Vừa đi đến cửa Ngự thư phòng, Bạch Dương cùng Song Tử mang theo tâm trạng tựa như nhau chạm mặt, rồi lại đồng thời nhìn thấy cảnh tượng 'thú vị' bên trong.

Ma Kết ngồi trên tràng kỉ, một tay chống cằm, tay còn lại cầm một bức thư, vẻ mặt đầy suy tư ngược lại ánh mắt đầy lơ đãng, mất tập trung nhìn vào khoảng không vô định. Thiên Yết đứng trước bàn thư án, đứng xoay lưng về phía cửa nên không nhìn thấy cảm xúc.

- Có chuyện gì, sao lại gọi bọn ta đến gấp như vậy? - Bạch Dương đi vào trước, đồng thời cất lời nghi hoặc.

- Huynh tới rồi. - Thiên Yết xoay người. Dưới khóe mắt ẩn một tầng quầng thâm, vẻ mệt mỏi không cách nào che giấu được.

- Nhị hoàng huynh. - Song Tử lo lắng thốt lên. - Huynh không sao chứ?

- Ta ổn! Chỉ là hơi thiếu ngủ một chút thôi. - Thiên Yết xua tay nói. - Ta cho gọi hai người gấp đến vậy là vì chuyện đã khiến ta lo lắng mấy hôm nay.

Hai người Song Tử, Bạch Dương hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt khó hiểu đồng thanh hỏi:

- Là chuyện gì vậy?

Thở dài một tiếng, Thiên Yết chậm rãi đáp:

- Hai hôm trước, mật thám từ Nguyệt Quốc, Đường Quốc và Vũ Quốc đồng loạt gửi mật báo về. Trên đó ghi rõ, cả ba nước đồng loạt chấn chỉnh quân doanh, cũng đồng thời âm thầm phái sứ giả qua lại giữa các nước.

- Sao chứ? - Bạch Dương sắc mặt lập tức trở nên vô cùng nghiêm trọng. - Lẽ nào bọn họ muốn liên thủ đánh vào Ngạc Thiên Quốc ta sao?

- Việc này đệ không rõ lắm. Nhưng động thái này quả thực khiến đệ vô cùng lo lắng. - Thiên Yết cau mày.

Độ nghiêm trọng của sự việc lần này, trong mỗi người ai nấy đều hiểu rõ. Tuy rằng Bạch Dương xưa nay được xưng chiến thần, cộng thêm việc Ngạc Thiên quốc trước giờ là vùng đất dễ thủ khó công, thế nhưng, nếu cả ba nước Nguyệt, Đường, Vũ thực sự cùng liên thủ thì tuyệt đối không phải chuyện đùa. Khoan nói đến việc có thể chiến thắng hay không, việc thương vong vô số, chính là chuyện không thể tránh được. Huống hồ, hiện tại Bạch Dương còn đang ở kinh thành, nếu ngay lúc này, ba quân tiến đánh, quân Ngạc Thiên quốc nhất định trở tay không kịp.

- Lúc nãy mật thám từ Đường quốc vừa mới gửi về thêm một mật thư, nội dung chính là quân Đường Quốc vừa tiến về phía Nam, ít nhất cũng phải cả trăm dặm.

- Phía Nam? Đây còn không phải hướng đến Ngạc Thiên Quốc chúng ta sao? Thực sự là quá đáng lắm rồi. - Song Tử cả giận nói một câu. Bao năm qua, quan hệ giữa Đường quốc cùng Ngạc Thiên Quốc vốn dĩ rất hòa hợp, cũng không ít lần Đường quốc gặp nạn hạn hán, Ngạc Thiên quốc bọn họ đã mở kho lương thực cứu tế. Vậy mà hiện tại, Đường quốc lại làm ra những hành động như vậy, thực là quá vô liêm sỉ.

- Lão tứ, đệ khoan mất bình tĩnh. - Bạch Dương trầm giọng tới một câu. - Hoàng thượng, bức mật thư đó đâu?

- Tam đệ đang xem. - Thiên Yết trả lời. - Kết, đệ đọc xong chưa?

Im lặng. Không có tiếng người đáp lại. Lúc này, cả ba người bọn họ mới phát hiện, từ lúc Bạch Dương cùng Song Tử tới, căn bản chỉ có ba người bọn họ thảo luận, Ma Kết hoàn toàn không xen vào một chữ. Quay lại nhìn, y vẫn giữ nguyên tư thế từ nãy đến giờ.

Ba người nhìn nhau, ánh mắt không khỏi có chút hoang mang, một tên 'cuồng' quốc sự như Ma Kết, hôm nay đột nhiên lại ngẩn người như vậy, khiến người khác không muốn để tâm cũng khó.

Song Tử nhẹ nhàng bước đến bên y, nhìn nhìn một chút, sau đó lại ngổm xổm một bên vươn cánh tay quơ quơ trước mặt y. Không chút phản ứng. Hắn liền quay đầu nhìn hai người kia, vẻ mặt đầy lo lắng cùng khó hiểu.

Song Tử lo lắng một, Bạch Dương cùng Thiên Yết lo lắng đến mười. Cả hai vội vàng bước đến, Thiên Yết cất tiếng gọi:

- Kết. - Một tiếng, không có gì thay đổi.

- Tam đệ. - Tới phiên Bạch Dương, cũng không chút phản ứng.

Trong giây lát, cả ba người mất bình tĩnh liền đồng thanh hét to:

- NAM CUNG MA KẾT.

