Xa xa nhìn lại, bầu trời không còn lưu lại một màu trong xanh nữa, mà đã trở thành một màu đỏ sẫm
"Bắc Bắc, một mình cậu trở về, ko thành vấn đề gì chứ?" Trong phòng học, Quý Oánh hỏi
"Làm ơn đi, vết thương trên đùi mình đã lành rồi, cậu còn xem mình là con nít sao? Còn sợ mình ko về nhà được" Dịch Bắc Bắc thu thập xong tập vở , xốc túi lên, hướng Quý Oánh khoát khoát tay "Mình đi! Mai gặp lại"
"Được, ngày mai gặp!"
Đi ra khỏi cửa, Dịch Bắc Bắc hướng về bến xe buýt đi đến . Từ cổng trường cách trạm xe buýt ước chừng chỉ có mười phút lộ trình đi, Dịch Bắc Bắc từ từ đi, nhìn những đám lá cây điêu tàn hai bên đường phố thỉnh thoảng bị gió nhẹ nhàng cuốn lên
Đột nhiên, bên người Dịch Bắc Bắc chạy qua chừng hai mươi người đàn ông, trong tay mỗi người đều cầm một cây gậy hoặc một cây dao phay, tất cả bọn họ đều chạy về cùng một phía, cuối cùng lại dừng ở một con ngỏ nhỏ cách Bắc Bắc khoảng chừng 100 m
"Mau! Lát nữa sau khi vào hẻm phại chận nó lại!"
"Nhưng mà người của chúng ta có đủ để "chơi" nó ko? Nghe mọi người nói nó đánh nhau rất ác!"
"Chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ còn sợ nó sao?"
"Nó đánh đại ca của chúng ta chỉ còn nửa cái mạng, thù này không báo, sau này chúng ta còn mặt mũi nào bước chân ra ngoài nữa!"
Mấy người đó mỗi người một câu, mà người đi đường, cũng dần dần lãng ra . Dù sao đám người này, nhìn qua cũng đoán được họ là những kẻ lưu manh, xã hội đen
Trong chốc lát, những người kia đã đi vào ngõ nhỏ
Dịch Bắc Bắc lúc này mới nhích chân, dè dặt đi về phía trước
Khi đi đến đầu con hẻm, nàng chỉ nghe được có tiếng đánh nhau "bình bịch" còn có tiếng thân thể đập vào tường phát ra
Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút đi!
Nàng ko ngừng thúc giục lòng, cũng ko muốn gây ra thêm phiền phức gì
Trong con hẻm sâu, một giọng nói rõ ràng truyền đến . Dịch Bắc Bắc có thể nghe thấy được người nọ đang khủng hoảng nói "Đừng, đừng đến đây!"
"Ma quỷ, mày là ma quỷ!"
"Tha.... .......tha cho tôi, xin đừng giết tôi!"
Ông trời ạ, chẳng lẽ bên trong có kẻ giết người? Tinh thần Dịch Bắc Bắc căng lên, theo trực giác nàng rút di động ra, định báo cảnh sát
Trong con hẻm nhỏ một giọng nói khác lại truyền đến, làm cho bàn tay cầm điện thoại của Bắc Bắc run lên, điện thoại di động cơ hồ cũng bị rơi xuống đất
"Vừa rồi ko phải mấy người muốn nói giết tôi sao? Sao lại đổi ý nhanh như vậy chứ!"
Giọng nói có chút khàn khàn mang theo cảm giác giá lạnh, giọng nói một lần nữa khiến cho Bắc Bắc đoán được người đang nói là ai
Bạch Huyền!
Là Bạch Huyền!
