- Chúng ta đi ăn ở nhà hàng Bắc Kinh đi! - Khải đổi chủ đề
- Không được, ở đó có nhiều người nên chắc chắn sẽ có rất nhiều fan!- Vương Nguyên liền phản đối ngay
- Chà! Nguyên Nguyên phàm ăn của chúng ta hôm nay cũng bjết lo xa vậy ư? Chuyện lạ đó.... Hình như hôm nay thời tiết thay đổi thất thường thì phải đó! - Thiên Tỉ chọc lại
- Tớ chỉ là không muốn bị fan làm phiền để ăn cho thoải mái thôi mà! Hìhì!!!!!!!!! - Vương Nguyên cười
- Hay là đến... - Cẩm Thư nói
- Đến đâu? Cậu cói lẹ đi, tôi đói lắm !- Nguyên kêu
- Sao lúc nãy cậu đang bình thường bỗng dưng lại kêu đói vậy? - Thiên Tỉ nói
- Thì bây giờ tôi mới thấy đói mà! Plè!!!!!!!!!!!!!!!
- Nhưng chỗ đó nhỏ lắm, các cậu lại là người nổi tiếng nên không hợp đâu!
- Ăn đâu mà chẳng được, còn hơn là phải chết đói, Xin cậu đó, nói lẹ đi mà...- Vương Nguyên nhăn mặt lại
- Anh cho xe quay lại đi ! – Cẩm Thư quay sang nói với Tuấn Khải – Đi thẳng một lát nữa là đến nơi thôi !
- Lát nữa là bao lâu ? – Vương Nguyên than vãn
- Khoảng 15 phút là đến ! – Cẩm Thư nhìn thấy Nguyên như vậy liền cười
- Đại Ca nhanh lên ! – Nguyên giục Tuấn Khải
15 phút sau…
Mọi người lần lượt bước xuống xe
- Chỗ này nhìn quen quá! - Vương Tuấn Khải nhìn ngó xung quanh rồi nói
-Đại Ca không nhớ à? Có vài lần đi tập về mệt nên chúng ta vào đây ăn rồi còn gì? – Thiên Tỉ chỉ lên bảng đề tên – Đây này , quán Nhị Bảo này!
- Oh anh nhớ rồi, chắc tại lâu không vào nên quên mất!
- Nhớ cũng được gì chứ? Vào ăn thôi! - Vương Nguyên nói vậy làm Thiên Tỉ rất bực mình nhưng cũng phải nhịn để giữ thể diện cho nhóm không khéo fan nhìn thấy lại làm ầm lên thì có muốn cũng không ăn được.
- Cẩm Thư, em quen nên vào trước đi ! - Tiểu Khải nắm tay Cẩm Thư rồi dắt cô đi, Cẩm Thư vô cùng ngạc nhiên bà bất ngờ về chuyện này , nhưng cũng không biết làm sao nên đành để vậy , dù sao đây cũng chỉ là lần duy nhất trong đời được ngôi sao dẫn đi ăn và nắm tay như thế này. Vào trong quán , một lần nữa, tim cô lại ngừng đập vì Tuấn Khải lại đưa thực đơn cho cô rồi bảo cô chọn. Cẩm Thư chỉ biết ngồi im thin thít nhìn Khải đang chờ cô cầm lấy Menu rồi được cứu ra khỏi cơn ảo tưởng nhờ lời thôi thúc của Nguyên Nguyên :