- Minh Châu, Song Điệp đao quả là lợi hại.
Trần Uy lên tiếng khen ngợi. Mấy tên còn lại cũng gật đầu đồng ý. Thật không ngờ một đao pháp nhìn mỹ lệ như vậy lại có lực sát thương khủng bố dường đó. Nếu đặt vào bản thân bọn họ thì không thể giải quyết nhanh gọn con Mác Thú kia như Minh Châu được.
- Kết cấu vật chất.
Trong đầu Phạm Ngọc hiện lên mấy chữ này. Khi quan sát chiêu đao của Minh Châu thì những điểm sáng mới thức tỉnh trong cơ thể hắn cũng rung động. Tinh Vân cũng hưởng ứng theo. Phạm Ngọc có thể đoán được Minh Châu cũng đã nhiều được một phần kết cấu vật chất của quy luật Lực. Thậm chí nàng ta còn cao hơn Phạm Ngọc nên mới ảnh hưởng đến hắn.
Xem ra cô nàng này rất lợi hại và hiển nhiên còn che giấu thực lực.
- Quang, cho anh này!
Minh Châu bất ngờ quăng khối hạch nguyên tinh mà cô vừa đạt được về phía Đào Văn Quang khiến tên này giật nảy mình. Tuy vậy tên này vẫn nhanh chóng chụp được nó.
- Mọi người đừng nhìn tôi như vậy. Quang, anh dùng nó đi, thực lực anh tăng tiến mới tốt cho cả đội.
Minh Châu thấy mấy người ngạc nhiên nhìn mình thì tiếp tục nói.
- Quang, Minh Châu nói đúng, cậu cứ dùng đi.
Trần Uy tiến tới vỗ vai Đào Văn Quang thúc giục. Tên này gật đầu về phía Minh Châu sau đó gọn gàng nuốt khối hạch nguyên tinh xuống. Tác dụng của nó lập tức bộc phát, năng lượng nguyên tinh tràn đầy cùng những sợi tơ quy luật hội tụ xung quanh người Đào Văn Quang.
Cả đám biết ý lùi ra xa một chút cảnh giới cho hắn.
Một lát sau.
- Hô!
Đào Văn Quang đắm chìm trong cảm giác đột phá tỉnh lại, trong lòng vui mừng vô hạn. Hắn quơ hai nắm đấm lên cảm nhận lực lượng cường đại. Cảnh giới mới khiến hắn như thoát thai hoãn cốt. Tuy hắn thường ngày chỉ chú tâm vào những tri thức mới lạ từ sách vở nhưng cũng là một người khát khao truy cầu đỉnh cao. Cũng chính những tri thức về Vũ trụ Bí ẩn đầy hấp dẫn càng thôi thúc hắn muốn khám phá nhiều thêm. Để làm được điều đó thì cần có thực lực.
- Tốt lắm. Chiến đội Thăng Long chúng ta giờ coi như đã có chút vốn liếng rồi.
Nguyễn Đức Khoa đứng gần bên vui vẻ lên tiếng. Chiến đội bọn họ khi vào đây nếu so với những chiến đội khác thì không mạnh lắm. Cả đội chỉ có ba cấp Tinh Vân chiến tướng.
Nhưng sau khi trải qua nhiều trận chiến với đám Mác Thú, bọn họ đã tăng cường tu vi mạnh mẽ. Toàn bộ giờ đã có cấp độ Tinh Vân chiến tướng. So với các chiến đội khác cũng có vốn liếng.
- Không nên mừng quá sớm, thứ tự của chúng ta vẫn rất thấp. Các đội khác chắc chắn cũng có thu hoạch.
Phạm Thiên Bảo lên tiếng nhắc nhở mọi người. Cả đám cùng nhìn qua thiết bị truyền tín trên tay. Kết quả xếp hạng các chiến đội vẫn không thay đổi. Chiến đội Thăng Long vẫn xếp chót. Bọn họ vừa giết được tám con Mác Thú trong đó có một con Vua Mác Thú nhưng điểm tích phân đạt được cũng không tăng lên là bao. Thấy thế cả đám không khỏi chùng xuống.
- Lạc quan lên nào mọi người. Hãy xem quãng đường ta đã qua và đi tiếp.
Trần Uy hô lên động viên mọi người không được nản lòng. Lúc mới vào thực lực của họ khá thấp và chênh lệch nhau nhiều. Còn giờ đều đã là cấp Tinh Vân chiến tướng rồi. Chiến lực toàn đội sẽ tăng lên một mảng lớn. Có khá nhiều kỹ năng phải tới cấp độ này mới phát huy ra sức mạnh thật sự.
- Anh Uy nói đúng. Tôi nói cho các bạn biết một điều. Hội đồng lần này tạo ra cuộc thí luyện tại đây là muốn cho tất cả mọi người cơ hội. Tất cả mọi người có nghĩa không phân biệt tu vi. Kỳ ngộ còn ở phía sau. Tất nhiên sẽ vô cùng nguy hiểm. Tôi chỉ có thể nói như vậy. Từ xưa đến nay phương Nam ta vốn có tinh thần quật khởi. Đây chính là lúc các bạn thể hiện điều đó.