Dịch Bắc Bắc ngẩng đầu lên, ko dám tin tưởng nhìn lại con hẻm
Con hẻm rất sâu, sâu đến mức nàng ko thể nhìn rõ tình cảnh đánh nhau của đám người bên trong
Chân Dịch Bắc Bắc run run, từng bước tiếng vào ngõ hẻm. Tiếng đánh nhau cùng với tiếng cầu xin tha thứ cùng những âm thanh trách mắng ngày một rõ, rốt cuộc, nàng cũng dừng bước, thở dốc vì kinh ngạc
Nàng đã từng tưởng tượng qua vô số hoàn cảnh gặp lại Bạch Huyền, nhưng duy chỉ có hoàn cảnh này lại chưa từng tưởng tượng qua
Hắn đứng trong con hẻm sâu, dưới chân ngổn ngang một đám người, trên tay của hắn, thậm chí trên mặt trên người hắn đều vươn đầy máu tươi, nhưng thứ máu này nhìn qua lại ko phải là máu hắn
Trong tay của hắn còn đang nắm lấy một người đàn ông, người nọ thoạt nhìn cơ hô đã mất đi khả năng phản kháng, nhưng mà hắn vẫn nắm lấy tóc người đàn ông kia, hung hăng đập đầu ông ta vào vách tường, máu tươi từ trán người đàn ông bật ra hòa cùng tiếng "rầm rầm" của vách tường khi va chạm cùng đầu người đàn ông đó tạo thành một âm thanh rợn người
Nhưng trên mặt Bạch Huyền vẫn là vẻ lười biếng như cũ, đôi môi nhàn nhạt màu tím hơi cong lên, tựa hồ đang rất thỏa mãn (Rin: khát máu!!0.0 )
Sao có thể như vậy!
Dịch Bắc Bắc cứng người, nâng tay che miệng
Rốt cuộc hắn cũng ném người đàn ông trong tay ra, xoay người lại, ánh mắt thẳng nhìn chằm chằm nàng
Thật lạnh lùng!
Thật tàn nhẫn!
Đây là Bạch Huyền mà nàng biết sao
Hay là từ trước đến giờ nàng căn bản chưa từng hiểu qua hắn . Nàng biết, vĩnh viển trước mặt nàng hắn đều bộc lộ một con người khác
Nhưng mà, làm sao nàng có thể quên được, hắn là Tứ Thần, đã từng tồn tại cả triệu năm
Nếu so với hắn, nàng đơn giản chỉ là.... ...... ......
Hắn từng bước hướng về phía nàng đi đến, máu tanh vươn đầy mặt đất làm cho hắn thoạt nhìn càng thêm đáng sợ
Chân ko tự chủ lùi về phía sau
Hắn tiến một bước, nàng liền lui một bước
Hắn ko chớp mắt nhìn nàng chằm chằm, khiến cho Bắc Bắc cảm thấy, người hắn muốn trả thù chính là mình
Khi đôi tay dính máu duỗi về phía nàng.... ...... ....
Ko muốn! Đừng lại đây!
Thật ghê tởm!
Thật đáng sợ!
Đừng tiến đến nữa! Trái tim của nàng , sắp sửa nổ tung rồi!
Trong nháy mắt, thân thể của nàng theo bản năng nhanh chóng lùi về sau, sau đó cũng tự động trốn thoát
Trốn! Nàng phải trốn!
Dịch Bắc Bắc ra sức chạy về phía đầu ngõ
Vù ... ......vù.... ........
Tiếng gió bên tai che lấp suy nghĩ của nàng, nàng ko biết mình đã chạy bao lâu, mãi cho đến khi chân truyền đến cảm giác đau nhói mới ngừng lại
Dịch Bắc Bắc thở hồng hộc nhìn mọi nơi xung quanh, mới phát hiện ra , mình hiển nhiên vừa đâm đầu vào tường
Đi về phía trước mấy bước, chính là trạm xe buýt
Xoa xoa mồ hôi trên trán, lấp đầy trong đầu óc nàng là hình ảnh vừa rồi của Bạch Huyền
Máu thật nhiều.... .........
Loại vẻ mặt bất cần của hắn.... ...... ....
Cả ánh mắt lạnh như băng kia nữa.... .........phảng phất như hắn đã trở thành một con người xa lạ
Chẳng lẽ, tương lai, hắn và nàng chỉ là hai người xa lạ sao? Tim nàng một trận đau nhói, trong mắt của nàng đã dần dần ướt át
Tại sao lại như vậy chứ? Chỉ nghĩ đến khả năng này, sao nàng lại khó chịu như vậy? (Rin: ầy, cũng tại bạn Bắc mà ra thôi, khó chịu giề!=.=)
Không thể quên được lần đầu tiên kinh ngạc nàng gặp hắn, ko thể quên được lúc vui sướng hắn nói nhất định nàng sẽ yêu hắn, càng ko thể quên được hắn vội vàng cứu nàng từ trong tay đám tạp túy.... ...... ...
