Có người cầm một chén rượu thật lớn dâng cho Bối Nạp Đức, Bối Nạp Đức đứng dậy hai tay tiếp nhận, các thú nhân yên lặng đều phủ phục trên mặt đất, trong miệng đọc gì đó, Tiếu Dương nghe không hiểu lời nói, Bối Nạp Đức nhắm mắt, lặng im một hồi, sau đó dùng lực đem rượu vung ra ngoài, chuẩn xác rơi xuống bên trong đống lửa, ngọn lửa bùng lên thiêu đốt, các thú nhân hoan hô càng thêm hưng phấn.

Lễ mừng lúc này đạt tới □. Tiếp theo sau liền bắt đầu các thú nhân hướng lẫn nhau cầu ái, nếu cầu được người trong lòng thì thú nhân vui vẻ lôi kéo người đó cùng nhảy múa, còn nếu bị cự tuyệt thì cũng không có uể oải, mà theo các huynh đệ tốt bắt đầu ăn nhiều hét lớn. Đúng a~, nguyên lai người Ngả Khắc thích cư nhiên là Đạt Lực đầu xanh kia. . .

Tiếu Dương đang cầm chén rượu trái cây nhìn mọi người náo nhiệt, rượu trái cây của thế giới này mang theo chút vị ngọt, còn có mùi hoa quả thơm ngát, Tiếu Dương uống đến mức trên mặt phiếm hồng còn không tự giác uống một chén lại tiếp một chén .

“Này, cho ngươi.” Một bả đao xinh đẹp ném vào trong lòng Tiếu Dương .

Tiếu Dương nghi hoặc, nhìn Bối Nạp Đức một chút, nam nhân kia cũng không nhìn hắn, “Ngươi không phải đã lấy thanh đao cong rồi sao.”

Lần trước, cầm lại thanh đao của mình đã chém con dã thú thì mới phát hiện đao có chút cong, bản thân cũng không có nhắc với hắn, nam nhân này cư nhiên biết.

Rút đao ra, thân đao là màu trắng sáng sủa, không phải kim loại chế tạo thành, đây là một thanh cốt đao (đao làm từ xương).

“Chẳng lẽ đây là thanh kiếm được chế tạo từ răng Xỉ thú?” Hi Nhĩ Đạt ở bên cạnh giật mình hô to.

“Ân.”

Hi Nhĩ Đạt lập tức nghiêm mặt nói, “Vương, là một thuộc hạ ta khẩn cầu ngài sau này không nên một mình đi làm loại chuyện nguy hiểm này!”

“Ân, sau này không đi nữa.” Trả lời dứt khoát lưu loát làm cho Hi Nhĩ Đạt chuẩn bị tốt lí do thoái thác nghẹn lại trong bụng, chỉ có thể hậm hực ngồi trở lại.

Tiếu Dương nhìn dáng vẻ cốt đao, hắn đương nhiên biết kiếm Xỉ thú được xem là một dã thũ hung mãnh nhất trên đại lục, bằng một cái răng nanh sắc bén chắc chắn xưng bá cả rừng rậm, kiếm Xỉ thú được làm từ răng nanh để chế thành vũ khí trên đại lục rất được hoan nghênh. Khó trách gần đây Bối Nạp Đức bề bộn, không gặp được bóng dáng, mọi người luôn thấy hắn cường đại nhưng lại lộ rõ ra trạng thái mệt mỏi như vậy. Người này. . .

Tiếu Dương ngẩng đầu, bởi vì say rượu nên đôi mắt có chút ướt át, cười hỏi Bối Nạp Đức, “Thủ lĩnh đại nhân đây là hướng ta cầu ái sao?”

Bối Nạp Đức nhìn đôi mắt sáng trong suốt kia, “Vậy ngươi tiếp nhận?”

“Ha hả ” tựa đầu vào trên người Bối Nạp Đức, “Bối Nạp Đức, ta muốn đi ngâm suối nước nóng. . .”

Bối Nạp Đức nghe vậy liền ôm chầm lấy người, nháy mắt biến mất tại chỗ, chỉ để lại một câu nói phiêu tán trong không trung, “Hi Nhĩ Đạt kế tiếp giao cho ngươi.”

