Ở một chỗ khác.
- Xa Di, toàn bộ tộc ta truyền thừa căn cơ chính là Tinh Châu. Khối Châu này do tổ tiên tại trong tăm tối lưu lạc gặp phải vũ trụ không gian vòng xoáy đưa tới. Từ đó phát triển ra tộc Lân Đao ta sau này một đường quật khởi. Trong đó có chứa một tia ý chí độc lập của Tiên Tổ, cần có máu huyết tộc nhân cùng lực lượng rất lớn mới có thể mở ra.
Lân Đao Vương nghiêm nghị nói. Trước mặt hắn trôi nổi một khối hạt châu bảy màu đẹp đẽ.
- Thật hâm mộ tộc Lân Đao các ngươi có được truyền thừa như vậy. Ngươi yên tâm hai tộc chúng ta đã liên minh, ta sẽ toàn lực giúp ngươi đạt được nó.
Xa Di Vương nghe vậy lóe ra tia hâm mộ.
Bọn hắn đang đứng trong một tòa bảo điện của tộc Lân Đao. Một nền văn minh đạt tới cấp Trùng Võng đã có thể tạo ra một không gian đơn lập ổn định. Trong đó thường cất chứa tài nguyên căn cơ của một tộc đàn.
Trong năm tộc Trùng Thú thì chỉ có Xa Di tộc bọn hắn là không có cách làm này. Xa Di tộc chính là một tộc mới quật khởi trong thời gian ngắn. Bọn họ đến từ một tinh hệ nghèo nàn tài nguyên nên hoàn toàn dựa vào lực lượng chiến đấu chiếm cứ địa vị. Tuy nhiên do thời gian không đủ nên căn cơ văn minh chưa hề phong phú lớn mạnh như mấy chủng tộc còn lại.
- Tốt. Phần của ngươi cũng sẽ như ý.
Lân Đao Vương nghe vậy mừng thầm. Sự thật về Tinh Châu hắn cũng không có nói hết. Khi mở ra thứ kia thì tất cả sẽ khác. Đạt được quyền khống chế nó, hắn không còn phải kiêng kị gì nữa cả.
- Các ngươi, mau chóng tập trung. Trong khoảng thời gian sắp tới do Lân Đao Vương làm chủ. Tất cả theo kế hoạch tiến hành. Kẻ nào không thành thật, chết.
Bên cạnh Xa Di Vương nhẹ gật đầu, trong mắt xẹt qua tia lạnh lẽo nhưng rất nhanh biến mất. Sau đó hắn quát lớn ra lệnh cho mười tên Vệ Tướng đứng sau. Tất cả đều chăm chú nghe lời.
- Vệ Nhất, bên ngoài tình hình như thế nào?
Nghe Xa Di Vương ra lệnh như vậy Lân Đao Vương cũng quay sang một tên Vệ Tướng bên cạnh hỏi. Tất cả mọi người đều tập trung quay qua chờ đợi tên này trả lời.
- Thưa Vương, bên ngoài chiến đấu đã đến giai đoạn thảm liệt. Quân đoàn của đám Kim Ngân tộc đã đánh chiếm sâu vào lãnh địa của hai tộc Xuất Khoa và Thạch Giáp. Tuy nhiên có bọn Người kia nhúng tay nên tình thế khá phức tạp. Bên này, tộc Lân Đao ta và tộc Xa Di tổn thương không nhỏ. Thuộc hạ đã theo lệnh ngài phân phó kế hoạch. Đám đội ngũ tộc Người kia đã bị chúng ta đuổi đi. Còn phía Kim Ngân tộc, trước mắt tộc nhân đã hi sinh ba phần nhưng cũng cản bước tiến của bọn chúng.
Vệ Nhất rành mạc miêu tả tình hình bên ngoài. Nguy cơ của lần chiến tranh này làm tất cả các tộc lâm vào khủng hoảng. Kim Ngân tộc không biết nhờ điều gì mà thực lực tăng cực mạnh. Lại thêm đám Người không rõ cách đối phó kia cản trở nên rất phức tạp.
- Có Dị Tượng xuất hiện chưa?
Xa Di Vương lên tiếng hỏi.
- Thưa Xa Di Vương, Dị Tượng như ngài nói đã xuất hiện. Đúng như truyền ngôn trong tộc, đại nạn đã đến.
- Nó thật sự xuất hiện rồi sao…
Nghe thuộc hạ trả lời Lân Đao Vương và Xa Di Vương cùng nhìn nhau bất đắc dĩ than thở. Bọn họ biết cuối cùng ngày này cũng tới. Bằng tu vi của mình chúng có thể cảm nhận ra nhưng vẫn không muốn tin. Tuy đã có chuẩn bị nhưng không ai muốn đối mặt.