Vòng tay hắn tặng nàng vẫn như cũ treo trên cổ tay, nhưng tại sao nàng còn mang vòng tay của hắn ?
"Này, cô có lên xe hay không, ko lên thì để người khác lên!" Sau lưng, có người đẩy nàng ra, Dịch Bắc Bắc phục hồi tinh thần, mới phát hiện chuyến xe buýt mình chờ đã đến
Lên xe sao? Hay là.... ...... ...
Kiên quyết, nàng đưa ra quyết định
"Xin lỗi, tôi ko lên xe!" Dịch Bắc Bắc xuyên qua đám người chạy về phía con hẻm vừa rồi
Bạch Huyền! Bạch Huyền
Hiện tại , trong đầu óc nàng toàn bộ đều là Bạch Huyền
Nàng muốn hỏi hắn tại sao ko đi học, muốn hỏi hắn tại sao lại kết thù với đám xã hội đen kia, muốn cùng hắn ngày ngày cắp sách đến trường, ngày ngày cùng nhau vui vẻ!
Đôi chân mới vừa lành truyền đến cảm giác đau nhức, nhắc nhở nàng đã quá sức
Nhưng mà nàng ko thể ko cố sức
Một mạch chạy đến con hẻm nhỏ, Dịch Bắc Bắc chỉ thấy người nằm la liệt đầy trên mặt đất
Bạch Huyền đâu? Hắn ở nơi nào
Nàng khẩn trương tìm kiếm, lại có giọng nói vang lên sau lưng nàng__________
"Tại sao lại chạy về đây?"
Dịch Bắc Bắc quay đầu lại,
Hắn đã đứng sau lưng nàng, tư thế đứng chán chường , màu đỏ của đường chân trời hòa cùng với màu đỏ của máu trên người hắn tạo thành một thể thống nhất
"Thật may, anh vẫn còn ở đây" Nàng thở phào nhẹ nhõm,vừa rồi một mạch cắm đầu chạy lại, khiến cho bước đi của nàng có chút loạng choạng
"Ta hỏi ngươi, tại sao lại quay về?" Hai tay hắn đột ngột nắm lấy vai nàng, hung hăng kéo nàng ép nàng vào vách tường
Đau!
Sống lưng va mạnh vào tường, Dịch Bắc Bắc nhăn mặt . Nhưng Bạch Huyền vẫn như cũ đè tay trên vai Bắc Bắc, ko để cho nàng di động nửa phân
"Nói!" Tiếng hét của hắn cùng ánh mắt diên cuồng lạnh như băng , đều có ý nói lên, hắn đang tức giận
Dịch Dịch cố gắng xem nhẹ cơn đau, hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn Bạch Huyền "Tôi muốn gặp anh, cho nên mới quay lại"
Như vậy hiện tại ngươi đã gặp được" Khuôn mặt hắn giễu cợt, nói
Vẻ mặt của hắn, khiến những lời nàng muốn nói với hắn đều thay đổi, Dịch Bắc Bắc tức giận nói "Ko sai, đã gặp được. Nhưng mà tôi thật không hiểu tại sao anh lại như vậy, ko đi học, còn đánh người đến bể đầu chảy máu, họ rõ ràng đã mất đi khả năng chống cự, mà anh vẫn muốn đánh họ đến bể đầu, chẳng lẽ mạng người trong mắt anh ko là gì cả sao?"
"Ha ha, ngươi trở lại là muốn cùng ta bàn luận về giá trị của mạng người sao? Sau khi người khác giết chết một kia con kiến, vậy thì bản luận về sinh mệnh của con kiến có còn giá trị ko?"