Tế Tự cười hớn hở một hơi uống cạn chén rượu, mùa xuân tới rồi a ~~~

Đem người gắt gao đặt bên cạnh ao đá lớn, Bối Nạp Đức điên cuồng cắn mút môi Tiếu Dương, Tiếu Dương cố sức đẩy hắn, “Chờ một chút, . . .”

“Chờ cái gì hả.” Thật vất vả nhả người này ra, Bối Nạp Đức hận không thể lập tức đem người này ăn khô mạt tịnh, tự nhiên bị đẩy ra rất bất mãn.

“Ta có lời muốn nói với ngươi.”

“Ân, ngươi nói đi.” Ngoài miệng nói nhưng hành động vẫn không ngừng ~~

“Ngươi như vậy làm sao ta nói?”

“Sách, ngươi thật phiền toái. . .” Rốt cục không muốn buông cũng phải buông tha cho đôi môi kia, đầu lưỡi còn bị mình gặm sưng, trên môi thỉnh thoảng lại liếm liếm.

Chẳng muốn ngăn cản động tác nhỏ của hắn, tay Tiếu Dương giương cao chống lên bả vai Bối Nạp Đức, nhìn thẳng hắn, “Bối Nạp Đức, ngươi biết ta không phải là người của thế giới các ngươi.”

Bối Nạp Đức rốt cục dừng lại động tác, nhìn hắn, “Cho nên?”

“Cho nên, ta không có cách nào khác cho ngươi lưu lại con nối dòng, ở thế giới của ta, những người giống như ta, đều không thể sinh con. Hơn nữa, các ngươi sống rất lâu, ta nhiều nhất chỉ có thể sống bằng một phần tư các ngươi. Nhưng ta muốn tình cảm phải là một lòng, nếu như ngươi lựa chọn ta, như vậy, lúc ta còn sống, cho dù ta không thể cho ngươi lưu lại con nối dòng, cho dù ngươi vẫn tuổi còn trẻ như cũ mà lúc đó ta đã biến thành lão nhân với khuôn mặt đầy nếp nhăn, ngươi cũng không thể đi tìm những người khác.” Rốt cục cũng nói ra, đó cũng là vấn đề Tiếu Dương vẫn lo lắng, hắn biết Bối Nạp Đức thích hắn, nhưng hắn không thể xác định phần thích này có thể địch nổi khoảng cách hai người trong lúc đó, nếu không thể giữ gìn được, hắn thà rằng cũng không nên bắt đầu phần tình cảm này nếu không nhất định sẽ bị thương tâm của mình.

“Bối Nạp Đức, ngươi hảo hảo lo lắng một chút, cho dù như vậy, ngươi vẫn muốn thích ta sao?” Tâm lý Tiếu Dương rất không yên, hắn sớm đã biết mình thích Bối Nạp Đức, nhưng mình không thể lừa gạt hắn. Nếu như hắn không thể tiếp nhận. . . Vậy mình chỉ có thể rời đi.

“Ngươi luôn luôn tồn tại ý nghĩ này ?” Đây là nguyên nhân khiến mình bị ép nhẫn nại lâu như vậy ?

“Ân? Hả!” Chẳng lẽ cái này không đáng để ý? Hay là nói người này chỉ là dự định cùng mình chơi đùa một chút ? ? Nếu thật là như thế, mình nhất định thiến hắn!

Bối Nạp Đức thở dài, “Ngươi là đồ đần hả, cư nhiên vì loại sự tình này mà cự tuyệt ta lâu như vậy. . .”

“Ta thừa nhận, không thể lưu lại con nối dòng, ta quả thật có cảm giác thật đáng tiếc, nhưng cũng không thể giảm bớt thích của ta đối với ngươi. Tiếu Dương, ta trưởng thành đã rất lâu, chưa bao giờ có một người giống cái giống như ngươi có thể làm cho ta để ý như vậy, hơn nữa sau này cũng không có, cho nên không nên hoài nghi thích của ta đối với ngươi.” Dừng lại một chút, Bối Nạp Đức có chút buồn bực nhìn Tiếu Dương, “Về phần ngươi nói sống lâu, ta không phải đã cho ngươi ăn quả Bích Lạc sao?”