Minh Châu khẽ chỉnh lại mái tóc có chút rối loạn sau khi chiến đấu sau đó hướng về phía mọi người. Giọng của cô nàng như tiếng nước chảy đánh vào tâm tình đang có phần trầm lặng của cả đội. Nếu nói về uy tín mạnh mẽ thì Trần Uy luôn được mọi người công nhận. Còn nếu nói về những việc liên quan đến cơ mật tối cao hay các thế lực thì lời nói của Minh Châu luôn được mọi người tin cậy.
Gia thế của Minh Châu vẫn là một bí ẩn nhưng chắc chắn một điều ai cũng không thể phủ nhận là nó rất cường đại, sức ảnh hưởng rất lớn. Mọi người vẫn thầm đoán rất có thể Minh Châu đến từ một trong những dòng họ cổ xưa và có uy tiếng nhất Nam Thuỷ.
- Không nói nhiều nữa. Mọi người bổ sung dinh dưỡng rồi tiếp tục lên đường nào.
Phạm Ngọc bỗng nhiên lên tiếng. Với hắn thì chẳng có gì là lớn cả. Đây chính là một cơ hội tốt để tìm hiểu sâu hơn những tranh đấu, tu luyện trên địa cầu. Hắn nói xong thì nhẹ nhàng chạm tay lên phần bụng. Nơi đây có một nếp gấp để mở một cái túi ẩn bên trong lớp vải trên bộ trang phục chiến đấu.
Nó cũng giống như những cái túi chìm dùng để chứa Vũ khí. Đây chính là điểm tiện dụng của bộ trang phục tiên tiến này. Dù không gian chứa đựng khá hẹp nhưng nó cũng đủ để cất những vật dụng cần thiết như thuốc chữa thương và đặc biệt là các loại chế phẩm dinh dưỡng.
Chỉ thấy Phạm Ngọc lấy ra một miếng nhựa trong suốt như thuỷ tinh. Nó giống một cái tuýp hẹp bên trong có chứa chất lỏng màu trắng đục. Phạm Ngọc cầm nó đưa lên miệng rồi bóp nhẹ. Cái tuýp vỡ ra một dòng chất lỏng xuất hiện bị Phạm Ngọc uống vào.
- Ặc, thứ này có mùi vị thật tệ.
Phạm Ngọc khẽ nhăn mặt cảm nhận vị của thứ chất lỏng mới chảy vào trong miệng hắn. Loại Dịch dinh dưỡng dạng tuýp này hắn mua thông qua mạng giả định có tên là Thực phẩm Thuỷ nhưng giới học sinh chiến sĩ vẫn gọi đùa là Nước Gạo. Giá của nó là rẻ nhất trong các loại chế phẩm dinh dưỡng dùng khi chiến đấu hay lữ trình trong hoàn cảnh khó khăn. Tuy rẻ nhưng dinh dưỡng của nó rất đầy đủ. Chỉ mỗi tội mùi vị rất nhạt nhẽo khó nuốt.
Ngày nay những sản phẩm tiến tiến như thế rất phổ biến. Nhiều người thậm chí còn sử dụng nó thay thế cho bữa ăn hàng ngày.
Mấy người còn lại thấy vậy cũng trở nên vui vẻ nhưng không cười hắn. Tất cả nhanh chóng lấy ra những chế phẩm dinh dưỡng của mình. Đào Văn Quang, Phạm Thiên Bảo, Trần Uy cũng dùng dạng tuýp như Phạm Ngọc nhưng nhìn màu sắc xanh đỏ có vẻ tốt hơn. Phạm Ngọc có thể nhận ra loại mà Phạm Thiên Bảo dùng là Anumin B. Một loại chế phẩm khí tốt, đắt gấp mấy lần so với thứ mà hắn dùng.
- Rộp. Rộp.
Cạnh đó, Nguyễn Đức Khoa cầm một thứ giống như viên kẹo cho lên miệng. Sau đó hắn nhai với vẻ rất hưởng thụ. Thứ chế phẩm dinh dưỡng dạng rắn này khá đắt tiền. Mùi vị cùng hàm lượng dinh dưỡng tốt hơn rất nhiều. Thời gian hấp thụ cũng ngắn hơn.
Minh Châu cũng lấy ra một thứ nhìn giống như hạt đậu màu xanh rồi ăn vào. Cô nàng sau đó nhàn nhã xem mấy người còn lại sử dụng chế phẩm dinh dưỡng một cách thú vị. Loại của cô ta dùng cực kì cao cấp. Chỉ cần ngậm vào miệng là nó tự hoà tan sau đó trong thời gian tính bằng giây sẽ được cơ thể hấp thụ hết.
- Mọi người, lên đường thôi.
Sau khi dùng chế phẩm dinh dưỡng xong Trần Uy hướng về phía trước rồi phất tay. Chân hắn đạp mạnh lên mặt cát nặng nề bước nhanh đi. Trước mặt bọn họ vẫn là một màu cát và cát. Sa Mạc Tử Vong này khô tịch đến đáng sợ. Tuy vậy chiến uý trong lòng cả đám vẫn bùng cháy, ánh mắt đầy vẻ tự tin nhìn về chân trời phía xa.
(Nguồn: VipTruyen.Vn)