Dịch Bắc Bắc đờ người. Đúng vậy , nàng lại quên thân phận của hắn , con người trong mắt hắn, có lẽ cũng giống như con kiến hôi đi
"Thu hồi vẻ mặt này của ngươi lại" Bạch Huyền căm hận nói, ngón tay như có nhưng xoay xoay những lọn tóc trên vai Bắc Bắc. Thấy mặt nàng, tuy cảm thấy rất khó chịu, nhưng lại càng muốn thấy nàng , hắn gần như tham lam muốn gặp nàng . Thì ra, cho dù có rời khỏi nàng, nhưng hắn vẫn như cũ khao khát muốn gặp nàng . Vừa nghĩ đến điều này, hắn lại càng thêm ảo não "Lừa dối Tứ Thần, ngươi nói, ngươi nên nhận hình phạt gì?"
"Tôi lừa anh cái gì?" Dịch Bắc Bắc tức giận muốn đẩy Bạch Huyền ra, nhưng mà chút sức lực nho nhỏ của nàng căn bản ko đẩy được hắn . Mùi máu tanh trên người hắn, không ngừng thôi thúc các giác quan của nàng, khiến cho nàng có loại xúc động muốn nôn mửa
"Chẳng lẽ đến bây giờ, ngươi còn muốn nói sẽ yêu ta, sẽ cho ta tình yêu thuần túy sao?" Ngón tay của hắn từ từ luồn vào tóc nàng, ngón tay lạnh như băng bám sát vào da đầu Bắc Bắc
"Tôi.... ...... ...."
"Sao? Ko nói nên lời? Muốn tiếp tục lừa sao, muốn nói ngươi rốt cuộc sẽ có một ngày, đem loại tình yêu đó cho ta sao?"
Ko có được tình yêu của một người thì ra lại mệt mỏi như vậy . Hắn muốn một tay đem nang bóp chết, nhưng hết lần này đến lần khác khi nhìn thấy nàng, hắn lại có chút quyến luyến ko dám ra tay
"Hiện tại, ngay cả lừa gạt cũng ko muốn lừa gạt ta nữa sao? Tại sao loài người bé nhỏ như ngươi dám đùa giỡn với Tứ Thần như vậy?"
"Bạch Huyền,anh hãy nghe ta nói.... ........"
"Im miệng, ta ko muốn nghe bất kì lời nói dối nào của kẻ lừa gạt như ngươi nữa!" Hắn ko muốn nghe, nếu nghe có lẽ hắn sẽ lại bị lừa
Môi của nàng hé mở, lại quyến rũ người như vậy, khiến cho hắn muốn hung hăng giày xéo, muốn hung hăng phát tiết
Cúi đầu, Bạch Huyền chợt cắn cánh môi của Dịch Bắc Bắc, nặng nề mút lấy hương vị ngọt ngào từ môi nàng . Tựa như muốn trừng phạt , hắn cắn rất dùng sức, cơ hồ đã cắn môi nàng bật cả máu . Đầu lưỡi của hắn phớt qua hàm răng đóng chặt, cuồng dã như muốn phá vỡ phòng tuyến cuối cùng kia
Ko muốn! Nàng ko muốn bị hôn như vậy!
Nàng ra sức chống cự, hai tay đấm vào vai hắn, sống lưng hắn, đột ngột, da đầu truyền đến cảm giác đau nhói, nàng ko nhịn được mở miệng kêu ra tiếng
Đầu lưỡi của hắn lập tức tiến vào trong miệng nàng, khuấy động cái miệng thơm
Chỉ bạc bất giác từ trong miệng tràn ra , lưỡi hắn cuốn lấy lưỡi nàng, dây dưa cùng chỗ (*chỉ bạc: chính là nước miếng đấy các bạn ạ, cảnh hôn này H quá, *chảy máu mũi ~ing*, hớ hớ bạn Bạch Huyền vừa bỏ nhà đi vài ngày mà đã luyện hôn đến trình này rồi sao??)
Thật khó chịu! Nàng sắp ko thở nổi . Áp lực to lớn cùng điên cuồng đòi hỏi của hắn, khiến cho cả thân nàng đều run rẩy
Khi Dịch Bắc Bắc cảm giác mình sắp hít thở không thông cũng là lúc, Bạch Huyền rốt cuộc cũng buông tha choi đôi môi của nàng, chôn đầu vào cổ nàng, ko ngừng hôn , cắn lên xương quai xanh
Tựa hồ nhiệt độ trong ko khí tăng lên, mùi máu tanh càng thêm nồng nặc
"Bạch Huyền, ko muốn!" Nàng hô lên, mùi máu tanh kia khiến nàng cảm thấy rất khó chịu
Môi của hắn vẫn ko ngừng đoạt lấy da thịt nàng
Mùi máu, nồng nặc kích thích khứu giác
Ko được rồi, nàng.... ........nàng sắp.... ........