“Quả màu xanh lại ngọt ấy hả?” Qủa này cùng với sống lâu thì có quan hệ gì.

“Chính là loại quả đó, thân thể giống cái vốn rất yếu, hơn nữa sống lâu cũng không so được với giống đực. Ngươi cảm giác được bọn họ vì cái gì còn có thể sống lâu như vậy trong thời gian dài?”

“Sẽ không là do . . . Bởi vì loại quả kia sao ?” Không hiệu quả đến mức ấy đi? Thú nhân dùng quả nhân sâm ? ?

“Đúng vậy, quả thực loại quả này được xưng là thần ban cho, chuyên môn dùng để cho giống cái trong bộ lạc khỏe mạnh về thân thể, có thể kéo dài sống lâu.” Cái tên này không biết cư nhiên cái gì cũng đều không hiểu. . .(=.= ng ta rớt từ địa cầu mà …)

“Đó là đối với người nơi này, ta không phải là giống cái của các ngươi ở nơi này nha.”

“Ngươi không cảm giác được gần đây ngươi cao hơn, thân thể cũng cường tráng?”

Tiếu Dương lập tức đứng thẳng rồi so sánh với Bối Nạp Đức một chút, quả nhiên, bản thân khi mới đến đây cũng chỉ cao đến bả vai hắn, bây giờ cư nhiên đã cao đến cằm hắn rồi.

“Chuyện này xảy ra khi nào? Ta làm sao phát giác?”

Đầu óc ngươi trừ nghĩ tới ăn uống chơi đùa, còn muốn nghĩ cái gì. . . . Bối Nạp Đức cũng chỉ dám suy nghĩ không dám nói thật, việc tốt đẹp đêm nay còn chưa có bắt đầu nha, “Phỏng chừng chính ngươi cũng không phát giác, mấy tháng liền ta phát hiện ngươi bắt đầu cao hơn, cho nên đoán đối với ngươi cũng hiệu quả.”

Nói như vậy mình có thể sống rất lâu? Ha ha ha kỷ lục 110 tuổi của Cát Ni Tư tính cái gì hả, lão tử còn có thể sống hơn hai trăm năm đó ha ha ha ~~ Tiếu Dương trong nháy mắt nhộn nhạo.

“Không lo lắng?” Bối Nạp Đức ánh mắt tối sầm.

“Hì hì, ” Tiếu Dương biết ý tứ của hắn, hôm nay nói cũng nói rõ rồi hơn nữa không nên làm kiêu, chủ động tay đặt lên cổ Bối Nạp Đức, “Ta nói lo lắng thì ngươi sẽ không làm sao?”

