- “ A, a a………, đồ háo sắc, đồ sắc lang, tránh xa ta ra” – sau lời nói là một bàn chân hướng thẳng tới bụng Tiêu Phong mà đạp.

Khi Bạch Thủy Tiên mở mắt ra, đập vào mắt nàng là một than thể người thiếu niên tầm tuổi của nàng, than trên không mặc gì, mà đều quan trọng là hắn đang ôm nàng trong long a, lửa giận cuồng cuộng dân trào Thủy Tiên hét lên sau đó vươn chân đạp thẳng vào bụng hắn một cái, chưa hả giận nàng chụp cành củi bên cạnh đập lấy đập để lên người thiếu niên, người thiếu niên la oai oái sau đó mới ngước mắt nhìn Thủy Tiên mà cười, nhưng vừa cười lại vừa nhăn nói

- “ Ui da, chuyện gì xảy ra vậy” - Tiêu Phong ngơ ngác ngước mặt lơ mơ còn ngái ngủ nói

- “ Khỏe rồi à, a cái này không phải do ta, tại lúc tối ngươi bị sốt nên ta có long tốt mang áo cho ngươi đắp, nhưng đâu ngờ ngươi lại ôm ta ngủ đâu chứ, gỡ mãi cũng chẳng ra” – Tiêu Phong nói

- “ Ngươi, là ngươi cứu ta, thật cảm ơn ngươi a và cũng xin lỗi ngươi chuyện lúc nãy ” – Thủy Tiên đỏ mặt, cúi đầu nhìn mặt đất nhỏ giọng nói.

- “ Không có gì, chỉ một chút như vậy mà không chịu được thì còn gì là nam tử hán chứ, ha ha” – Tiêu Phong vừa cúi đầu lấy áo mặc vào vừa nói vừa cười

- “ Mà tại sao ngươi lại bị thương như vậy, nhìn tuổi của ngươi cũng không lớn hơn ta bao nhiêu, vì sao lại chạy loạn trong này? – Tiêu Phong tiếp tục nói

- “ Ta là Bạch Thủy Tiên, ta cùng những người trong tộc đi kiếm thuốc trong Sơn Lâm này, thứ chúng ta cần là Hỏa Linh Chi vạn năm a, nhưng nó đang được Hỏa Hồ canh giữ, chúng ta đi vào ai ngờ nó quá sảo huyệt, giăng một loạt cơ quan bên trong đường đi vào sơn động của nó, nên chúng ta không dánh lại nó nên bị nó đuổi giết.” – Thủy Tiên một năm một mười nói.

- “ A, thì ra là đi hái dược, nhưng ta nghe nói con Hỏa Hồ đó là một con Cửu Vĩ Hồ nha, nó tuy chưa mọc hết được chín đuôi nhưng uy lực cũng đứng thứ ba trong sơn mạch đó, rất lợi hại, không dễ đối phó đâu, rất nguy hiểm” – Tiêu Phong cảm khái nói

- “ Chúng ta biết, nhưng cái linh dược kia rất quan trọng đối với chúng tôi, không thể không có được” – Thủy Tiên nói

Tuy nói dược liệu trên đại lục này vô cùng nhiều, nhưng những thứ trân quý kia thì chỉ có một vài cây, có thể tính trên đầu ngón tay, mà nhưng cây linh dược đó lại được những yêu thú cường đại canh giữ không dễ lấy được, nếu không cẩn thận thì mạng còn không giữ được chứ đừng nói tới hái dược

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play