Dịch Bắc Bắc ko nhịn được bắt đầu nôn mữa, nhưng bởi vì cả ngày hôm nay nàng chưa ăn qua thứ gì, nên vì thế chỉ có thể nôn khan
Bạch Huyền sắc mặt âm trầm nhìn Dịch Bắc Bắc "Sao, ta hôn ngươi, lại khiến ngươi ghê tởm đến mức này sao?"
"Tôi.... ...... ..." Nàng muốn nói, nàng nôn mửa là vì mùi máu tanh, nàng muốn nói, mặc dù nàng ko thích hoàn cảnh bị cưỡng hôn như thế này, nhưng nàng tuyệt đối ko chán ghét, ghê tởm hắn, nàng muốn nói, nàng quay lại , thật ra là muốn làm hòa
Nàng muốn nói , thật ra nàng rất nhớ hắn, nhớ hắn ngày ngày ở bên cạnh nàng, nhớ những trận cãi vặt giữa nàng và hắn . Nhưng khi nhìn vào đôi mắt tối tăm kia, nàng lập tức không thể nói gì , chỉ có thể lẳng lặng nhìn hắn , biến mất trong con hẻm
Dịch Bắc Bắc luôn thầm nghĩ, nếu như ngày ấy nàng đem lời nói rõ, có phải Bạch Huyền sẽ ko rời đi hay không?
Lừa dối hắn? Hắn nghĩ nàng là người như vậy sao?!
Chủ nhật, trong nhà chỉ còn mỗi Bắc Bắc và Thỏ Vương hai người ở nhà . Đang lúc Dịch Bắc Bắc ném cà rốt cho con thỏ mập thì cũng là lúc Thao Thiết xuất hiện ở phòng khách nhà họ Dịch.
"Thao ... .......Thao Thiết đại nhân!" Thỏ Vương đang cầm cà rốt, lại bắt đầu đảm trách nhiệm vụ "run rẩy" của mình "Thao Thiết đại nhân sao lại đến nơi này, trời ạ, ko phải là mình nằm mơ đi?"
So với Thỏ Vương, Dịch Bắc Bắc ngược lại rất bình tĩnh "Tại sao anh đến nhà tôi?"
"Hôm nay tiết trời ko tệ lắm" Thao Thiết mỉm cười, dương dương tự đắc nói
"Cho nên?"
"Thời tiết tốt như vậy, nếu ko đi ra ngoài một chút, thật đáng tiếc"
"Vậy thì sao?"
"Chúng ta đến khu vui chơi đi, thế nào?" Thao Thiết đề nghị
"Khu vui chơi? Tôi đang mệt lắm, ko muốn đi" Dịch Bắc Bắc từ chối
"Ko muốn đi cũng phải đi"
Ngón tay của hắn nhẹ nhàng điểm lên môi nàng. Ngón tay ấm áp so với ngón tay lạnh như băng của Bạch Huyền ngày ấy, cảm giác thật khác biệt
"Chẳng lẽ ngươi ko nhận ra, vẻ mặt của ngươi bây giờ như người sắp khóc sao?"
Bởi vì một câu nói của Thao Thiết mà Dịch Bắc Bắc quyết định đến khu chơi . Đúng vậy, nàng ko muốn khóc, nàng chưa bao giờ cho rằng mình là một cô gái yếu đuối, từ trước đến giờ nàng ghét nhất là những cô gái gặp chuyện một chút là khóc nức lên
Cho nên, nàng luôn rất biết kềm chế nước mắt của mình, dù cho nước mắt đã ngân ngấn nơi khóe mắt, nhưng tuyệt đối ko thể rơi . Nhưng mà, khi Bạch Huyền bỏ đi vào ngày ấy, nàng đã khóc
Khu vui chơi vào chủ nhật, vô cùng náo nhiệt. Rất nhiều người lớn mang theo con của mình đến, cũng có ko ít bạn bè, tình nhân rủ nhau đi
Ko khí náo nhiệt , vui vẻ lòng người, còn có cả những trò chơi mạo hiểm rất dễ cho người ta mở rộng lòng mình, đem mọi muộn phiền tạm thời vứt bỏ
"Anh thật kì quái, tự nhiên lại mang tôi đến khu vui chơi" Dịch Bắc Bắc nói với Thao Thiết
"Thế nào, k0 thích sao?"