Dị Tượng xuất hiện có nghĩa năm tộc phải làm ra lựa chọn. Từ lần đầu tiên tiếp xúc với tộc Người này Tu La đã vô tình lộ ra điều đó.
Mấy vạn năm qua bọn họ đã biết năm tộc Trùng Thú chính là gia súc được nuôi để củng cố không gian này.
Tu La là một cường giả dưới trướng Vua Shan, một vị Quân Vương Vũ Trụ đã bị kẻ thù đánh bại. Ông ta sử dụng không gian Tử Vong Sa Mạc lưu lạc khắp các tinh vực nhằm tìm ra những kẻ kế thừa để phục hưng lại vinh quang của vị Quân Vương kia. Mà những kẻ kế thừa này cần có một lực lượng hậu thuẫn để dựng nghiệp. Năm tộc Trùng Thú chính là tôi tớ được chọn ra cho mục đích này.
Thời gian qua đi nhưng Tu La vẫn chưa hề tìm thấy những kẻ phù hợp.
Tất nhiên bọn họ cũng không phải năm tộc duy nhất vì trước đó cũng đã có một vài chủng tộc khác bị bắt vào trong này tuy nhiên đã bị tiêu diệt. Bọn họ nhờ phát hiện ra di tích còn sót lại của những chủng tộc đó nên mới biết.
Thực ra cùng thời với bọn họ trước đó còn có hai chủng tộc khác. Sau mấy vạn năm cứ chiến tranh rồi lại phát triển nuôi dưỡng hai tộc này đã không nhẫn nhịn nổi.
Bọn họ đã nhiều lần bạo gan hỏi Tu La muốn thử tiếp nhận truyền thừa kia nhưng Tu La chỉ lạnh nhạt buông một câu : Không thích hợp. Khi đó một vị Vương chất vấn nhưng hắn ngay lập tức bị tiêu tán. Tộc này sau đó bị xóa sổ. Kế tiếp một ngàn năm sau đến phiên một tộc khác cũng bị xóa sổ vì lý do tương tự.
- Lần này không biết...
Lân Đao Vương như nhớ lại chuyện cũ bất giác buông một câu. Nhưng hắn không nói hết mà ngưng lại nửa chừng. Tràng thảm kịch kia hắn vẫn còn ấn tượng sâu sắc dù khi đó hắn chưa hề trưởng thành. Một chủng tộc giãy dụa rồi bị xóa sổ trong lửa đỏ.
“Tu La thực lực khủng bố nhưng chỉ còn là một mảnh linh hồn nên hành động rất hạn chế. Chỉ khi không gian này gặp nguy hiểm hay cần thay gia súc hắn mới ra tay. Nhưng khi truyền thừa mở ra, áp chế từ không gian này sẽ giảm đi, Tu La sẽ lâm vào một giai đoạn suy yếu mạnh mẽ vì hắn phải hi sinh lực lượng để chèo chống truyền thừa này. Thực lực khi đó dựa hoàn toàn vào Tháp Tử Vong”.
Đoạn tin tức này hiện ra trong đầu Lân Đao Vương. Đây chính là bí mật đánh đổi bằng sinh mạng của rất nhiều vị Vương trước đó truyền lại. Chỉ có Trùng Thú Vương kế thừa mới được biết. Và kẻ này cũng phải giữ bí mật cho tới chết.
Hai mươi năm trước khi phát hiện ra tộc Người này đã ấn chứng cho tin tức đó. Khi đó trong năm tộc Trùng Thú lần đầu tiên có kẻ phá vỡ trói buộc nơi này bước lên tu vi Vương Trùng bậc sáu trở thành ngôi Hoàng. Vị này chính là Kim Ngân Hoàng sau đó bị một tên Người có tên Quyền Vương đánh chết. Tên này và đám trong tộc của hắn cuối cùng cũng không đạt được truyền thừa. Trừ Quyền Vương ra toàn bộ tử vong.
- Ai cản ta, giết sạch, đám Người kia cũng vậy.
Xa Di Vương chỉ lạnh lùng nói. Tộc của hắn không có truyền thừa nhưng lại nổi danh nhờ sự tàn bạo điên cuồng. Tác phong đó không hề bị mài mòn mà càng ngày càng âm u sau mấy vạn năm.
Bây giờ truyền thừa lại một lần nữa mở ra. Hiển nhiên tộc Người này đã đạt được đủ những yêu cầu cần thiết của nó.