- Hả!? - Giật mình đáp lời, Ma Kết như người vừa tỉnh dậy từ giấc mộng, nhãn thần có chút mơ màng nhìn về ba người đang bao vây trước mặt y.

- Đệ làm sao vậy? Có chỗ nào không khỏe sao? - Bạch Dương lo lắng hỏi. Hắn hoài nghi, người trước mắt có phải là hoàng đệ lạnh lùng mọi ngày của hắn hay không a.

- Đệ... đệ không sao. Sao huynh lại hỏi vậy? - Chớp chớp mắt vài cái, Ma Kết hơi lắc lắc đầu lấy lại tinh thần, một bên hỏi ngược lại Bạch Dương.

- Huynh còn hỏi, thực sự dọa chết ba người bọn ta rồi. - Song Tử đáp. - Huynh có biết là vừa nãy, bọn ta liên tục gọi huynh, huynh nửa điểm cũng không thèm đáp lại bọn ta, hại bọn ta một trận lo lắng.

- Xin lỗi. - Một tay gãi đầu tỏ vẻ hối lỗi, một bên làm vẻ mặt có chút không rõ ràng của người vừa mới tỉnh dậy, hoàn toàn trái ngược với vẻ lạnh lùng nghiêm túc thường ngày. - Mọi người đang nói tới đâu rồi?

- Cũng không gấp lắm. Nếu đệ mệt thì về nghỉ ngơi đi. - Bạch Dương lập tức trở giọng nghiêm khắc, kì thực, từ khi Thiên Yết đăng cơ, cũng hiếm khi hắn dùng khí thế huynh trưởng này để nói chuyện. Thế nhưng, lần này là một trường hợp đặc biệt. - Cả đệ nữa, Thiên Yết. Cả hai nghỉ ngơi một lúc đi, đợi đến khi tỉnh táo lại rồi chúng ta sẽ cùng thương thảo tiếp.

- Phải đó. Hai người nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng sẽ sinh bệnh mất. - Song Tử hưởng ứng đáp, một tay không an phận đập lên vai Thiên Yết.

Thấy cả hai người Bạch Dương lẫn Song Tử đều quyết tâm muốn ép mình về nghỉ, Ma Kết lẫn Thiên Yết đều đồng loạt thở dài một tiếng. Sau đó cũng chỉ đành cáo biệt rồi rời khỏi, mỗi người một hướng, kẻ thì về tẩm cung, người thì về vương phủ.

Còn lại hai người, Bạch Dương cùng Song Tử chỉ đành nhìn nhau rồi lắc đầu thở dài, xét trên một phương diện khác ngoài dung mạo, Thiên Yết và Ma Kết kì thật khá giống nhau. Tỉ như, cứng đầu cậy mạnh chẳng hạn.

---------------

Phổ cập kiến thức (1)

Tây Sương uyển là một trong những nơi ở của nữ quyến trong cung cấm, hay nói cách khác, nơi đây, là nơi trú thân tạm thời của các tú nữ khi vào cung. Mỗi một tú nữ có thể đặt chân đến Tây Sương uyển này, đều được tuyển chọn khắc khe từ các tổng quản thái giám, và các ma ma phụng sự lâu năm trong cung. Sở dĩ nói là đây là nơi trú thân tạm thời, bởi vì sau khi đến Tây Sương Uyển, những tú nữ này còn phải trải qua một đợt thi tuyển nữa, nếu thành công vượt qua, thì sẽ được phong vị, từ Mỹ nhân cho đến Phi. Còn nếu không qua, thì sẽ trở thành cung nữ, có thể phụng sự trong các ti, bộ của nữ quan hoặc là hầu hạ trong cung của các phi tần khác, chờ đợi có ngày "may mắn" được lọt vào mắt xanh của hoàng đế.

Mặt khác, từ đời của Hoàng đế Nam Cung Duẫn Hiên (hoàng gia gia của Thiên Yết), chế độ tuyển tú đã đổi thành năm năm một lần, và cũng chỉ giới hạn ở những thiếu nữ tuổi từ mười sáu đến mười chín. Cấp bậc phi tần trong cung cũng thay đổi ít nhiều so với các triều đại trước.

Cụ thể hơn, đứng đầu tam cung lục viện vẫn là hoàng hậu.

Tiếp đến là Hoàng quý phi (nhất phẩm); Tứ phi - Thục phi, Hiền Phi, Đoan phi, Trang phi (tòng nhất phẩm); Tần (nhị phẩm), Chiêu Nghi, Chiêu Dung, Tu Nghi, Tu Dung, Sung Nghi (tòng nhị phẩm); Tiệp dư (tam phẩm); Thường tại (tứ phẩm); Tài Nhân - dùng cho nữ tử xuất thân từ thường dân, Quý Nhân - dùng cho nữ tử xuất thân từ quan gia trở lên (ngũ phẩm). Ngoài ra, còn có một phong hàm, gọi là Ngự Nữ, phong hàm này thường được dùng cho những cung nữ từng được hoàng đế lâm hạnh nhưng không được phong phi tần. Hiển nhiên, chủ yếu là để bậc đế vương dùng để "đánh dấu chủ quyền" nên rất ít khi dùng tới. Ngoại trừ, mất đi hàm Mỹ Nhân, thêm vào một hàm Hoàng Quý Phi, cũng như bỏ đi vài hàm cùng phẩm như Chiêu Hoa, Tu Hoa..., chung quy, so với tiền triều cũng không quá khác biệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play