"Ko có, vô cùng thích" Nàng nhún vai, nhìn bản đồ khu vui chơi, nhanh chóng tìm được mấy trò chơi mình cảm thấy hứng thú, kéo Thao Thiết nói "Đi chơi đi!"
"Được" Khóe miệng mỉm cười, ánh mắt hắn nhìn đôi tay hai người đang nắm lấy nhau. Đây là lần đầu tiên nàng chủ động nắm lấy tay hắn, ngực có một loại run động
Loại cảm giác này có tên gọi là _________hồi hộp
Từ xe điện đụng đến trò ếch nhảy,lại đến thuyền hải tặc , Dịch Bắc Bắc muốn vắt kiệt tinh thần và thể lực của mình, ko ngừng lôi kéo Thao Thiết chơi hết cái này đến cái kia
Mãi cho đến trưa, hai người họ mới mua hai cái bánh hamburger ở khu thực phẩm , tìm băng ghế đá ngồi xuống ăn
"Cảm ơn anh" Dịch Bắc Bắc nghiêm túc cảm ơn
"Cảm ơn cái gì?" Thao Thiết nâng càm, ánh mặt trời chiếu vào gương mặt hoàn mỹ ko tì vết của hắn, càng khiến người ta có cảm giác mê ảo
"Nếu như hôm nay anh ko mang tôi đến khu vui chơi mà nói thì , có lẽ tôi còn ưu sầu cả ngày"
"Vậy bây giờ tâm trạng có khá hơn chút nào không?"
"Tốt hơn nhiều" Nàng dùng sức cắn một miếng hamburger thật to
"Bắc Bắc" Hắn nhìn chằm chằm nàng, lông mi thật dài khẽ chớp "Nếu như Bạch Huyền không trở về bên cạnh ngươi nữa, chi bằng người hoàn toàn quên hắn luôn đi được ko?"
Dịch Bắc Bắc ngẩn người
Thao Thiết cười, tự trong nụ cười của hắn mang theo sự dịu dàng , tươi đẹp "Đừng dùng ánh mắt kinh ngạc này nhìn ta, quên những gì ta đã nói với ngươi sao? Ta muốn có được tình yêu của ngươi"
"Anh.... ....anh.... .....anh.... ....." Dịch Bắc Bắc phát hiện, con "thú" này, mỗi khi nói ra những lời khiến người ta tim đập mặt đỏ thì hắn lại hoàn toàn ko đổi sắc mặt, tựa như đang nói những việc trong nhà
"Hoan nghênh mọi người đến trường quay cosplay, sáng hôm nay, chúng tôi sẽ vì mọi người tổ chức một loạt tiếc mục cosplay, hi vọng sẽ đem đến cho mọi người nhiều niềm vui mới, hiện tại chúng tôi xin mời mười đội, mỗi đội hai người, một người trong mỗi đội sẽ làm người mẫu , người còn lại có thể hóa trang cho bạn của mình thành nhân vật anime mà bạn thấy đối phương phù hợp nhất . Dĩ nhiên, đối với mỗi đội tham dự, chúng tôi đều có giải thưởng phong phú"
Từ một cái loa cách đó không xa, truyền đến giọng nói , đúng lúc giải thoát Bắc Bắc khỏi lúng túng
Nhanh chóng nuốt miếng hamburger vào bụng, Dịch Bắc Bắc nói "Chúng ta qua bên đó xem chút đi, nghe qua rất thú vị"
Thao Thiết ko dị nghị gật đầu đáp ứng
Tại trường quay của cuộc so tài có lắp một cái sân khấu rất lớn, sau sân khấu là gian phòng thay quần áo, cùng phòng hóa trang
Đối với cosplay Dịch Bắc Bắc tương đối quen thuộc, có điều từ trước đến giờ thì nàng chẳng qua chỉ đứng nhìn mà thôi chưa bao giờ tham dự. Khóe mắt liếc nhìn Thao Thiết đứng cạnh, nàng đảo tròn mắt "Chúng ta tham gia trò này đi, thế nào?"