Năm tộc Trùng Thú cũng đứng trước một vận mệnh mà họ không muốn, nô lệ. Không ai cam tâm lệ thuộc vào kẻ khác. Nhất là một chủng tộc thổ dân trình độ văn minh mới đạt tới cấp Du hành như vậy.
Mỗi tộc một âm mưu nhưng cùng thống nhất kế hoạch quật khởi. Thuận theo chiến tranh tăng lên thực lực của tộc Người cho chúng mở ra truyền thừa rồi sau đó xâm nhập vào Tháp Tử vong đoạt lấy nó hoặc khống chế đám Người này.
Khi đó tộc bọn chúng sẽ có được tự do.
- Tự do.
Lân Đao Vương thốt ra hai chữ này đôi mắt tỏa sáng. Bọn Vệ Tướng bên cạnh không hiểu hết ý nghĩa nhưng cũng khát vọng. Đối với bọn chúng tự do đồng nghĩa có thể ra khỏi không gian này.
- Vì tự do, bắt đầu thôi.
Lân Đao Vương cẩn trọng ra lệnh. Sau đó hắn bước ra phía trước một bước. Thân hình như con Bọ Ngựa khổng lồ đứng bằng hai chân tỏa ra khí thế mạnh mẽ. Hai cánh tay dài mảnh khép lại rồi đưa lên.
- Kịch.
Xa Di Vương thấy vậy không chậm trẽ tới phía sau một tay đặt lên vai hắn. Đám Vệ Tướng tộc Xa Di phía sau thấy vậy cũng xếp thành hình theo một trận thế hình Kim tự tháp huyền diệu. Tất cả đều đặt một tay lên vai người phía trước.
Đám Vệ Tướng tộc Lân Đao thì dàn trận cảnh giác đứng cách đó một khoảng hộ pháp. Ánh mắt tên nào cũng nhìn chằm chằm vào mấy tên tộc Xa Di. Nhiệm vụ chính của bọn chúng chính là canh chừng mấy tên ngoại tộc này. Chỉ cần có chút biến động khác lạ chúng sẽ ngay lập tức ra tay diệt đám này.
Xa Di Vương đứng phía trước không cần nhìn lại cũng biết. Khóe miệng hắn hiện lên tia cười lạnh.
- Hátttttt.
Lân Đao Vương thần lực toàn thân bộc phát ra ngoài lóng lánh lưu chuyển. Sau đó lấy hắn làm mũi nhọn thần lực của mấy tên đứng phía sau nhanh chóng hội tụ lại. Lân Đao Vương chính là muốn tụ tập thần lực tăng lên sức mạnh của mình trong nháy mắt để mở ra truyền thừa Tinh Châu kia.
Cảm giác thần lực lưu chuyển cường đỗ tăng mạnh Lân Đao Vương có chút thỏa mãn. Có chút kẻ tự cho là thông minh, đạo lý mất đi là vĩnh viễn không hồi báo cũng không hiểu. Tuy nhiên hắn không suy nghĩ nhiều, đôi mắt tập trung vào khối hạt châu đang lơ lửng kia.
- Mở.
Lân Đao Vương quát lớn. Thần lực theo một bí quyết đặc thù tạo thành tia dung nhập Tinh Châu. Ánh sáng ngay lập tức tỏa ra chói lọi. Từ hạt châu kia từng tia sáng như rễ cây từ hai tay phát tán ra toàn thân Lân Đao Vương. Đồng thời một lồng sáng được tạo thành ngăn cách hắn và đám Xa Di Vương với bên ngoài.
- Các ngươi quyết định rồi chứ?
Trong một căn phòng u tối kí hiệu lập lờ Tu La lên tiếng hỏi. Hắn như thường lệ ngồi vắt chéo chân trên vương tọa của mình. Phía dưới hắn đúng là Xuất Khoa Vương và Thạch Giáp Vương.
- Thưa chủ nhân. Bọn thuộc hạ đã quyết định. Vì sự trường tồn của tộc mình không tiếc hi sinh hết thảy.
Xuất Khoa Vương kiên định trả lời. Chỉ cần tộc Người kia xứng đáng thì phụ tá bọn hắn cũng có sao đâu. Trong Vũ trụ cũng là việc thường thấy. Cường đại như Tu La không phải cũng làm cận vệ cho người khác hay sao. Tôi tớ còn hơn là bị diệt sạch. Nhất là cũng không phải loại tôi tớ vĩnh viễn mất đi linh hồn tự do. Chủng tộc của chúng vẫn có thể phát triển.