“Nằm mơ!” Hôm nay lại để cho người này chạy vậy hắn không phải giống đực. (o(>﹏<)o Yeah !!! Êm nó lên dĩa rồi…. ) Lần nữa đem người đặt bên cạnh ao, Bối Nạp Đức hoàn toàn không còn bận tâm bất cứ điều gì, động tác vội vàng mà nóng lòng, Tiếu Dương cảm giác được mình bị hắn vân vê đến tan ra. Một đường theo khóe miệng, cằm rồi tiếp tục hôn xuống dưới, lại hung hăng cắn một chút trên cổ người này. Bàn tay to dùng sức xoa nắn thân thể dưới thân khiến cho bản thân mê muội, trên da thịt trắng noãn lưu lại một lại một ấn ký xanh tím. Tiếu Dương bị đau đến hút không khí, theo bản năng, đưa tay lên muốn đẩy ra liền bị người nọ cầm trói tay đưa ra sau lưng mình, trong ngực bị ép ngửa ra hướng đến đối phương. Bối Nạp Đức hôn nồng nhiệt trước ngực Tiếu Dương, nhanh chóng ngậm tiểu đậu đỏ (nhũ tiêm) nhẹ nhàng đứng thẳng kia, hết liếm rồi mút vào, đem tiểu đậu đỏ giày vò càng thêm sưng đỏ. Nghe thanh âm Tiếu Dương hơi kiềm nén rên rỉ, ý xấu trong mắt liền nổi lên, dùng hàm răng ngậm rôì dùng sức kéo ra bên ngoài. . . “A~~~~~~~~~~” Tiếu Dương rốt cục lớn tiếng rên rỉ. Bối Nạp Đức hài lòng, trấn an, hôn nhẹ khóe miệng, “Kêu lên đi, ta thích nghe thanh âm của ngươi .” “Kêu cái đầu ngươi… A~. . . . Nhẹ. . Nhẹ chút. .” Bị bóp trụ tại bộ vị quan trọng Tiếu Dương lập tức thành thật. “Thoải mái sao?” Bối Nạp Đức không ngừng cọ xát ngọc trụ trong tay (ai cũng biết là gì ấy nhể (^_−)−☆) , cảm giác nó trong tay không ngừng to lớn, đứng thẳng lên, phía trước còn chảy ra ít chất lỏng dính dính. “Ân. . . Miễn. . Cưỡng cũng tính thoải mái. . .” Tiếu Dương mạnh miệng. “Ha ha, ta đây sẽ cho ngươi biết càng thoải mái như thế nào?” Dùng sức ôm lấy người đặt xuống ở bên cạnh ao, tiểu ngọc trụ bại lộ trong không khí khẽ run rẩy phun lệ, màu sắc phấn nộn càng thêm ưa thích. Bối Nạp Đức cúi đầu, vươn đầu lưỡi liếm liếm ngay trước lổ nhỏ. Quả nhiên Tiếu Dương bị kích thích giật mình một cái, há mồm ngậm toàn bộ, Tiếu Dương lập tức không thể khống chế nắm chặt đầu của hắn, miệng càng không ngừng lớn tiếng rên rỉ. Cảm giác được khoang miệng ấm áp ẩm ướt bao lấy mình, Tiếu Dương không nhịn được bắt đầu nhẹ nhàng vặn vẹo phần eo, Bối Nạp Đức cảm giác được hắn động tình càng thêm ra sức phun ra nuốt vào, đầu lưỡi thỉnh thoảng khiêu khích nơi phía trước mẫn cảm, cảm giác chất lỏng chảy ra càng ngày càng nhiều, Bối Nạp Đức dùng sức hút. . . “A a a ~~~~~~” trước mặt một dòng chất lỏng màu trắng xuất hiện, Tiếu Dương run rẩy tiết ra, khoái cảm từ đoạn cuối xương sống một đường xông thẳng đến đại não. Tiếu Dương thất thần mặc cho Bối Nạp Đức đem mình ôm lật úp xuống, cảm giác được trên mông để một cái gì đó như lửa nóng, Tiếu Dương bất an xoay xoay thân thể, “Đem ta lật lại đi, ta không muốn như vậy.” “Ngoan, đừng nhúc nhích, ngươi là lần đầu tiên, như vậy mới không làm bị thương ngươi.” Bối Nạp Đức thanh âm khàn khàn, bộ dáng không cho phép, ngày nhớ đêm mong người này ngay dưới thân mình bày ra tư thế không hề phòng bị chờ mình lâm hạnh. Bối Nạp Đức cảm giác mình sắp phát cuồng. Tiếu Dương bất động, hắn biết nam nhân này muốn tốt cho hắn, hắn nghe được trong thanh âm ẩn nhẫn đó.”