"Được" Thao Thiết vẫn như cũ duy trì nụ cười thanh thản, đáp trả
Có điều , sau khi nhìn thấy bộ đồ Bắc Bắc đưa cho hắn thì nụ cười kia cũng biến mất
"Ngươi để cho ta mặt cái này?" Cho dù là rất giỏi về việc ẩn giấu tâm trạng, nhưng Thao Thiết cũng ko nhịn được có chút co quắp khóe miệng
"Ko phải thích hợp lắm sao, anh xem, anh vừa hay lại có mái tóc thật đen thật dài, hơn nữa khuôn mặt cũng rất xinh đẹp, nếu cosplay thành Chun Li thì ko ko phải rất thích hợp sao?" Nàng cố gắng nặn ra vẻ mặt giải thích chân thành, cho dù khóe miệng kia thoạt nhìn có chút nâng lên như cười trộm
"Ngươi_____"
"Nhanh lên một chút, lát nữa tôi còn phải trang điểm cho anh!"
Thao Thiết bất đắc dĩ thở dài, rốt cuộc cũng đành nhận lấy quần áo, đi vào phòng thay đồ
"Đúng rồi, đừng quên đệm ngực, nếu ko thì sẽ ko đẹp" Một giọng nữ ko quên nhắc nhở vang lên ngoài phòng thay đồ
"... ...... ..." Khuôn mặt xinh đẹp trở nên có chút vặn vẹo
Đợi cho đến khi Thao Thiết thay xong đồ , Dịch Bắc Bắc bắt đầu bắt tay vao công việc trang điểm
Cầm dụng cụ trang điểm, nàng hăng hái bừng bừng ra sức tu bổ trên khuôn mặt hắn
Phải nói da mặt hắn rất tốt, cho nên phấn rất dễ dàng ăn , lông mi phải vẽ cong hơn một chút, hai má , phải đánh phấn hồng một chút, lông mi của Thao Thiết mặc dù bình thường đã rất đen, rất cong, nhưng vì muốn theo đuổi cảnh giới hoàn mỹ, nên Dịch Bắc Bắc đã gắn thêm lông mi giả cho Thao Thiết, dĩ nhiên ko tránh được vài lần bị hắn trừng mắt . Cuối cùng, nàng giúp hắn thoa son hồng lên môi
Đợi cho nàng trang điểm cho hắn xong, xung quanh đã ồ lên những âm thanh đầy kinh ngạc
Dịch Bắc Bắc biết,đây tuyệt đối không phải là kinh ngạc vì tài trang điểm của nàng, mà thực chất cái nghề trang điểm mèo quào của nàng giỏi lắm cũng chỉ khiến một cô gái bình thường trở nên dễ nhìn hơn một chút mà thôi, vì vậy mọi người kinh ngạc hoàn toàn là do Thao Thiết quá xinh đẹp
Trên thực tế, Thao Thiết lúc này rất giống baby, chỉ cần hắn ko mở miệng nói chuyện thì bất kì người nào cũng tin rằng hắn là con gái
"Này, thấy ko, trường quay có nhiều người bàn luận về anh kìa" Dịch Bắc Bắc nháy mắt với Thao Thiết , bộ dạng có chút hả hê . Trước kia bị hắn chỉnh nhiều lần, hiện tại lại có cơ hội trả thù, sao nàng có thể bỏ qua!
