Người dịch: mush_r00m Thể Loại: Hiện đại, ngôn tình Độ dài: 65 chương
Kiếp này, ba ngày quan trọng nhất với em là: Ngày anh có mặt trên đời, ngày em có mặt trên đời, ngày em và anh trở thành “chúng ta”.
Ngày Tăng Hảo gặp Mộ Nhất Tuân, ánh nắng ấm áp, năm tháng lặng trôi.
Chỉ với một ánh nhìn, cô đã nhớ như in cặp mắt của anh: trong veo, tinh khiết, giống như một ngôi sao sáng giữa trời đêm.
Anh xưa nay là người lạnh lùng, khó gần, nhưng chỉ nở nụ cười dịu dàng với một mình cô.
Sự kỳ diệu của duyên phận thể hiện ở chỗ, chỉ là vô tình nhưng lại khắc cốt ghi tâm.
Tăng Hảo nghĩ, chắc chắn kiếp trước cô đã cứu vớt cả dải ngân hà nên mới có thể trở thành người yêu của Mộ Nhất Tuân.
Mà không hề biết rằng, vào ngày Giáng sinh của nhiều năm trước, anh đã gặp cô trong biển người mênh mông rồi khắc ghi gương mặt tươi tắn đầy sức sống ấy, từ đó trở đi vẫn giữ mãi trong lòng.
Cô hỏi: Tại sao lại chọn em?
Anh nói: Đáp án của câu hỏi này rất dài, anh phải dùng cả một đời để trả lời em.
Cô có thể cho anh hai chữ ấm áp nhất là “Em hiểu”, anh cũng có thể cho cô hai chữ ấm áp nhất là “Anh đây”.
Tình yêu có thể khiến chúng ta tiếp tục dùng tất thảy sự hào phóng và lòng chân thành trong cuộc đời này.
Dù năm tháng trôi mãi cũng không quên trái tim yêu ban đầu.