Ân.” Bối Nạp Đức hôn nồng nhiệt trên lưng rồi từ từ thấp xuống dần, một tay mạnh mẽ xoa nắn cái mông nhỏ trắng nõn, nương theo nước ao trơn ướt, một đầu ngón tay thăm dò thâm nhập vào. Cảm giác bị xâm nhập cũng không tốt nhưng nghĩ đến phía sau là người kia, Tiếu Dương bắt buộc mình buông lỏng, hết sức tiếp nạp nam nhân xâm lược kia. Cảm giác được người dưới thân phối hợp, Bối Nạp Đức càng khó nhịn nhưng vẫn nghiêm túc khuếch trương, hắn không muốn vì ham muốn cá nhân mà làm bị thương người này, hắn hy vọng Tiếu Dương bị hắn chiếm giữ cũng có được khoái cảm mà không phải thống khổ. Đợi được huyệt khẩu có thể dung nạp ba ngón tay tự do ra vào, Bối Nạp Đức rốt cục cũng nhẫn nại tới cực hạn, “Ba” một tiếng lấy ngón tay ra thay vào □ (JJ) lửa nóng của mình . Cái □ (JJ) hiển nhiên không phải ngón tay có thể so sánh, mới tiến vào một chút, Tiếu Dương đã cảm giác thân thể bị xé rách, huyệt khẩu không tự chủ được buộc chặt khiến Bối Nạp Đức cũng đau đớn khó nhịn.”,Ngoan bảo bối, thả lỏng. . .” Hai cái tay liền phân chia an ủi hướng mẫn cảm trước ngực cùng YUWANG (JJ) phía dưới. Rốt cục Bối Nạp Đức cũng trấn an được Tiếu Dương từ từ trầm tĩnh lại, Bối Nạp Đức cảm giác được chỗ đó thả lỏng liền nhân cơ hội động thân một cái, rốt cục toàn bộ đi vào. “A! ! !” “A ~~~~ “ Hai người phát ra rên rỉ hoàn toàn bất đồng, Tiếu Dương là đau, Bối Nạp Đức là thích. . . “Ngươi tên hỗn đản . . . Không có việc gì, lớn như vậy làm chi. . . Chết tiệt, đau chết lão tử!” Tiếu Dương ngay cả nước mắt cũng rơi xuống, nhưng vẫn liều mạng thả lỏng bản thân. Bảo bối lớn lên, dài nhỏ đâu phải ta có thể khống chế được. . . Bối Nạp Đức có chút buồn cười nhìn người này giận chó đánh mèo, hôn đi nước mắt hắn, hôn lấy cái miệng nhỏ nhắn đang mở kia, một lần nữa mang đến khoái cảm cho Tiếu Dương . “Ưhm. . . Ngươi. . . Di chuyển đi. .” Mang theo chút cảm giác thấy chết không sờn, Tiếu Dương mở miệng nói. Bối Nạp Đức cũng hiểu được bản thân cũng không nhịn được nữa, nơi đó bao vây lấy mình chặt chẽ lại mềm mại quả thực mau làm cho hắn điên mất, “Bảo bối, kiên nhẫn một chút.” Vì vậy liền bắt đầu trừu động điên cuồng, Tiếu Dương bị hắn làm không kịp hô hấp, thân thể tựa như lá rụng trong gió lốc chỉ có thể gắng sức theo hắn di chuyển đến di chuyển đi. Tiếng nước *** mỹ cùng âm thanh ‘ba ba’ do thân thể phát ra làm cho Tiếu Dương thẹn đỏ mặt, thẳng đến một chỗ bị cọ xát, thanh âm Tiếu Dương kêu lên “A”, YUWANG (JJ) vốn uể oải không phấn chấn cư nhiên lại đứng lên. Bối Nạp Đức thông minh lập tức toàn lực hướng nơi nào đó công kích, cảm nhận được người dưới thân đạt được khoái cảm lại hoàn toàn phóng túng bản thân, mở rộng nơi hợp thể tiến tiến xuất xuất dễ dàng, chỉ hận không thể đem người dưới thân làm đến hư hỏng. Tiếu Dương không biết bị làm bao lâu chỉ cảm thấy mơ mơ màng màng vào lúc người nọ ôm chặt thân thể mình một trận run rẩy, trong cơ thể bị một cỗ nóng rực tràn ngập. Rốt cục cũng kết thúc. . . . Tiếu Dương cảm giác được mình sắp bất tỉnh. Song dị vật trong cơ thể lại một lần nữa trở nên nóng bỏng cứng rắn. “Ngươi. . .” Nói còn chưa dứt lời đã bị làm cũng không nói ra được. “Bảo bối, ngoan, lại một lần nữa.” Vì thế Bối Nạp Đức lại bắt đầu một vòng chinh phục mới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play