"Vui ko?" Hắn xoa xoa trán, nếu là trước kia, nghĩ như thế nào hắn cũng ko nghĩ ra , có ngày mình sẽ vì một cô gái, thậm chí là vì một cô gái
ko phải là chủ nhân của mình làm mấy chuyện này
"Vô cùng vui" Nàng cong miệng, lộ ra hàm răng trắng
Ko ngoại lệ,trong trường quay, tiếng vỗ tay mọi người giành cho Thao Thiết là lớn nhất, thậm chí MC có liều mạng định hỏi số điện thoại của Thao Thiết
Dĩ nhiên, phần quà hậu hỉ trị giá 300 tệ tiền vé trò chơi cũng ko thể thoát khỏi tay nàng
"Thật may mắn, haha!" Dịch Bắc Bắc cầm 300 tệ vé trò chơi, nói với thao Thiết "Đi, chúng ta đi ăn cái gì đó đi, sử dụng hết số vé này, vừa rồi ăn vẫn chưa no"
"Được" Thao Thiết gật đầu
"Anh muốn ăn gì?" Nàng hỏi
"Tùy tiện" Đối với chuyện ăn uống, hắn ko để ý lắm, dù sao thức ăn của con người đối với hắn mà nói, cũng ko thể hấp thu được bất kì năng lượng nào, đối với hắn thức ăn ngon chỉ là lời đồn đãi bởi vì hắn sẽ rất tham lam hấp thu tất cả mọi đồ vật có thể gia tăng sức mạnh của hắn
Đi vào quán ăn, Dịch Bắc Bắc để cho Thao Thiết chọn chỗ ngồi còn mình đi đến quầy bán hàng, chọn thức ăn mình thích
"Hai ly quả trân, một phần sandwich, một phần khoai tây chiên, một ly nước táo, một ly bước dứa, một phần salad khoai tây gia đình ....."
Nàng vừa chọn món ăn, vừa tiếp tục xem menu
"Tiểu thư có muốn thử sản phẩm mới ko?" Người bán hàng mỉm cười
"Sản phẩm gì?"
"Kem ly, có thể kèm theo loại mùi cô thích, cảm giác rất mới lạ. Mùi vị kèm theo có thể là: sô cô la, trà xanh, cà phê, dưa gang.... ......."
Người bán hàng vừa nói, cũng ko chú ý đến vẻ mặt thất thần trong nháy mắt của Bắc Bắc
Kem dưa gang.... ........
Thật quen thuộc
Có lần, nàng đã từng mua qua kem vị này, hơn phân nữa đã bị Bạch Huyền ăn sạch
Bạch Huyền
Tại sao đi đến chỗ nào, thấy cái gì, nàng đều nghĩ đến Bạch Huyền
Tựa như ko thể thoát khỏi lời nguyền
"Tiểu thư, tiểu thư!" Người bán hàng kêu lên
"Bắc Bắc, Bắc Bắc!" Thao Thiết gọi
Là ai, ai đang gọi nàng
Mờ mọi ngẩng đầu, nàng nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Thao Thiết, hắn hơi nhíu mày, là đang quan tâm nàng sao? Môi của hắn mở ra lại khép lại, nàng rõ ràng nghe từng chữ vô cùng rõ, nhưng lại ko cách nào hiểu được ý nghĩa bên trong
Tinh thần của nàng, suy nghĩ của nàng, tất cả đều lấp đầy ___ ___ Bạch Huyền!
Thì ra hắn ở trong lòng nàng lại chiếm một vị trí lớn như vậy
Nước mắt, từng giọt rơi xuống, thì ra chỉ cần nghĩ đến hắn, nàng sẽ có thể rơi lệ
"Thao.... ....Thiết , làm sao bây giờ, tôi ko ngừng được nước mắt"
"Ko sao, ngươi cứ khóc thật đã một lần đi" Tay của hắn khoát lên đầu nàng, kéo nàng vào ngực mình
Tiếng khóc òa cùng với tiếng thở dài thật thấp hòa thành một thể
Thì ra, đây là cảm giác bi thương
Chú thích
Chun-Li : là một nhân vật trò chơi điện tử được sản xuất bởi Capcom . Đầu tiên được giới thiệu trong Street Fighter II: The World Warrior , cô đã từ xuất hiện như là một nhân vật chơi trong gần như tất cả các trò chơi tiếp theo. Theo chữ Hán, tên của cô có nghĩa là "Xuân Lệ"
Là một điệp viên của Interpol, Chun-Li tham gia chiến đấu Street Fighter giải đấu như là một cách để nhận được để tiêu diệt M. Bison . Cô tìm cách trả thù cho cha cô, người đã bị sát hại trong khi điều tra Bison của tổ chức tội phạm , Shadaloo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT